Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 747: Giúp Mạc Vũ thăng cấp (1)



Quốc vương của Thiên Vũ vương quốc Mạc Thiên Tuyết, vẫn muốn bồi dưỡng nữ nhi thành thế hệ nữ đế, bởi vậy, Mạc Vũ tuy rằng tuổi không lớn lắm, lại từ nhỏ mưa dầm thấm đất, đối với thống trị vương quốc, vô cùng tinh thông.

Để cho nàng làm quốc vương mới của Hiên Viên vương quốc, tuyệt đối mạnh hơn bản thân mình rất nhiều.

- Nàng?

Triệu Phi Vũ thoáng kinh ngạc, không nhịn được mở miệng:

- Thực lực của nàng, hình như vừa đạt được Tông Sư cảnh...

Hiên Viên vương quốc Chí Tôn khắp nơi. Một người tu vi Tông Sư cảnh, muốn trở thành người đứng đầu, trấn áp khắp nơi, rõ ràng có chút người si nói mộng.

- Tu vi là thấp một chút. Chỉ có điều, trẻ tuổi như vậy lại có thực lực như vậy, đã coi như là thiên tài tuyệt đỉnh. Sau này chỉ cần tài nguyên đầy đủ, trong khoảng thời gian ngắn chấn áp khắp nơi, cũng không khó!

Mạc Vũ chỉ là người của một vương quốc nhất đẳng, tuổi này lại có thực lực như thế, một khi có tài nguyên của Hiên Viên vương quốc, nhất định có thể đột nhiên tăng nhanh hơn. Sau này đạt được Chí Tôn đỉnh phong, thậm chí nửa bước Hóa Phàm, cũng không phải là không thể.

- Ta tin tưởng thiên phú của nàng. Nhưng còn bây giờ thì sao? Thay đổi quốc vương, chấn động lòng người. Nếu như không có võ lực cường đại trấn áp, ta sợ nàng không những ngồi không ổn vương tọa, còn có thể mang đến tai họa!

Thấy người này giống như đang đùa, Triệu Phi Vũ có chút bất đắc dĩ, lần nữa nói.

Đứng đầu một nước, không phải ai cũng có thể làm. Đầu tiên phải có võ lực tuyệt thế. Nếu không, làm thế nào phục chúng, làm thế nào khiến cho người ta cam tâm tình nguyện nghe lời ngươi nói?

Thực lực không đủ, mạnh mẽ leo lên vương tọa, mặc dù có liên minh vạn quốc ở phía sau ủng hộ, làm không tốt cũng sẽ bị người ám sát.

Dù sao, mơ ước vị trí này, trong phạm vi toàn bộ vương quốc phong hào, không biết có bao nhiêu.

Thật sự nếu như vậy, lên làm quốc chủ, chẳng những không phải là ân tình, mà là khiến cho hắn rơi vào vực sâu.

- Như vậy à...

Không nghĩ nhiều như vậy, Trương Huyền gãi đầu một cái, không nhịn được nhìn về phía Mạc Vũ trước mắt:

- Muốn trở thành cường giả Chí Tôn đỉnh phong hay không?

- Đương nhiên!

Không biết hắn hỏi cái này có ý gì, Mạc Vũ gật đầu.

Người tu luyện ai không muốn thực lực tăng lên?

Nhưng Chí Tôn đỉnh phong, muốn đạt được là có thể đạt được sao?

Thiên hạ người tu luyện vô số. Có thể đạt được, chưa đủ một phần vạn, đủ thấy độ khó trong đó.

Triệu Phi Vũ ở một bên, nghe được câu hỏi, cũng không hiểu ra sao.

Người này ngoài dự đoán của mọi người, lại muốn làm cái gì?

- Muốn là tốt rồi. Mở miệng!

Không quan tâm tới sự nghi ngờ của mọi người, Trương Huyền búng ngón tay một cái.

Mạc Vũ còn không có kịp phản ứng, đã cảm thấy yết hầu nóng lên, một viên hạt sen nuốt xuống.

Hạt sen vừa tiến vào trong cơ thể, nhất thời giống như có ngọn lửa hiêu đốt, lực lượng lớn mạnh mẽ bành trướng, khiến cho nàng thiếu chút nữa nổ tung.

