Diệp Thần thoái lui ra khỏi hệ thống Thần Uyển bên trong liền lập tức đi tìm Mộ Dung Tiên đâu. Hắn thật thấy nhớ nàng à.Mộ Dung Tiên lúc này liền đang ngồi ngoài sân luyện đàn đi. Diệp Thần nhẹ nhàng đi đến phía trước nhìn nàng.
“Lão Công ngươi làm gì mà nhìn ta chăm chú vậy.” Mộ Dung Tiên đầu đầy dấu hỏi nói.
“Ngươi biết không ta cảm giác khi mình về nhà luôn có một người chờ đợi mình về thật tốt.” Diệp Thần liền vòng ra phía sau ôm nàng nói.
“Lão Công ta vẫn luôn ở đây không phải sao?” Mộ Dung Tiên không hiểu gì nhưng vẫn cầm tay hắn nói.
“Đúng vậy a, xem ra ta nghiện ngươi mất rồi đi. Mới có vài giây không gặp liền cảm giác như một năm đã qua vậy.” Diệp Thần liền cười nói.
“Lão công ngươi lại muốn trọc ta.” Tiên Nhi liền đỏ mặt nói muốn thoát ra hắn vòng tay.
“E hèm để lão công ôm ngươi một chút đi nào.” Diệp Thần liền giữ nàng lại nói. Việc hắn xuyên qua để sau này nói với nàng đi. Dù sao phụ nữ đang mang thai không nên kích động tốt. Càng không nên để nàng suy nghĩ nhiều đi.
“Lão công ta nghĩ tạm thời dừng tu Phượng Hoàng Quyết đợi sau khi sinh liền tiếp tục. Ta liền sợ ảnh hưởng tới thai nhi. Dù sao gia gia ta từng nói là không nên luyện võ khi mang thai à.” Linh Nhi liền mở miệng nói.
“Ân, cái này vấn đề ngươi khỏi lo lắng ta đã chuẩn bị sẵn rồi. Ngươi cứ tự nhiên tu luyện, cái này pháp quyết vốn không có ảnh hưởng đến thai nhi, thậm chí đem lại nhiều lợi ích đi.” Diệp Thần liền vỗ đầu nàng nói.
“Lão Công đừng có vỗ đầu ta, sẽ không cao được.” Mộ Dung Tiên ôm đầu nói.
“Ân, lão bà ta để chân ngắn như vậy mới dễ thương.” Diệp Thần liền nói. Thực chất nàng cũng không có lùn đi cũng là cái 1 mét 65 người. Tỷ lệ thân hình thì cân đối miễn chê a.
“Lão công ngươi lại chọc ta.” Mộ Dung Tiên liền nói.
“Tốt lão công không chọc ngươi. Thanh Lam nàng đi đâu rồi?” Diệp Thần liền hỏi. Cái cô nàng này chính là thánh lạc trôi zodo a, để nàng ra ngoài đường sợ không biết đường về đi.
“Ân, Thanh Lam nàng liền nói muốn đi ra ngoài mua chút quần áo đâu. Dù sao ngươi cũng đưa nàng thẻ với lại còn có nàng chuyển đến đây đều chưa có quần áo nhiều.” Mộ Dung Tiên liền nói.
Diệp Thần cười khổ xem ra hắn lại phải ra ngoài tìm nàng mới được đi. Cái này cô nàng có lẽ nên dạy nàng tu luyện cùng với chút phép thuật tìm đường về mới được.
“Lão Công ngươi dạo này không nên ra ngoài nhiều đi. Ta nghe nói dạo gần đây có rất nhiều án mạng xảy ra a.” Mộ Dung Tiên lo lắng nói.
“Ngươi còn không tin tưởng ngươi lão công bản lãnh sao?” Diệp Thần chạm nhẹ nàng cái mũi nói.
“Không có nhưng mà đề phòng vẫn hơn không a. Ta xem trên ti vi thấy đây liền là quỷ hút máu tác quái nha. Ta nói người không sợ nhưng quỷ liền đáng sợ đâu.” Mộ Dung Tiên liền mở miệng nói.
“Ân, được rồi. Vậy ta liền cẩn thận đi. Ta nói lão bà ta gặp được ngươi thật tốt. Có lẽ đời này cưới được ngươi là ta đúng đắn nhất việc làm đâu. “ Diệp Thần liền cười nói.
“Lão công ngươi nói bảo bảo sinh ra muốn đặt cái gì tên đâu.” Mộ Dung Tiên sờ sờ mình bụng nhỏ liền nói.
“Tên? Ân, lão bà người lo xa quá đi. Dù sao người ta mang thai cũng hết chín tháng mười ngày trong khi ngươi liền chưa được một tháng à.” Diệp Thần liền cười nói.
“Ân, vậy liền để một thời gian sau hẵng kiếm tên đi. Lão công nhân lúc trời còn sáng chúng ta liền đi ra mộ cha mẹ đi. Dù sao cũng nên báo tin cho họ.” Mộ Dung Tiên liền nói. Trước đây nàng cũng muốn dẫn Diệp Thần qua nhiều lần, nhưng sợ hắn không quên được nên không có nói ra đi.
