Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 186: Con Gái Không Mặc GÌ Mới Là Đẹp Nhất



Nhóm người Diệp Thần ngay lập tức liền đi ra đại sảnh khách sạn thanh toán tiền phòng rồi ra về đi. Tuy nhiên Thỏ nàng vẫn là luôn bất tỉnh nếu không nhiều người ra vào như vậy thảo nào cũng sẽ rất ồn ào đi a.

Tuy nhiên, nữ tiếp tân thực sự có một sự ngạc nhiên không hề nhẹ đi. Cái này soái ca rõ ràng hôm qua là đi với một người hôm nay liền cùng với 3 cái nữ nhân đi ra trả phòng đi à.

Về đến tại gia trước cổng, Diệp Thần liền có chút dừng xe lại. Có những thứ nên đưa trước cho các nàng đi à. Hắn liền vẽ một chút chú ngữ bắn vào các nàng mi tâm bên trong. Đây là để tránh trận pháp ảnh hưởng đến các nàng đi lại ra vào đi à.

“Diệp Thần ngươi làm gì vậy a.” Mộ Dung Thiên thấy hắn tay điểm vào mình chán lập tức xuất hiện một hình sáng kì lạ liền hỏi.

“Đây là giúp các ngươi có thể thoải mái di chuyển trong trận pháp bảo vệ đi a, ngoài ra còn có thể giúp ta cảm nhận đến các ngươi nguy hiểm à.” Diệp Thần liền cười nói. Mở ra trận pháp tiến vào bên trong căn nhà.

“Oa, thật sự là quá đẹp đi à.” Mộ Dung Thiên liền lập tức không ngậm được miệng hâm mộ nói. Rốt cuộc đây là tiên cảnh sao à.

“Tỷ tỷ bên trong còn có nhiều thứ rất vui đi a.” Mộ Dung Tiên lập tức cười nói với nàng.

“Thật sao? Vậy ta nhất định phải hảo chơi mới được.” Mộ Dung Thiên liền nói.

“Món đồ chơi tốt nhất tại đây không phải các ngươi đã sớm chơi qua đi.” Diệp Thần không khỏi cười nói.

“Hả đồ chơi tốt nhất? Là cái gì vậy?” Mộ Dung Thiên không khỏi tò mò.

“Lão công rốt cuộc là cái gì a?” Mộ Dung Tiên cũng liền hỏi.

“Thì liền là ta chứ là cái gì. Tối qua Thiên Thiên cũng không phải không có chơi qua đi. Còn lão bà thì ngày nào hầu như cũng chơi còn hỏi đâu.” Diệp Thần liền vô liêm sỉ nói.

“Ngươi dám khi dễ tỷ muội chúng ta a.” Mộ Dung Thiên không khỏi ngượng tím mặt nói. Cái tên này vậy mà cũng nói ra được à.

“Lão công, ngươi trêu trọc ta.” Mộ Dung Tiên ngượng ngùng nói. Diệp Thần trêu ghẹo nàng, hai năm nay đã sớm quen với lưu manh đi a.

“Được rồi, chúng ta liền xuống xe thôi. Thanh Nhi còn đang đợi chúng ta đâu.” Diệp Thần đi xuống mở cửa xe cho các quý cô rồi cõng lấy cái này thỏ vẫn hôn mê đi vào bên trong nhà tới.

“Thiếu gia các vị tiểu thư đã về a. Ta đều đợi lâu đâu.” Thanh Lam liền chạy ra đón mọi người giúp hắn bố chỉ Thỏ chỗ ngủ rồi cùng với mọi người nói chuyện đi à.

“Các ngươi liền cùng nhau chơi đùa một chút ta liền đi nấu chút đồ ăn sáng đâu.” Diệp Thần liền cười nói đi vào bên trong bếp.

“Tiên Nhi, ta nói ngươi năm đó bị bán đi, thật may mắn gặp được hắn đâu. Ngươi biết không gia gia mong ngươi đều chút nữa đổ bệnh đi, cũng còn may có cái đệ đệ hắn cũng là nên người.” Mộ Dung Thiên liền mở miệng nói. Dù sao muội muội nàng cũng muốn nghe chút gia đình tin tức đi à.

“Tỷ tỷ, cha hắn có phải hay không giận ta? Còn cả gia gia, người thực sự sức khỏe không sao chứ?” Mộ Dung Tiên liền lo lắng nói.

“Ngươi yên tâm, mọi người đều rất khỏe, đều muốn gặp lại ngươi à. Ngươi không biết gia gia đã đổ bao nhiêu tiền, người để tìm ngươi đâu. Còn chưa kể ngươi đệ đệ hắn còn muốn đến bên trong Phượng Tổ bên trong chém tên Phượng công tử đó một nhát a. Sau bị đánh cho tàn tạ ném đi, cũng may là hắn nương tay không đệ đệ liền bị đánh tàn phế à. Bây giờ đã không sao rồi.” Mộ Dung Thiên liền thở dài nói. Trong khoảng thời gian muội muội mất tích cả Mộ Dung gia đều là chó gà không yên đi a.

