Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 712: Âm của Chân Long (2)



Nghe nói như thế, tất cả mọi người đồng thời gật đầu.

Chỉ sợ cũng chỉ có cao thủ như vậy, mới có khả năng dễ dàng thuần phục Thanh Yểm thú. Thời gian uống cạn nửa chén trà lại thông qua mười lồng thú...

Bọn họ đồng loạt nhìn lại về phía “cao thủ”, muốn xem thử hắn và Thanh Yểm thú ở chung như thế nào, đại triển thần uy như thế nào... Chỉ thấy người này nhìn về phía Tạ Cửu Thần đường chủ.

- Tạ đường chủ, con man thú này đã thuần phục. Ngươi xem... hai mươi giọt máu linh thú, a, ngươi còn nói muốn cho ta thêm mười giọt, lúc nào thanh toán?

- Máu linh thú...

Thân thể Tạ Cửu Thần thoáng lảo đảo một cái, khóe miệng giật một cái.

Ta bảo ngươi thay Thú Đường thuần phục con Thanh Yểm thú này. Nói cách khác, thuần phục thành thú sủng cho chúng ta, phát huy tác dụng cho chúng ta.

Kết quả... Ngươi biến thành của mình, còn hỏi ta đòi thù lao...

Nói đạo lý một chút có được không?

Điều này lại giống như, ta thật vất vả biết một mỹ nữ, tìm ngươi nghĩ biện pháp hỗ trợ theo đuổi. Ngươi thì hay rồi, trực tiếp câu được người ta... Còn hỏi ta đòi phí tán gái...

Chỉ cảm thấy một hơi thở ẩn ở trong ngực, Tạ Cửu Thần buồn bực suy nghĩ muốn nôn ra máu.

Không cần như vậy đi...

- Trương thú sư, Thanh Yểm thú bị ngươi thuần phục, thành thú sủng của ngươi, lại bảo chúng ta trả máu linh thú, có phải không thỏa đáng lắm hay không?

Thấy đường chủ cũng bị tức giận đến nói không ra lời, Ngụy Dư Thanh trưởng lão không nhịn được nói.

- Không thỏa đáng? Ta có phải thuần phục Thanh Yểm thú hay không?

Trương Huyền nhìn qua.

- Phải...

- Các ngươi không phải là nói, chỉ muốn thuần phục, lại cho ta máu linh thú để bồi thường?

Trương Huyền tiếp tục nói.

- Phải...

Tạ Cửu Thần muốn khóc.

Trước đây cảm thấy người trước mắt này cho dù lại nghịch thiên, cũng chỉ là một Tông Sư đỉnh phong. Thanh Yểm thú ngay cả bọn họ cũng không phục, làm sao có thể thuần phục người có thực lực như vậy.

Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, hắn không chỉ thuần phục, còn triệt để như vậy...

- Nếu đáp ứng, vậy động tác nhanh một chút. Nếu không... Ta lại tiếp tục xông mười lồng thú!

Trương Huyền nói.

- Vẫn thôi đi. Ngụy trưởng lão, nhanh đi lấy máu linh thú tới...

Khóe miệng giật một cái, Tạ Cửu Thần đường chủ vội vàng xua tay.

Thanh Yểm thú thuần phục, bọn họ không có cách nào. Nhưng nếu như lại để cho người này xông mười lồng thú, sợ rằng tất cả man thú của Thú Đường đều sẽ biến thành của hắn...

Nếu thật sự như vậy, đường chủ này cũng không cần làm nữa. Nhất định sẽ bị những người khác cười ngạo...

- Vâng!

Tuy rằng phiền muộn, Ngụy trưởng lão vẫn lui ra ngoài, chỉ chốc lát, đã cầm một cái bình ngọc đi tới.

Tiếp nhận bình ngọc, mở nắp bình ra liếc mắt thoáng nhìn, chỉ thấy máu đỏ bên trong chuyển động, chừng nửa lọ. Cộng lại vừa lúc ba mươi giọt, không nhiều không ít.

- Không sai!

Mục đích chủ yếu tới Thú Đường chính là vì cái này. Hiện tại vật tới tay, Trương Huyền mỉm cười, thu vào chiếc nhẫn trữ vật.

