Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 969: Triệu Nhã rời đi (thượng) (1)



Tu vi của Triệu Nhã tiến bộ, Ngô cung chủ cũng không kém nhiều. Chỉ dùng thời gina một ngày, Trương Huyền đã mượn máu của nàng, thuận lợi giúp nàng sau giải quyết vấn đề đã quấy nhiễu nàng nhiều năm, khiến cho nàng có ngàn vạn lời cảm ơn không thể nói hết.

“Trương sư, đặc sứ từ tổng bộ tới muốn gặp ngươi!”

Hôm nay Trương Huyền tu luyện hoàn tất, cảm giác cách lúc thi đấu danh sư cũng không còn dài. Hắn đang định cùng với đám người Khang đường chủ rời khỏi nơi này thì đã thấy Ngô cung chủ đi tới.

Giải quyết vấn đề tuổi thọ của âm quyết, dương quyết, nàng đã báo lên tổng bộ. Chính bởi vì chuyện này cho nên đặc sứ chuyên môn chạy tới.

“Được!”

Trương Huyền gật gật đầu, đi theo phía sau lưng Ngô cung chủ, đi về phía đại sảnh của Băng Nguyên cung.

Đại sảnh Băng Nguyên cung chính là nơi lúc trước Ngô cung chủ tiếp đãi bọn hắn. Lúc đi tới đã thấy có một phụ nhân trung niên đang đứng ở giữa. Lúc nhìn thấy hai người đi vào, nàng quay đầu nhìn lại.

“Đặc sứ, vị này chính là Trương sư!” Ngô cung chủ tiến về phía trước một bước.

“Trương sư, tại hạ là Liễu Huyên tới từ tổng bộ Nguyên Hỏa Băng Nguyên!”

Đặc sứ ôm quyền, nhìn lại, trong mắt tràn ngập vẻ tán dương.

Khi nhận được tin tức nàng có chút không dám tin tưởng. Chỉ có điều, khi thật sự nhìn công pháp sau khi sửa chữa, nàng lập tức kinh hãi.

Vốn cho rằng người có thể sửa chữa công pháp, ít nhất cũng phải là danh sư bốn năm mươi tuổi. Nàng có nằm mơ cũng không có nghĩ đến lại trẻ tuổi như vậy, ngay cả hai mươi cũng chưa tới.

“Danh sư, Trương Huyền!”

Trương Huyền ôm quyền đáp lễ, đồng thời cũng cẩn thận quan sát vị trước mắt này. Vừa nhìn qua, con ngươi không kìm được mà co rụt lại.

Thực lực của vị này giống như là biển rộng mênh mông, sâu không lường được. Cho dù dùng nhãn lực hiện tại của hắn cũng không nhìn ra cái gì cả!

Nói cách khác... Thực lực của đối phương chí ít đã vượt qua Hóa Phàm ngũ trọng, thậm chí so với... Mặc Hồn Sinh lúc trước còn đáng sợ hơn!

Mặc Hồn Sinh đã đạt tới Hóa Phàm cửu trọng, mà người còn mạnh hơn hắn, rốt cuộc là loại cảnh giới nào chứ?

Khó trách có thể tới từ tổng bộ, trong thời gian nửa tháng đã chạy tới đây... Đáng sợ!

“Quả nhiên là anh hùng thiếu niên!”

Thấy đối phương biết thực lực của nàng bất phàm mà vẻ mặt vẫn không đổi sắc, không sợ hãi chút nào. Liễu Huyên đặc sứ hài lòng gật đầu, cười cười nói: “Kỳ thật, ta từ tổng bộ tới đây là vì hai chuyện!”

“Ồ?” Trương Huyền nhìn qua.

“Thứ nhất, Trương sư sửa chữa công pháp khiến cho người của Nguyên Hỏa Băng Nguyên chúng ta tránh chuyện bị chết yểu. Ta đại biểu cho toàn bộ Băng Nguyên cung, bày tỏ cảm tạ sâu sắc. Thành ý mời ngươi đi tổng bộ làm khách, người Băng Nguyên nguyện ý lấy lễ trưởng lão để đối đãi!”

“Trưởng lão?”

Ngô cung chủ ở bên cạnh toàn thân chấn động.

Tổng bộ Băng Nguyên cung cho dù ở trong toàn bộ Danh sư đại lục cũng là một trong các cự đầu nổi danh nhất. Cường đại cỡ nào nàng biết rất rõ. Dùng chức vị trưởng lão để đối đãi, chỉ bằng vào một thân tên tuổi này, ngay cả người phấn đấu vô số năm như nàng cũng không làm được.

Thậm chí, đừng nói là vô số năm, cho dù cố gắng cả đời cũng khó có khả năng hoàn thành.

“Có điều kiện gì?” Trương Huyền nhìn qua.

Đối phương đưa ra điều kiện n hư vậy, tự nhiên sẽ có yêu cầu, không có khả năng bỗng dưng đưa một bữa cơm trưa miễn phí.