“Có lẽ nên vậy à. Lão bà chúng ta qua chợ mua ít hoa quả liền đi đến cha mẹ thăm mộ tốt.” Diệp Thần suy nghĩ một chút cũng có chút xót xa nói. Cha mẹ hắn cả đời chỉ có được hắn đứa con trai. Đến khi chết đi, cũng lo lắng cho hắn.
“Vậy ta liền đi a.” Mộ Dung Tiên lập tức thay đổi hình dáng Như Ý Linh Thân cùng Diệp Thần lên cái xe máy điện đi ra ngoài.
Nàng ngồi phía sau liền ôm chặt lấy Diệp Thần một dạng.
“Này Tiên Nhi ngốc ngươi làm gì ôm ngươi lão công như sợ mất vậy.” Diệp Thần liên trêu ghẹo nàng nói.
“Lão công ngươi dám trêu trọc ta. Còn không phải là sợ con chúng ta liền rơi mất ta mới không làm như vậy.” Mộ Dung Tiên ngố tàu nói.
“Ngươi đừng lo không rơi được đâu mà sợ. “Diệp Thần cười khổ nói.
“Ân,ta nói trước khi gặp ta, lão bà ngươi có phải không chưa hề đi xe hai bánh?” Diệp Thần liền hỏi.
“Lão công ngươi đừng có chê cười ta.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt nói. Quả thực nàng chưa từng thử đi xe hai bánh qua. Dù là ô tô đều là người khác thay nàng lái được không.
“Thật sự chưa từng đi qua sao? “ Diệp Thần có chút ngạc nhiên dù sao vợ hắn lớn như vậy còn chưa đi qua xe hai bánh thực hơi khó tin.
“Lão công ngươi dừng lại đây ta vào mua chút cam rồi lại đi tiếp.” Mộ Dung Tiên liền mở miệng nói.
“Được liền ở đây đi.” Diệp Thần đặt xuống xe liền đưa lão bà mua chút cam mang đi.
“Thật ngọt. Dòng máu của hai các ngươi thật ngọt.” Bỗng nhiên có một tiếng cười kiều mị vang lên tiến đến Diệp Thần chỗ.
Diệp Thần liền nhanh chóng cảm nhận được sát khí liền tỏa ra mình long lực chấn áp lên người mặc đồ đen kín mít khiến hắn lập tức bỏ chạy mất.
“Người mặc đồ đen này thật là quá kì lạ đi.” Mộ Dung Tiên liền nhìn sang khẽ nói. Nàng không như Diệp Thần có thể cảm nhận được nguy hiểm đi.
“Có ta ở đây, không ai có thể làm hại ngươi.” Diệp Thần kéo nàng lại gần nói. Nhưng trong lòng thì có chút ngưng trọng lại. Người vừa rồi không phải là người bình thường đi. Hắn có thể cảm nhận rõ huyết mạch thấp kém chảy trong cơ thể người đó không phải con người.
“Lão công ngươi xem cái này kẹo ta muốn ăn.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt chỉ phía trước kẹo đường liền nói.
“Ân, sắp làm mẹ rồi. Không ngờ Tiên Nhi ngươi vẫn còn thích món đồ trẻ con này.” Diệp Thần xoa xoa đầu nàng nói.
“Lão công ngươi lại cười ta.” Mộ Dung Tiên nhận lấy cây kẹo bắt đầu ăn nói. Không hiểu sao nàng thấy thèm ăn cái này đây.
Diệp Thần cũng không trêu trọc nàng nữa. Cây kẹo này có vị chua a, nàng đang mang thai thích ăn cũng là phải đi. Nhưng Tiên Nhi cũng quá ngốc đi, đâu cần thiết phải xấu hổ như vậy à.
Hai người lên xe lập tức xuất phát rời đi. Mộ cha mẹ hắn được xây dựng tại trên núi cao. Hắn vốn định ôm lão bà bay lên nhưng dù sao đây cũng là cái xã hội công nghệ vẫn cẩn thận tốt hơn đi. Hắn đành cõng lão bà mình đi lên núi. Cũng còn tốt, tại võ hiệp học được mấy môn khinh công quả nhiên có cái chỗ dùng đi.
“Lão công ngươi có mệt không?” Mộ Dung Tiên liền quan tâm nói.
“Ân, lão bà ngươi thật sự là nặng a. Ta đều sắp gãy lưng đâu.” Diệp Thần liền mở miệng trêu trọc nàng.
“Lão công ngươi nói ai nặng đâu. Ngươi nói cho ta biết a.” Mộ Dung Tiên liền tức giận véo Diệp Thần tai nói.
“Ân, không nặng. Lão bà ta làm sao có thể nặng đâu.” Diệp Thần liền cười nói bước chân lại nhanh hơn.
“Ta biết lão công là tốt nhất.” Mộ Dung Tiên liền ôm lấy hắn nói.