“Thật sự xin lỗi tất cả đều là tại ta.” Mộ Dung Tiên liền cúi đầu nói. Đi ra ngoài còn như thế bị lừa bán a, nếu không phải gặp được Diệp lão công nàng giờ cũng không biết lạc trôi đến cái nào phương trời đi.

“Không sao, ngươi đừng có lo lắng. Cũng không có ai trách ngươi, cũng tại gia gia bắt ngươi đi cưới người ngươi không thích a. Với lại, ngươi xem hiện tại ngươi không phải tốt, hai tỷ muội chúng ta không ngờ lại thật chung một chồng đâu. Trước ta cứ nghĩ là gia gia chỉ nói đùa đâu.” Mộ Dung Thiên không khỏi an ủi nàng. Dù sao khi đó cũng không phải là nàng sai đi a.

Hai người cùng nhau lớn lên, chung sở thích, cùng ghét. Tuy sở trường cùng tính khí có chút khác nhau nhưng cũng rất hiểu nhau đi à. Nàng thì rất năng động, có thể học mọi môn thể thao nhưng lại không tài nào may vá, thêu thùa, còn đọc sách cùng với cả chăm sóc người khác đi. Đương nhiên muội muội nàng lại giỏi những gì nàng không giỏi đi à.

Vậy nên muội muội rất được lòng người lớn, nếu nói trong nhà gia gia yêu quý ai nhất liền chính là Tiên Nhi đi a. Còn nàng thì liền ngược lại được rất nhiều người trẻ tuổi theo đuổi, đa số đều gọi nàng là đại ca đi a. Nói chung hai người có nhưng thứ trái ngược lại bổ xung cho nhau đi a.

“Mùi thơm quá.” Thỏ một bên ngửi thấy mùi hương từ bếp truyền ra tới liền không khỏi rơi nước miếng, tỉnh dậy. Đúng là con thỏ ham ăn đâu.

“Diệp ca ca hắn lại nấu món gì đâu.” Thỏ Ngọc Lan liền lập tức mở cửa mò đến trong bếp bên trong tính ăn vụng. Dù sao nàng ăn hoài cũng không có béo, lại cũng không gầy, với lại gần ấy năm nàng mới có lại vị giác đi a.

“Thỏ Ngọc ngươi tỉnh đi, mau đi thay quần áo rồi lại ăn cơm à. Ngươi mặc cái này bộ đồ thỏ cũng lâu rồi đi. “ Diệp Thần thấy cái này con thỏ rón rén đi đến sau lưng hắn ôm lấy cái đĩa lại rón rén đi ra không khỏi muốn lăn ra cười đi. Hắn liền lấy lại cái đĩa cơm rang liền bảo nàng đi thay quần áo

“Diệp ca ca, ta thực sự đói đâu. Vẫn là ăn trước được không.” Thỏ Ngọc Lan bị lấy mất đồ ăn liền ngượng ngùng nói.

“Không được a, ngươi mau đi thay một cái bộ đồ khác đâu à. Ngươi xem máu mũi đều nhuộm đỏ cái bộ quần áo thỏ này.” Diệp Thần không khỏi cười nói. Để nàng như vậy nhọ nhem là sao à.

“Diệp ca ca, ngươi cho ta ăn một chút đi a.”Thỏ Ngọc Lan liền lập tức cắn răng, đây là chiêu nàng không muốn sử dụng nhất a. Siêu cấp manh thỏ đả đảo tấn công à. Thỏ lập tức nhìn Diệp Thần đầy đáng thương hại.

“Ân, thỏ nếu ngươi không đi thay quần áo, đừng tránh Diệp ca ca giúp ngươi thay hộ a. Lúc đó thì ca ca không biết ngươi có hay không vẫn là cái thỏ bạch (trong trắng) đâu.” Diệp Thần đã từng dính cái này chiêu với lại lão bà hắn cũng là manh dễ sợ đi vậy nên liền có nhất định độ miễn dịch nói.

“Thay đồ…cùng Diệp ca ca.” Thỏ nghe thấy vậy mặt liền đỏ ửng sau đó ngay lập tức phun máu mũi đi. Cái này là luôn tưởng tượng xa vời thỏ đi à.

“Thanh Nhi ngươi giúp cái này Thỏ đi thay đồ đi a.” Diệp Thần liền cười khổ nhờ cậy Thanh Lam. Con thỏ này, hắn còn chưa có làm gì liền như vậy đi à. Hắn mà làm thật nàng không khéo phun máu chết chứ.

