Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 224: Thần điêu-tên khốn nạn bậc thầy



Sáng hôm sau khi thức dạy Diệp Thần liền lập tức chào đón liền là một đường kiếm chém tới phía mình đi. Dù sao ăn no đủ cần xẻo thịt là chuyện đương nhiên a. Huống chi hôm qua hắn còn ăn sạch một cái cô gái đâu.

“Móa ngươi làm cái gì vậy bà nội. Ta còn chưa muốn là Diệp cụt Diệp què nha.” Diệp Thần liền lập tức tránh sang một bên nói. Quả đấy hắn không nhanh chẳng phải hắn cũng có kinh huyệt đi sao à. Hú hồn hú vía.

“Tên khốn nạn nhà ngươi. Hôm qua dám lợi dụng bổn đại nương ta uống say ra tay chiếm đoạt ta. Hôm nay ta liền muốn giết nhà ngươi.” Hà Nguyên Quân lập tức che lại thân mình, khắp người đều có vết hôn đỏ còn lưu lại từ cuộc truy hoan tối qua nói. Có vẻ như dậy sớm phát hiện ra cái gì liền không kịp suy nghĩ lấy kiếm chém tới đi, cả quần áo cũng chưa kịp mặc vào.

“Ực, ta nói tối qua ta hi sinh thân mình lấp lỗ, à không đừng cua kiếm như vậy không ta không có chơi trò lấp lỗ. Nhưng ngươi cũng đừng có định làm bận ra trong sạch rồi giết người giệt khẩu đấy chứ.” Diệp Thần không khỏi nuột một ngụm nước bọt nói. Cái này cô nàng thực sự là cực phẩm nhân gian đi a. Cái này đường cong à, còn bờ mông với ngực lớn như vậy à.

“Ngươi không được nhìn, còn nhìn có tin hay không ta liền móc mắt ngươi. Còn nữa không được nói bậy ta cũng không phải là cưỡng hiếp ngươi.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng đe dọa nói.

“Thật sao ngươi còn nhớ tối qua ngươi nói gì với ta, còn làm gì với ta đâu à.” Diệp Thần liền mở miệng hỏi.

“Ta làm gì a?” Hà Nguyên Quân lập tức liền chui lại vào trong chăn nói. Nàng nghĩ kỹ không thể cứ thế trần truồng đi a.

“Phu Quân, tướng công, nữa, sâu hơn, ta sắp ra á á.” Diệp Thần liền giả lại giọng trêu đùa nàng nói.

“Á, không được nói nữa. Ngươi mau cút ra ngoài đi à, mau đi ra.” Hà Nguyên Quân liền kéo chăn về phía mình che nên cơ thể nói.

“Móa, ta cũng không có mặc đồ ngươi hôm qua đều làm bẩn ta trong sạch chẳng lẽ liền muốn tiếp nhìn ta sao à.”Diệp Thần liền kéo lại chăn nói.

“Ngươi có phải là đàn ông không vậy nhường nữ nhân cái chăn bộ chết sao?” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Ta có phải đàn ông hay không ngươi không phải rõ hơn ai hết sao. Chẳng lẽ còn muốn ta nhắc cho ngươi nhớ sao a. Dù gì cũng là trên giường thuận tiên thuận tiện.” Diệp Thần không biết liêm sỉ nói.

“Ngươi còn nói. Có tin hay không ta một kiếm đâm chết ngươi.” Hà Nguyên Quân lập tức đe dọa hắn.

“Ôi, ta sợ quá a. Kiếm ngươi ở dưới kia a. Ngươi có tin hay không trước khi ngươi kịp nhặt kiếm đâm ta ta liền lấy ta gậy chọc ngươi a. Tốt nhất là nên ngoan ngoãn một chút, gậy của ta vừa dài lại vừa thô a, sợ sẽ làm ngươi đau à.” Diệp Thần liền đè ra nàng nói.

“Ngươi muốn làm cái gì mau thả ta ra.” Hà Nguyên Quân lập tức sợ hãi nói.

“Ta nghĩ ngươi đã quá lâu không có làm cái này chuyện đi a. Tối qua còn như vậy trên người ta nhún nhảy sao như vậy sớm quên đi à.” Diệp Thần liền mở miệng trêu trọc nàng nói.

“Đó là do sai lầm đi a. Ngươi mau tránh ra, ta đã có tướng công. “ Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Tướng công sao, chẳng phải thân thể ngươi là ham muốn ta sao à. Tướng công của ngươi vốn không phải là người ngươi thích. Hôm qua còn nói yêu ta ngươi quên rồi à.” Diệp Thần liền ghé sát đến tai nàng nói.

“Hôm qua … chăng lẽ…” Hà Nguyên Quân dường như nhớ tới mình như thế nào không biết xấu hổ ở trên người hắn hạ mình lên xuống không khỏi đỏ mặt lên.