- Ngồi xuống!

Trương Huyền nói tiếp.

- Vâng!

Không dám do dự, Mạc Vũ vội vàng ngồi xuống. Ngay sau đó nàng lại cảm thấy một cái bàn tay, trong nháy mắt ấn lên đỉnh đầu.

Ầm ầm!

Chân khí tinh thuần hùng hậu, truyền thụ xuống, khống chế được lực lượng hạt sen trong cơ thể, lấy phương thức vận chuyển đặc biệt, chạy ở bên trong thân thể.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Liên tiếp có âm thanh giống như tiếng đậu vỡ vang lên. Mạc Vũ cảm thấy thân thể nhẹ đi một chút. Bình chướng và gông cùm xiềng xích tu luyện trước đó, đều đột phá.

Tông Sư trung kỳ!

Tông Sư hậu kỳ!

Tông Sư đỉnh phong!

Nửa bước Chí Tôn!

...

Trong thời gian nháy mắt, nàng lại nhanh chóng đột phá. Khí tức toàn thân càng lúc càng mạnh.

- Cái này, này...

Tròng mắt Triệu Phi Vũ sắp rơi xuống.

Đang cảm thấy được việc người này có thể sẽ làm, kết quả... thật sự đang làm chuyện này! Hơn nữa còn kinh thế hãi tục như vậy.

Khiến cho người ta trong thời gian nháy mắt đột phá?

Cho dù danh sư tứ tinh đỉnh phong của liên minh vạn quốc, cũng làm không được!

Ngươi, ngươi còn là người sao?

Thảo nào cùng Tôn Cường nói chuyện phiếm, bị người kia lộ ra vẻ mặt khinh bỉ. Loại thủ đoạn này, quả thật quá cường đại. Cho dù là người của liên minh vạn quốc tới, cũng chưa từng thấy qua.

Thậm chí mới nghe lần đầu.

- Giơ tay lên khiến người ta đột phá...

Kim Tòng Hải cũng cảm thấy cổ họng phát khô.

Hắn là cường giả Hóa Phàm, cũng làm không được điểm ấy. Người trước mắt này lại qua loa vài cái...

Ta chỉ muốn hỏi một chút, ngươi còn có gì không biết, không làm được nữa không?

Thiên Vũ vương quốc từ khi nào xuất hiện một quái vật bắt mắt như vậy? Cũng quá dọa người...

Lạc Thiên Hồng đường chủ càng khiếp sợ đến mức khóe miệng giật một cái, suýt lập tức phát điên rồi.

Người khác thấy náo nhiệt, làm danh sư, nhưng biết độ khó trong đó.

Bản thân mình trong nháy mắt đột phá, không để ý tới các loại bình chướng, có thể nói là thiên tài. Nhưng... giơ tay nhấc chân khiến cho người khác cũng đột phá. Đây cũng không phải là thiên tài có thể hình dung.

- Là... truyền công rót đỉnh?

Giống như run rẩy vì khiếp sợ, trong đầu hắn không nhịn được xuất hiện một từ ngữ.

Trong truyền thuyết, danh sư lợi hại có thể căn cứ vào thể chất của học sinh, đặc biệt lập ra một bộ công pháp, sau đó lợi dụng chân khí của bản thân dẫn dắt, rót đỉnh nâng cao tu vi.

Muốn làm được điểm ấy, phải có đầy đủ vài một điều kiện.

Đầu tiên, ít nhất là danh sư lục tinh lấy trở lên. Thứ hai, hiểu rõ sâu sắc đối với người học sinh này, tình hình kinh mạch, sức chịu đựng thân thể, tất cả đều phải biết rõ ràng. Thứ ba, nắm giữ công pháp rất phù hợp với thể chất của đối phương. Thiếu một cái cũng không được...

Ba điều kiện, bất kể loại nào xuất hiện sơ suất, đều sẽ dẫn đến thân thể người kia bị nổ nát mà chết. Người này thì hay rồi, tùy tiện thi triển, ngay cả thời gian chuẩn bị cũng không có. Chẳng những thành công, thậm chí ngay cả một chút tác dụng phụ cũng không có...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.