Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 430: Thiên Vũ vương thành (2)



- Mời vào...

Cố nén phiền muộn, mấy binh sĩ vội vàng nhường đường, không dám ngăn cản.

Gây khó dễ cho danh sư học đồ, một khi để cho vương thất biết, đừng nói là chức vụ, lại ngay cả tính mạng cũng khó có thể bảo vệ.

Thấy lấy ra lệnh bài đám người Lưu sư cho hắn, quả nhiên có thể tiến vào trong, Trương Huyền thoả mãn gật đầu:

- Không nghĩ tới thứ này vẫn sử dụng rất tốt, thoáng cái lại tiết kiệm một trăm kim tệ...

- ...

Bọn binh lính.

Ra mắt người keo kiệt, lại chưa thấy qua người nào keo kiệt như thế.

Đường đường là danh sư học đồ, đi tới bất kỳ chỗ nào cũng là tồn tại được người kính trọng, tiết kiệm một trăm kim tệ, lại lộ ra vẻ mặt cao hứng...

Ngươi không làm thất vọng thân phận cao quý của ngươi sao?

Không để ý tới sự buồn bực của binh sĩ, Trương Huyền đi vào cửa thành.

Mặc dù bây giờ trong chiếc nhẫn trữ vật có mấy ngàn vạn kim tệ, nhưng trong xương cốt hắn vẫn là tư tưởng tiểu nông, có thể tiết kiệm được phần nào hay phần ấy. Về phần cái nhìn của người khác...

Liên quan gì tới ta!

...

Bên trong thành đường đi rộng rãi. Khắp nơi đều là tiếng rao hàng gọi mua của tiểu thương. Xung quanh, các cửa hàng mọc lên như rừng. Dưới ánh mặt trời chiều chiếu xuống, kiến trúc cao lớn phản xạ ra ánh sáng, khiến người ta có một loại cảm giác ấm áp.

- Không hổ danh là Thiên Vũ vương thành, đồ tùy tiện bày bán trong một quầy hàng lại cao cấp hơn rất nhiều so với Thiên Huyền vương quốc!

Thong thả bước dọc theo con đường tiến về phía trước, nhìn các loại thương phẩm xung quanh, Trương Huyền không kìm lòng được chắt lưỡi.

Hiện tại, hắn lại giống như Lưu mỗ mỗ tiến vào quan viên lớn, đối với rất nhiều thứ đều cảm giác tràn ngập mới mẻ.

Tuy rằng không ít vật phẩm hắn đều thấy qua ở trong sách, nhưng chính mắt thấy được vẫn có cảm nhận khác.

- Ngươi cũng là danh sư học đồ?

Đang quan sát xung quanh, một giọng nói vang lên. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ hài hai mươi mấy tuổi đứng ở cách đó không xa, vẻ mặt nghi ngờ nhìn qua.

Nữ hài này, thân mặc trường bào màu xanh lục nhạt, dáng vẻ không tính là xinh đẹp. Tuy rằng so với đám người Trầm Bích Như, còn xa mới bằng được, nhưng cũng dễ nhìn, được cho là mỹ nữ.

Đi theo bên cạnh nàng là một lão nhân, rõ ràng mặc trang phục thị vệ, khí tức thâm trầm. Trong ánh mắt thường xuyên chớp hiện điện quang. Đó lại là một vị cường giả Tông Sư cảnh.

Cường giả tông sư làm thị vệ, xem ra thân phận nữ hài này không thấp.

- Ừ!

Trương Huyền lên tiếng. Hắn cũng nhận ra, hai người chắc là lúc vào cửa thành, đi theo sau lưng, mình đưa ra lệnh bài học đồ, bị thấy được, lúc này mới đuổi theo hỏi thăm.

- Ta cũng vậy!

Cười một tiếng, bàn tay nữ hài lật một cái, một lệnh bài xuất hiện ở lòng bàn tay.

Không ngờ cũng một vị danh sư học đồ.

- Lợi hại!

Trương Huyền xúc động.

Thiên Huyền vương quốc, Lục Tầm ưu tú như vậy cũng rất khó trở thành học đồ. Ở chỗ này tùy tiện gặp gỡ một nữ tử lại đúng. Đủ thấy sự chênh lệch.

Nghe được đối phương khích lệ, nữ hài lộ ra biểu tình thoả mãn. Nàng lại nhìn về phía người thanh niên trước mắt, thái độ rõ ràng tốt hơn rất nhiều so với lúc trước:

- Lão sư của ta là danh sư nhất tinh Trình Hiên. Không biết lão sư của ngươi là người ở đâu?

- Lão sư của ta không có danh tiếng gì. Nói ra nàng cũng không biết, vẫn không cần nói!

Trương Huyền lắc đầu.

Hắn căn bản không có lão sư. Cái lệnh bài học đồ này cũng do do đám người Lưu sư cho, hắn không thể làm gì khác hơn là giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo.

Thấy hắn không nói, nữ hài không hỏi tới nữa, mà thoáng hiện ra vẻ nghi ngờ nhìn qua:

- Lúc này tới Vương Thành, lẽ nào... cũng tham gia hội vấn đáp?

- Hội vấn đáp?

Trương Huyền sửng sốt:

- Đó là cái gì?

- Ngươi không biết?

Nữ hài nhìn hắn giống như nhìn quái vật:

- Vấn đáp là quy trình cuối cùng để sát hạch danh sư. Chỉ có thông qua vấn đáp, mới có khả năng có thể trở thành danh sư chân chính. Nếu ngươi là học đồ, làm sao có thể ngay cả điều này cũng không biết?

Trương Huyền đầy mê man.

Hắn dựa vào giả mạo “Dương Sư” học đồ, mới được lệnh bài học đồ. Đối với quy trình sát hạch danh sư một chữ cũng không biết. Trước đó đám người Lưu sư cũng chỉ nói tư cách sát hạch, cái khác vẫn chưa nói tỉ mỉ. Bởi vậy hắn cũng không biết, còn có một vấn đáp.

- Đúng vậy!

Nữ hài gật đầu, có chút do dự, giống như nhớ ra cái gì đó, bừng tỉnh hiểu ra:

- Ta biết, ngươi vừa trở thành học đồ không lâu! Vừa trở thành học đồ, cách sát hạch danh sư chân chính còn không biết phải học tập bao lâu, tất nhiên đối với sát hạch thế nào, không biết nhiều lắm!

Trương Huyền gật đầu.

Tạm thời không nói thời gian hắn trở thành học đồ không lâu, cho dù thời gian đi tới thế giới này cũng chưa đầy hai tháng.

Lại nói Thiên Huyền vương quốc ngay cả một danh sư, thậm chí ngay cả sách liên quan tới danh sư cũng không có. Sát hạch thế nào, có quy đình gì, hứn biết được mới là lạ.

- Vừa trở thành học đồ cũng không cần sốt ruột. Học tập cho giỏi, chỉ cần trong vòng mười năm sát hạch thành công, đủ để làm rạng rỡ tổ tông!

Nghe hắn vừa trở thành học đồ, thái độ của nữ hài lại thân thiết hơn nhiều:

- Dù sao chúng ta không có thiên phú giống như Mạc Vũ công chúa, mới hai mươi hai tuổi lại sát hạch danh sư thành công!

Nói lên Mạc Vũ công chúa, mắt của nàng lập tức phóng ra ánh sáng, để lộ ra sự sùng bái nồng đậm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.