“Thế nào nhớ ra cái gì sao à? Hôm qua chính là ngươi hãm hiếp ta, nam nhân nhà lành đi a.” Diệp Thần lập tức mở miệng ủy khuất nói.

“Cái gì nam nhân nhà lành chứ.”Hà Nguyên Quân mắt có chút giật giật nói.

“Ngươi khiến ta như bây giờ liền phải bao nuôi ta a. Ngày ba bữa cơm, tối đến thị tẩm nếu không ta kiện quan đó à.” Diệp Thần liền như mất đi trinh tiết đau khổ một dạng khóc than nói.

“Được rồi, nếu đã như vậy ta liền giết ngươi trước đi. Ngươi yên tâm ta cũng sẽ đi theo nhà ngươi.” Hà Nguyên Quân lập tức đen mặt lại ra hạ sách nói.

“Móa, lão tử mới không dại nghịch ngu. Không vui chút nào. “ Diệp Thần không khỏi chửi cha lên. Cái này cô nàng quá tiêu cực đi à.

“Vậy chuyện tối qua liền thôi đi. Dù sao tối qua ta cần một người đàn ông, còn ngươi cần một cái người phụ nữ a. Chuyện này cứ thế qua đi, chúng ta không ai nợ ai. Chỉ cần không lộ ra ngoài là được.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“ Dễ như vậy sao à? “ Diệp Thần liền không khỏi hít một hơi nói. Phụ nữ dễ dãi với người khác như vậy sao à.

“Vậy ngươi còn muốn cái gì nữa a. Chẳng lẽ còn muốn chịu trách nghiệm với ta sao.” Hà Nguyên Quân không khỏi cười nói nhưng trong thâm tâm liền có chút chờ mong. Người nam nhân này khiến nàng có cảm giác rất quen thuộc đi à. Giống với người hay xuất hiện trong giấc mơ của nàng đi.

“Không có a.” Diệp Thần lắc đầu nói.

“Vậy liền đường đường ai người lấy đi a. Ngươi đi đường của ngươi ta đi cầu độc mộc của ta.” Hà Nguyên Quân có chút thất vọng nói.

“Đợi đã ngươi phân định ranh giới sớm thế làm gì à. Ta nói ngươi làm ta ô uế chẳng lẽ không chịu trách nghiệm với ta định chuồn êm sao. Lỡ ngươi mang thai vậy chẳng phải là quá có lợi cho ngươi à. Không được ngươi nhất định muốn bao nuôi ta.” Diệp Thần không khỏi làm như mình thiệt lắm vậy à.

“Ta nói ngươi nói có phải mặt dày quá không vậy ta là một cái nữ nhi đều không tính toán ngươi tính cái gì a. Với lại đừng nói như mình là cái người bị hại như vậy chứ à.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Ta vốn là người bị hại mà.” Diệp Thần không khỏi thở dài nói.

“Tốt nhất ngươi đừng có nói ra ngoài không sợ bị người khác cười sao.” Hà Nguyên Quân liền mở miệng nói.

“Ngươi không biết ta sống trên đời không bao giờ quan tâm người khác nói nghĩ gì về mình cả. Kể cả chúng ta thông dâm thì sao, kể cả ngươi cái gì lão công Lục Triển Rùa có tìm tới ta cũng không có sợ. Từ giờ ngươi phải chịu trách nghiệm với ta, chỉ mình ta mà thôi.” Diệp Thần liền mở miệng nói.

“Cứng như vậy?” Hà Nguyên Quân không khỏi có chút ngạc nhiên nói. Cái này nam nhân sao lại bá đạo như vậy a. Thông dâm ở cái này tội rất lớn đi à.

“Chính là cứng như vậy a, hôm qua ngươi cũng không phải không biết nó cứng bao nhiêu à.” Diệp Thần lập tức mở miệng nói.

“Ngươi dâm tặc biến thái.” Hà Nguyên Quân liền lập tức mở miệng nói.

“Đừng nói như vậy, từ trước tới giờ theo ta nhớ đây là lần đầu tiên ta thô lỗ với phụ nữ như vậy a. Tất cả đều là tại ngươi Tiểu Quân.” Diệp Thần liền sờ lên mặt nàng mở miệng nói.

“Ngươi rốt cuộc tên gì vậy? Với lại đừng có động vào ta.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Ta tên là Diệp Thần là ngươi người phải chịu trách nghiệm đi à.” Diệp Thần liền véo nhẹ má nàng nói.

“Ngươi nên biết ta sẽ không bỏ nhà đi theo ngươi. Diệp Thần ngươi ta không thể bỏ lại ta nhi nữ được.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Suỵt, sai rồi ngươi nên gọi ta phu quân a, không thì cũng là tướng công.” Diệp Thần liền mở miệng nói.

“Ta đã có tướng công, ngươi đừng nói gì kỳ quái như vậy.” Hà Nguyên Quân liền mở miệng nói.