“Trương sư người sảng khoái nói chuyện sảng khoái!”

Thấy hắn không có cao hứng mà quên đi hết tất cả, ngược lại còn nói thẳng vào chỗ yếu hại, Liễu Huyên đặc sứ tán dương, lại cười cười: “Rất đơn giản, hi vọng về sau Trương sư có thể vì giải quyết nan đề công pháp cho người Băng Nguyên... Thường trú tại Băng Nguyên cung!”

“Thường trú trong Băng Nguyên cung? Không thể rời khỏi hay sao?” Trương Huyền nhướng mày.

Truyền thừa của một nghề nghiệp chủ yếu tập trung ở bên trên công pháp, bởi vậy thứ này sẽ không dễ dàng để cho người khác quan sát. Đối phương đã để cho mình giải quyết nan đề, đồng thời còn thường trú, ý tứ đã rất rõ ràng... Vì đề phòng công pháp truyền ra ngoài cho nên chỉ có thể ở lại nơi đó. Nếu không được cho phép thì sẽ không có cách nào ra ngoài!

Đây thì có gì khác với biến tướng cầm tù cơ chứ?

“Trương sư không nên hiểu lầm. Chuyện rời khỏi đương nhiên là có thể. Chỉ có điều, đầu tiên có thể Băng Cung sẽ khảo nghiệm độ trung thành, sẽ không phản bội. Ngươi cũng biết rồi đó, một nghề nghiệp truyền thừa không cho phép truyền ra ngoài, Băng Cung cũng có lo nghĩ của riêng mình...”

Bị đối phương nói ra chuyện này, Liễu Huyên đặc sứ có chút xấu hổ.

“Ta đã biết rồi. Các ngươi có mối lo của mình, ta cũng có thể lựa chọn không đi!” Trương Huyền vẫy tay.

Cầm tù?

Nói đùa, hắn còn không có khuynh hướng thích ngược đãi.

Thấy hắn trực tiếp cự tuyệt, Liễu Huyên đặc sứ giải thích: “Kỳ thật gia nhập chúng ta Băng Nguyên cung cũng không sai, Băng Nguyên cung hầu như đều là nữ nhân. Chỉ cần Trương sư nguyện ý, muốn cưới bao nhiêu, cưới mấy người cũng không thành vấn đề!”

Băng Nguyên cung đều là nữ tử tuyệt sắc, không ít nam tử thực lực cường đại ham sắc đẹp đuề cam tâm ở lại trong đó.

“Nói chuyện thứ hai đi!” Trương Huyền lắc đầu.

Hắn nhất định phải trở thành cửu tinh danh sư trước năm ba mươi tuổi, như vậy mới có thể cam đoan không chết. Cái gọi là nữ nhân, trưởng lão, hoàn toàn không có hứng thú.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu, vì sao mà rõ ràng đám người Mạc Vũ công chúa, Thẩm Bích Như có ý tứ đối với hắn mà hắn lại không nhúc nhích như vậy.

Người mà bản thân không biết lúc nào sẽ chết, dưới sinh tử áp lực, đâu còn có thời gian suy nghĩ tới chuyện nam, nữ cơ chứ.

“Chuyện thứ hai, là học sinh của ngươi... Triệu Nhã!”

Thấy hắn cự tuyệt, Liễu Huyên đặc sứ có vẻ thất vọng, chỉ có điều, nàng lập tức điều chỉnh tâm cảnh, lại nhìn hắn rồi nói.

Trương Huyền nhướng mày.

“Thể chất Thuần Âm đối với Nguyên Hỏa Băng Nguyên chúng ta có tầm quan trọng rất lớn, chắc hẳn... Ngô cung chủ cũng đã nói với ngươi.” Liễu Huyên đặc sứ nói.

“Đúng là đã nói qua một chút, nguyên do cụ thể cũng không rõ ràng!”

Trước đó Ngô cung chủ chỉ nói thể chất Thuần Âm liên quan tới sinh tử tồn vong của người Băng Nguyên, cũng không nói tỉ mỉ.

“Người Nguyên Hỏa Băng Nguyên truyền thừa từ một vị lão tổ có thể chất Thuần Âm. Cung chủ mỗi một thời đại cũng chỉ có thể chất Thuần Âm mới có thể tiếp nhận... Về thời điểm vị cung chủ trước đó tử vong đã được một ngàn năm. Từ đó chúng không tìm được loại thể chất này nữa! Băng Nguyên cung hiện giờ như rắn mất đầu, phải chịu rất nhiều thế lực áp bách, đã lung lay sắp đổ.”

Liễu Huyên đặc sứ than thở một tiếng, lắc đầu nói: “Nếu như có thể tìm được một người có thể chất Thuần Âm, kế thừa đại vị. Như vậy Băng Nguyên cung ta có lẽ có thể tránh khỏi loại nguy cơ này, Đông Sơn tái khởi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.