Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 444: Hắn gọi là Trương Huyền (2)



Hắn đang đi về phía trước, gã sai vặt mặc y phục màu xanh vừa nghênh đón Trương Huyền kia đã đi tới, vẻ mặt cung kính.

- Ta không phải tới mua đồ, mà là... muốn thi sát hạch họa sư học đồ! Không biết ở chỗ nào?

Lục Tầm cười nói.

- Sát hạch học đồ?

Gã sai vặt mặc y phục màu xanh sửng sốt.

Bình thường sát hạch thi họa sư học đồ, mấy tháng không xuất hiện một nà. Ngày hôm nay đến cùng thế nào, thành đàn kéo tới!

Một Quý Mặc công tử vừa thi xong, lại tới một Trương tông sư. Trương tông sư vừa rời đi, giờ lại xuất hiện một người muốn thi học đồ...

Quá náo nhiệt!

- Mời đi bên này!

Trong lòng nghi ngờ, hắn cũng không dám chậm trễ.

Hắn chỉ là nhân viên phục vụ của nghiệp đoàn, học đồ lại là tồn tại có cơ hội trở thành thi họa sư chính thức. Địa vị của hai người có chênh lệch rất lớn.

- Ừ!

Lục Tầm đi theo.

- Thật là lợi hại. Đó thật sự là tác phẩm ngũ cảnh!

- Đúng vậy, lần sát hạch đầu tiên lại vẽ ra tác phẩm ngũ cảnh, hơn nữa ngay cả hai mươi tuổi cũng chưa tới. Thật sự là thiên tài!

- Ngay cả Quý Mặc công tử cũng thất bại, thậm chí bị đuổi ra khỏi nghiệp đoàn. Thiên phú như thế, thật khiến cho người ta bội phục!

- Cảnh tượng vẽ tranh vừa rồi, bây giờ còn đang xoay quanh trong đầu ta. Thực sự quá đặc sắc!

- Không nghĩ tới man thú cũng có thể vẽ tranh. Đây là điều trước ta nghĩ cũng không dám nghĩ...

...

Đi ở trong đại điện rộng rãi, tiếng mỗi một người khe khẽ bàn luận, từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Trận so đấu trong nửa canh giờ trước, tuy rằng trong đám người có không ít người hâm mộ Quý Mặc công tử, cũng không có thiếu người thật sự nhiệt tình yêu thương thi họa quý tộc hiển hách.

Trương tông sư kia lần đầu tiên ở nghiệp đoàn bộc lộ tài năng, lại gần như khiến cho mọi người trong toàn bộ nghiệp đoàn khiếp sợ tới mức ngây người.

- Bọn họ nói... Lần sát hạch đầu tiên, lại vẽ ra tác phẩm ngũ cảnh, là có ý gì?

Nghe được mọi người xung quanh bàn luận càng lúc càng nhiều, Lục Tầm không thể tiếp tục kìm chế được sự hiếu kỳ, nhìn về phía gã sai vặt mặc y phục màu xanh bên cạnh.

- A, bọn họ nói là cuộc so đấu vừa rồi!

Nghe được câu hỏi, gã hai mắt sai vặt cũng tỏa ra ánh sáng.

Trận so đấu vừa rồi hắn lại ở một bên nhìn thấy rõ ràng. Thậm chí vị tông sư kia cũng là do hắn tự mình tiếp đón, có tự hào cực lớn.

- So đấu?

- Đúng vậy, lại ngay vừa rồi...

Gã sai vặt mặc y phục màu xanh rất nhanh nói ra rõ ràng tỉ mỉ về chuyện vừa phát sinh.

- Ngươi nói... Vị tông sư kia để cho man thú dính mực, ở trên tuyên chỉ đi một vòng, sau đó cầm lên tùy tiện rũ một cái, bức tranh kia lại biến thành tác phẩm tam cảnh?

Lục Tầm trợn tròn hai mắt.

Quanh năm cùng phụ thân học tập thi họa, hắn biết độ khó của tác phẩm tam cảnh là thế nào.

Cho dù là phụ thân, cũng không thể bảo đảm mỗi lần đều vẽ ra được. Người này lại để cho man thú đi loạn, tùy tiện rũ một cái liền làm ra được... Đây không phải là đang khoác lác chứ?

Chỉ có điều, giật mình vẫn ở phía sau.

- Cây đuốc hơ nóng một cái... Biến thành tứ cảnh?

- Phun nước miếng, biến thành ngũ cảnh?

Càng nghe tới phía sau, Lục Tầm càng cảm thấy đầu óc không linh hoạt, toàn thân cũng có chút phát điên.

Nghe thế nào cũng giống như là đang kể chuyện xưa vậy?

Nếu như là sự thật, năng lực khống chế của vị tông sư này đối với thi họa, cũng thật đáng sợ!

- Đương nhiên là sự thật. Ta tự mình tiếp đón vị tông sư kia. Toàn bộ quá trình so tài, ta tận mắt nhìn thấy, tuyệt không có sai!

Gã sai vặt mặc y phục màu xanh nhìn ra hắn không tin, nói ra lời thề son sắt.

- Thật lợi hại... Nếu như lời hắn nói là sự thật, ta có thể trở thành học sinh của vị tông sư này, trên thi họa nhất định có thể đột nhiên tăng mạnh, trở thành thi họa sư chân chính cũng sẽ đơn giản!

Nghe đối phương nói xác định như vậy, trong lòng Lục Tầm thoáng động, một ý nghĩ chợt dâng ra, khó có thể ngăn chặn được.

Sát hạch danh sư, chỉ trở thành học đồ không đủ. Còn phải nắm giữ chức nghiệp trợ giúp chính thức.

Hắn tuy rằng từ nhỏ học vẽ tranh, nhưng cũng biết, từ Lục Thực cảnh đến Linh Động cảnh, có chênh lệch rất lớn. Nếu như chỉ là tự mình học tập, không mất thời gian mấy năm, thậm chí hơn mười năm căn bản không có khả năng làm được.

Chỉ có điều... nếu có một lão sư lợi hại chỉ điểm, lại đơn giản.

Tông sư khác hắn không biết. Gã sai vặt mới vừa nói những điều này, quả thực khiến người ta xem thế là đủ.

Có thể khiến cho bức tranh tùy ý thăng cấp, đồng thời đạt được ngũ cảnh, phải hiểu biết sâu sắc đối với thi họa mới có thể làm được điểm ấy đi?

Bái người đó làm sư, tuyệt đối có thể giải quyết nghi ngờ, làm không tốt đi tới Thi Họa Sư Đường, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

- Tông sư này... tên gọi là gì? Không biết bây giờ người ở chỗ nào? Có thu nhận học sinh hay không?

Nghĩ vậy, cố nén kích động trong lòng, sắc mặt Lục Tầm đỏ bừng, không nhịn được hỏi.

- Vị tông sư này, hắn hình như gọi là... Trương Huyền!

Gã sai vặt mặc y phục màu xanh suy nghĩ một chút, không nhịn được nói.

- Trương Huyền?

Thân thể Lục Tầm run lên, mắt thoáng chút trợn tròn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.