“Tướng công? Người nàng đang nói là người nàng đang nhìn thấy bây giờ sao à.” Diệp Thần chỉ bản thân mình lên tiếng nói.

“Ngươi quả nhiên là cái lưu manh.” Hà Nguyên Quân mắt có chút giật giật nói.

“Chỉ lưu manh với ngươi.” Diệp Thần đè nàng ra nói.

“Ngươi muốn là cái gì ta a.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Nhắc cho ngươi nhớ ngươi là ai nữ nhân, và tướng công của ngươi là ai a.” Diệp Thần liền cắn nhẹ lên tai nàng nói.

“Uhm… đừng làm như vậy…” Hà Nguyên Quân muốn phản kháng nhưng cơ thể dường như vô lực a. Nàng thật nghi ngờ Diệp Thần cái này tên có phải hay không là cái tên già đời đi a, hắn quả thực biết khiêu gợi nàng dục vọng và làm phụ nữ thoải mái đi à.

“Xin lỗi quá muộn để quay đầu, tập chút thể dục buổi sáng nào cưng.” Diệp Thần đè lên nàng, bắt đầu tập thể dục. Có một điều rất yên tâm không sợ nàng kêu to đi, đó chính là phòng này cách âm rất tốt hắn đã thử nghiệm qua vào tối qua à.

Sau một trận trụy lạc, hai người cũng lập tức buông nhau ra. Hà Nguyên Quân liền có vẻ ngoan ngoãn hơn giúp hắn buộc lại tóc cùng mặc quần áo chuẩn mực người vợ đi à. Nhưng nàng có vẻ hơi lúng túng đi à. Dù sao quan hệ vợ chồng không có tốt đẹp lên nàng cũng chưa từng làm giúp mình tướng công thay quần áo đi a.

“Thật sự là giống, ngươi thật sự là rất giống.” Hà Nguyên Quân liền mở miệng nói.

“Giống ai? Hoàng tử trong mơ của ngươi sao.” Diệp Thần liền mở miệng nói.

Hà Nguyên Quân theo bản năng gật đầu một cái.

“Có lẽ ngươi nhầm đi a. Ta có lẽ liền đẹp trai hơn nhiều đi à.” Diệp Thần lập tức mở miệng trêu trọc nói.

“Ta nói Diệp Thần, ta cảm thấy mình yêu thích ngươi. Nhưng có thể hay không cho ta chút thời gian. Ta muốn đem đi mình nữ nhi cùng giấy hưu thê được không? Như vậy ta mới có thể an tâm và không bị người khác dòm ngó.” Hà Nguyên Quân lập tức mở miệng nói.

“Ta đã nói ra ta không…” Diệp Thần liền muốn nói.

“Ta cũng có thể không quan tâm, nhưng ta không muốn nhi nữ sẽ bị người khác nói ra nói vào. “ Hà Nguyên Quân liền đau lòng nói. Nàng là mẹ a, mà người mẹ sẽ luôn quan tâm đến con của mình dù có ghét phụ thân của nang đến đâu a.

“Tiểu Quân ngươi có thể đi, nhưng nếu như ta biết ngươi để cái khác đàn ông chạm đến ngươi người thì đừng trách ta. Ta có thể không quan tâm quá khứ nhưng hiện tại ngươi là nữ nhân của ta. Chỉ có thể cùng ta ngủ.” Diệp Thần lập tức liền bá đạo nói. Người mẹ thương con hắn không thể ngăn cấm đi a.

“Cảm ơn ngươi Diệp Thần ngươi thật tốt, tại sao ta không gặp ngươi sớm hơn nhỉ.” Hà Nguyên Quân không khỏi động tác có chút dừng lại nói.

“Ta không có tốt như vậy a, Tiểu Quân thực ra ta còn chưa nói với ngươi. Ta bên ngươi còn có…” Diệp Thần liền thẳng thắn nói.

“Không cần nói ta biết, ta không muốn nghe. Ngươi có bao nhiêu nữ nhân ta đều không quan tâm, chỉ cần ngươi luôn nghĩ đến ta là được à. Ta vốn khống xứng với ngươi.” Hà Nguyên Quân liền mở miệng nói. Nàng không là xử nữ a, càng không nói đến danh tiết đi à.

“Ngươi làm sao biết được. Với lại đừng bao giờ nói ngươi không xứng với ta, ta ghét nữ nhân của ta tự ti như vậy.” Diệp Thần liền nói.

“Ta là ngửi thấy trên người ngươi có mùi của cái khác nữ nhân a.” Hà Nguyên Quân lập tức có chút cảm động nói. Hắn thực biết quan tâm đi a.

“Tiểu Quân người cầm tinh con chó sao à.” Diệp Thần không khỏi nghi ngờ nói.

Hà Nguyên Quân mắt liền có chút giật, có lẽ nàng nhầm, cái tên này nhất định là một cái tên khốn nạn bậc thầy đi à.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.