Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3457: Chạy trốn (2)



Ầm ầm!

Lực lượng song phương đối đầu, năm đại Cổ Thánh phun máu tươi, đồng loạt lui về phía sau.

Trận pháp của Linh Hoàng Cung, vốn có thể phòng ngự tích huyết trùng sinh đỉnh phong, giờ phút này lại phối hợp trận pháp của Trương Huyền cùng mọi người công kích, phát ra lực lượng vượt khỏi tưởng tượng, cho dù bọn họ liên thủ, cũng không chống lại được.

- Ngoan Nhân, mang theo Long Cốt Thần Thương, đi theo ta...

Một kích thành công, Trương Huyền cũng không tiếp tục, mà quay đầu nhìn về phía Ngoan Nhân đang cùng Thần Linh Hoàng chiến đấu, nói một tiếng.

Cùng thời khắc đó, hình ngũ giác lần nữa thả ra một đạo hắc quang, lăng không bổ xuống.

Hắc quang chém xuống trận pháp, Ngoan Nhân nhẹ nhàng vụt qua, tránh thoát Thần Linh Hoàng áp chế, xương tay vồ một cái, thu lấy Long Cốt Thần Thương cùng ba thi thể Cổ Thánh.

- Đi!

Làm xong những chuyện này, bàn tay Trương Huyền lần nữa run lên, hình ngũ giác đâm rách không gian, Ngoan Nhân, Mặc Linh Cổ Thánh tính cả hắn, bỗng nhiên nhảy dựng, chui vào trong đó, thời gian nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Nhanh lưu hắn lại...

Thấy đối phương chạy trốn, Thần Linh Hoàng sắp nổ tung, lần nữa nhìn về phía năm đại Cổ Thánh.

- Ngươi vẫn là trước nghiên cứu một chút, vì sao hắn có thể khống chế trận pháp hộ cung của ngươi đi!

- Trận pháp này lợi hại như thế, liều mạng tới, chúng ta đều sẽ bị thương...

Năm đại Cổ Thánh hừ một tiếng.

Tuy rất muốn đạt được đồ vật trong miệng đối phương, nhưng bởi vậy bị trọng thương mà nói, tuyệt đối được không bù mất.

Bởi vậy, bị đối phương một đòn lui về phía sau, bọn họ liền ngừng lại, không phải đánh không lại đối phương, mà là có chỗ kiêng kị.

- Hừ...

Tức đến sắc mặt trắng bệch, Thần Linh Hoàng biết, cùng đối phương chỉ là liên minh, mà không phải phụ thuộc, có thể giúp đỡ ngăn cản một chút cũng rất không tệ, muốn bọn hắn bốc lên nguy hiểm tính mạng lưu người lại, quả thực không có khả năng hoàn thành.

Dị Linh tộc, trời sinh liền rất cường đại, tuổi thọ cũng dài, dựa theo tình huống bình thường, sống vài vạn năm, diệt Danh Sư đại lục cực kỳ ung dung, nhưng một mực không thành công, nguyên nhân chủ yếu nhất, chính là mỗi một cái đều quá ích kỷ!

Căn bản không liên hợp đến cùng một chỗ!

Không nói ba đại Hoàng giả bọn họ, triệu tập những vương giả này cũng giống như vậy, nếu như là Danh Sư, mọi người đồng tâm hiệp lực, một lòng đoàn kết, làm sao đến mức cố thủ ở đây.

Đương nhiên trọng yếu nhất vẫn là thiếu một tồn tại chí cường, có thể để cho tất cả mọi người thần phục, giống như Ngoan Nhân lúc trước.

Mặc dù Thần Dung Hoàng là Linh tộc đệ nhất nhân, nhưng không mạnh hơn người khác quá nhiều, không có lực chấn nhiếp chân chính.

Lấy ra một viên đan dược, ăn vào, vẻ mặt hơi khôi phục một chút, Thần Linh Hoàng nhìn lại trận pháp phía dưới.

Trận pháp Linh Hoàng Cung, là hắn cùng tiền bối của mình hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết, tiêu hao bao nhiêu nhân lực mới bố trí ra, chỉ nghe hắn hoặc là người chỉ định khống chế, làm sao lại nghe theo tên kia chỉ huy, chống lại năm đại Cổ Thánh?

Hơn nữa bạo phát ra lực lượng càng thêm cường đại...

Liếc mắt nhìn, nhìn không ra cái gì, ngón tay vạch một cái, một giọt máu lơ lửng giữa không trung.

Trận pháp này, mấu chốt khống chế là huyết mạch, chỉ cần thi triển ra huyết mạch, nhất định có thể triệt để khống chế, thuận lợi kích hoạt.

Ông!

Huyết dịch xuất hiện, trận pháp phía dưới quả nhiên đung đưa, từng đạo lực lượng lóe lên, nhanh chóng hội tụ về trung tâm.

Vừa định khống chế cỗ lực lượng này trong tay, lần nữa hình thành phòng ngự to lớn, bố trí tốt Linh Hoàng Cung phòng vệ, phía dưới lay động kịch liệt, ngay sau đó một âm thanh lớn vang lên, giống như muốn nổ nát vụn màng nhĩ.

Ầm ầm!

Lực lượng hùng hồn từ nơi trung tâm nhất khuấy động, kiến trúc vài vạn năm của Linh Hoàng Cung, trong tích tắc bị công kích to lớn, toàn bộ sụp đổ, biến thành tro tàn.

Trận pháp phía dưới, vậy mà không nghe hắn khống chế... tự bạo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.