Nàng lập tức đưa cái này thỏ đi thay mới cái bộ đồ à. Mộ Dung Thiên cùng Mộ Dung Tiên thấy vậy liền chạy đi theo, các nàng cũng muốn biết thỏ này thân thể cùng quần áo ra sao a. Thứ nhất là nàng lùn y như cái học sinh lớp sáu vậy à. Thứ hai là các nàng chưa thấy qua quần áo của cái này thỏ như thế nào đi a.

Nhưng sau khi mở ra nàng vali quần áo, mấy cái này liền đen mặt lại. Đùa sao, toàn bộ đều là cái thỏ quần áo,cô nàng này quả thực đơn giản đi a. Ân, còn không cả có đồ lót kìa.

“Mấy ngươi đừng nhìn như vậy mà, ta còn muốn thay đồ đâu.” Thỏ Ngọc tay liên tục lau kính ngượng ngùng nói.

“Ân, không sao để chúng ta giúp ngươi thay.” Ba nữ thấy vậy liền hắc ám cười rồi xông lại phía thỏ.

“Diệp ca ca,cứu Thỏ.” Cuối cùng chỉ nghe thấy tiếng Thỏ bị bạo hành lột quần áo đi a.

“Oa, thật là mềm và đàn hồi. Thật không ngờ ngươi lại giấu như vậy hai trái bưởi to đâu a.” Mộ Dung Thiên sờ sờ nàng hai con bạch thỏ hâm mộ nói.

Tiên Nhi liền không khỏi ngạc nhiên nàng còn nghĩ đằng sau cái bộ đồ liền là cái cô nàng ngực phẳng đâu ai ngờ liền như vậy lớn à. Tuy nhiên cũng không có như nàng lớn đi, dù sao cũng là trải qua Diệp Thần bao lâu bồi dưỡng ra được à.

“Đừng…uhm… các ngươi hùa nhau băt nạt ta a.” Thỏ không khỏi khóc không ra nước mắt. Nàng chân yếu tay mềm a, bị ba cái này nữ lột sạch quần áo à. Đặc biệt nàng không có mặc qua mấy cái đồ lót giờ liền lộ hết hàng đi. Dù là con giá với nhau nhưng nàng từ nhỏ đến lớn đều chẳng lộ mình thân thể với ai à.

Thanh Lam sờ sờ véo véo nàng cái mặt cùng bộ tóc của Thỏ không khỏi có chút ước ao. Thật không hiểu cái này Thỏ lười làm sao lại như vậy có thân hình cân đối đâu. Ẩn sau cái manh manh thỏ lại là cái này tiểu cô nương đẹp đẽ thân hình a.

Sau đó mấy người liền cởi ra mình đồ so sánh với nhau. Cuối cùng Mộ Dung Tiên từ thân hình lẫn vóc dáng đều là chiếm ưu thế đi à. Mấy thiếu nữ liền cứ thể trần như nhộng xoa bóp trêu trọc nhau viu vẻ đâu

“Có chuyện gì vậy vui vẻ vậy, thay đồ xong sao.” Bỗng nhiên Diệp Thần liền từ ngoài cửa đi vào bên trong. Đây vốn là hắn nhà a. Mấy cái lão bà hắn thay đồ đều nhìn thành quen đi à. Nên vốn không có thói quen gõ cửa đi.

“Diệp ca ca, ngươi…nhìn thấy hết….ta” Thỏ lập tức ngượng tím mặt phun máu mũi ngất đi a. Bệnh mê trai lại tái phát đi à.

“Thiếu gia, ngươi thật sự là xấu a.” Thanh Lam vốn có giác ngộ sát thủ liền câu dẫn nói.

Mộ Dung Thiên cùng Mộ Dung Tiên lập tức nhìn chằm chằm Diệp Thần như cái vật thể lạ.

“Ân, ta làm cái gì sai sao à mọi người nhìn ta gì mà ác liệt vậy đâu.Oa thân hình thật đẹp đi, đây là lạc vào tiên cảnh sao. Để chậm một chút, ta muốn lưu giữ lấy cái này hình ảnh một chút.” Diệp Thần nhìn mọi người nói. Quả nhiên cái nào cũng là cực phẩm nhân gian đi a.

“ Ngươi cút ra ngài.” Mộ Dung Thiên lập tức tức giân đạp hắn ra ngoài đóng ngay cửa vào.

Diệp Thần ngồi bên ngoài liền thở dài, cũng không phải chưa xem qua, còn chưa phải chưa cùng làm qua còn như vậy ngượng ngùng đâu. Với lại, hắn lại giác ngộ ra một điều. Con gái khi không mặc gì mới là lúc họ trở lên xinh đẹp nhất. Như đóa hoa nở rộ không bị các cánh hoa che khuất xinh đẹp mà thanh tao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.