Thấy hắn lấy đi không chậm trễ chút nào, trong lòng Tạ Cửu Thần nhỏ máu.

Thú Đường tại Hiên Viên vương quốc, cho dù tích lũy hùng hậu, tổng cộng cũng chỉ có bốn, năm mươi giọt. Thoáng một cái bị cướp đoạt hơn phân nửa, đổi lại thành ai cũng thấy đau lòng.

Chỉ có điều vừa nghĩ tới đối phương có thể là chân long hóa thân, hắn vẫn đành nhịn xuống cảm giác không vui trong lòng.

- Được rồi. Ngươi theo ta cũng vô dụng, ở lại Thú Đường đợi, thuận tiện thuần phục! Chỉ cần đáp ứng, ta sẽ giúp ngươi giải quyết bệnh tật trong cơ thể, giúp ngươi đột phá trở thành linh thú, cũng không phải không có khả năng!

Không để ý tới thái độ của đối phương, Trương Huyền nhìn về phía Thanh Yểm thú, tùy ý khoát tay áo.

Thực lực con man thú này tuy mạnh, nhưng không thể bay. Tác dụng đối với mình lại không lớn.

Hiên Viên vương quốc chỉ là một điểm dừng chân mà thôi. Trong vòng ba tháng, nhất định phải đi liên minh vạn quốc. Cùng với không dẫn theo được, không bằng đưa một lần thuận nước giong thuyền.

Đương nhiên, vừa rồi đối phương không đưa máu linh thú cho hắn, cho dù thả cho con Thanh Yểm thú này đi, hắn cũng không muốn làm như vậy.

Hắn cũng không phải là người hiền lành. Ngay cả đồ tốt đáp ứng cũng không cho, lại làm sao có thể cho đối phương lợi ích?

- Ngươi... Ngươi nói cái gì? Muốn Thanh Yểm thú thuần phục Thú Đường chúng ta?

Ban đầu, đối với chuyện người trước mắt này xảo trá vơ vét tài sản, trong lòng tràn ngập không vui. Vừa nghe nói như thế, Tạ Cửu Thần kích động hít thở dồn dập.

- Ừ!

Trương Huyền khoát tay áo.

- Vậy...

Tạ Cửu Thần và Ngụy Dư Thanh trưởng lão đồng thời chấn động, viền mắt nhất thời đỏ lên.

Đây chính là nửa bước linh thú. Bất kể ai thuần phục, khẳng định cũng sẽ không buông tay. Vị trước mắt này vừa mở miệng liền nói sẽ đưa cho người, khó tránh khỏi quá hào phóng!

Trước đó vẫn cảm thấy đối phương là một người lòng tham không đáy, chỉ biết đòi hỏi. Bây giờ mới biết, người ta căn bản không phải có ý này.

Máu linh thú có lẽ thật sự là có tác dụng.

Nếu không, so với một con nửa bước linh thú bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, đừng nói lấy ba mươi giọt máu, cho dù một trăm giọt, cũng hoàn toàn không thể so sánh được!

Linh thú lợi hại như vậy, đưa ra mí mắt cũng không chớp mắt đưa, làm sao có thể thèm muốn một ít máu linh thú của hắn?

- Đúng... Chúng ta hiểu nhầm hắn. Thiên tài có ngạo khí của thiên tài, làm sao có thể chỉ vì một ít lợi nhỏ, làm như vậy...

Trong lòng đồng thời xuất hiện một ý nghĩ. Thái độ của hai người đối với vị Trương thú sư trước mắt này hoàn toàn đổi mới.

Đang muốn nói cái gì đó vì sự hào phóng của hắn, bọn họ lại thấy người thanh niên trước mắt có chút do dự, mở miệng nói:

- A, đúng. Ta bảo Thanh Yểm thú thuần phục Thú Đường các ngươi, các ngươi không phải cũng nên biểu thị một chút. Cái gì linh thạch vô dụng, đan dược nâng cao chân khí, các loại dược liệu, không ngại chất cho ta lên một xe, hai xe...

- ...

Tạ Cửu Thần đường chủ, Ngụy Dư Thanh trưởng lão.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.