“Lão bà ngươi là người đầu tiên khen ta tốt đấy. Ta nói ta đốn mạt đến độ cả cái ngoại ô này đều biết, có khi còn coi là ngay cả chó đều không bằng a.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Phi phi, ai dám nói như vậy. Lão công không phải chó, lão công là rồng, là long chi nhân a. Lão công là cái người tốt.” Mộ Dung Tiên liền nói.
“Lão bà ta có một cái bí mật muốn nói cho ngươi. Thực chất ta là cái đại người xấu ngươi tin sao.” Diệp Thần liền nói.
“Nhưng chỉ cần ta thấy lão công tốt là đủ không phải sao.” Mộ Dung Tiên liền nói.
“Đúng chỉ cần có ngươi là đủ.” Diệp Thần nhấc lên nàng đi lên đỉnh núi nói. Chỉ cần nàng nghĩ hắn tốt là đủ rồi không phải sao.
“Cha mẹ, chúng con tới rồi.” Diệp Thần đặt xuống trên mộ cha mẹ một bó hoa cùng chút hoa quả nói.
“Cha mẹ, chúng ta rất hạnh phúc. Đợi khi bảo bảo sinh ra ta nhất định sẽ mang nó tới đây. Ta nhất định sẽ vì Diệp gia nỗi dỗi tông đường a.” Mộ Dung Tiên liền dọn cỏ trên mộ nói.
“Tiên Nhi lão bà ta nói ngươi còn chưa biết sẽ sinh nam hay nữ đâu.” Diệp Thần cười khổ nói.
“Hừ, Tiên Nhi nhất định sẽ sinh con trai. “ Mộ Dung Tiên chống tay nói.
“Ân được được, nếu không được chúng ta lại đến một đứa.” Diệp Thần liền nói.
“Lão công xấu xa.” Tiên Nhi lập tức đỏ mặt liền chạy đi.
“Cẩn thận một chút.” Diệp Thần nói rồi nhìn sang bia mộ cha mẹ trầm ngâm một lúc liền quay đầu đi.
“Cha mẹ đợi ta. Rất nhanh ta sẽ khiến người hại chết các ngươi phải trả giá.” Diệp Thần tự nghĩ trong lòng nói.
“Lão công ngươi làm gì lâu vậy.” Mộ Dung Tiên liền nói.
“Không có gì, ân lão bà chúng ta liền đi xem phim đi. Dù sao trời cũng sắp tối rồi. Nhân tiện đi tìm Thanh Lam luôn.” Diệp Thần liền nói. Từ ngày cưới nàng về hắn chưa được cùng nàng hẹn hò buổi nào đi.
“Lão công quả nhiên là tốt nhất.” Mộ Dung Tiên liền hô lên. Dù sao nàng cũng chỉ là cái trẻ con thích chơi đùa mà thôi.
Tại một góc tối vắng vẻ, người mặc đồ đen liền cởi ra mình bộ đồ liền hiện ra một cái xinh đẹp thiếu nữ người nước ngoài trên mặt đầy sợ hãi. Vừa rồi thực sự quá nguy hiểm, nàng vừa cảm thấy được uy hiếp mạnh mẽ từ người thanh niên đó. Nàng cản thấy chỉ cần chậm một chút nàng có thể chết ngay tức khắc. Đây là sự run rẩy từ trong chính nàng huyết mạch. Huyết mạnh của vương tộc ma cà rồng.
Còn tại trên một chiếc xe ô tô đang đi thẳng đến thành phố A lúc này đây.
“Vụ án quỷ hút máu này cứ để cho tôi lo, tôi sẽ đến rất nhanh.” Một cô gái xinh đẹp liền mở miệng nói qua điện thoại. Nếu nhìn sẽ liền thấy cô gái này là Mộ Dung Tiên chứ ai đâu. Nhưng cô gái này liền mặc lên mình bộ đồ véc sang trọng cùng với sự nghiêm túc lạ thường.
Cô gái đặt xuống điện thoại một bên mở ra mình chiếc vòng nắm chặt tấm ảnh bên trong tự nói. “Muội muội lần này ta nhất định sẽ tìm thấy ngươi. Không để ngươi lần nữa xa gia đình này.”
Tại chỗ Diệp Thần lúc.
“Tiên Nhi ngươi sao vậy đâu.” Diệp Thần liền mở miệng hỏi quan tâm. Tự dưng nàng lại thất thần như vậy.
“Không có gì, chẳng qua cảm thấy có gì đó rất quen thuộc đang tiến đến vậy.” Mộ Dung Tiên lắc đầu nói.
“ Ân, ngươi xem Thanh Lam đã tìm được đường tới rạp chiếu phim mua vé đợi chúng ta đâu. Mau đi thôi.” Diệp Thần cầm lên điện thoại nói. Hắn vừa mới gọi điện cho nàng a, dù sao có điện thoại với người mù đường là thuận tiện đi. Dù sao google maps dùng rất tốt à.