Diệp Thần phóng xe về nhà, lúc này, Mộ Dung Tiên đã đợi ở cửa đón hắn. Cảm giác có người mong nhớ ở nhà thật tốt.
"Lão công ngươi đã về rồi." Mộ Dung Tiên đóng cổng lại nói.
"Lão bà ngươi xem chiếc xe này thế nào. Giờ ta cũng thành người có xe đẹp và lão bà xinh. Nói chung lão công của ngươi hiện tại đã là người thành đạt." Diệp Thần cười cười nói chỉ cái xe.
"Lão công, chiếc xe thật tốt. Ngươi thật giỏi." Mộ Dung Tiên nói. Nếu là trước đây loại xe này nàng không để vào mắt, nhưng chiếc xe này thì khác. Đây là chiếc xe đầu tiên mà lão công nàng dùng tiền mình làm ra để mua không phải về vật chất mà về tinh thần.
" Ha ha lão bà ngươi quá khen." Hắn cười cười nói. Tiên nhi lão bà khen nghe thật sướng tai đi, đúng là không nơi nào bằng ở nhà, không ai tốt bằng vợ.
" Lão công ngươi hẳn rất đắt." Mộ Dung Tiên hỏi. Nàng là lão bà hắn, phải biết giữ tiền cho chồng đi.
"Không tốn, một người bạn tốt tặng ta." Diệp Thần trả lời. Hắn cũng không thể nói là cướp đi. Bạn thân sao, thực sự thân chết người.
"Người bạn này của ngươi thật tốt, lần sau gặp nhất định lão công phải cảm ơn hắn. Dù sao người tốt như vậy không nhiều." Mộ Dung Tiên không chút nghi ngờ bảo Diệp Thần.
"Tốt tốt, ta nhất định sẽ cảm ơn hắn." Diệp Thần gật đầu, sau đó hung hăng làm thịt hắn một mẻ. Chỉ sợ hắn không muốn gặp ta nữa đâu, Diệp Thần nghĩ.
"Lão bà ngươi xem ta có nhà có xe có lão bà, nhưng còn thiếu một thứ nha." Diệp Thần ôm lấy lão bà nói.
"Ngươi thiếu gì vậy lão công?" Mộ Dung Tiên hỏi. Nàng thực sự không nghĩ ra đến tột cùng còn thứ gì đây.
"Chính là một đứa bé." Diệp Thần liền bế Mộ Dung Tiên khỏi mặt đất tiến nhanh vào căn phòng.
"A.. ăn cơm trước không được sao." Mộ Dung Tiên nói.
" Ăn ngươi đủ no rồi." Diệp Thần không đợi Mộ Dung Tiên phản bác liền hôn lên môi nàng, tay cũng mò vào trong quần nàng đi.
"Uhm... uhm...." Một lúc sau, môi hai người mới rời nhau ra. Nàng thở dốc. Nụ hôn này cũng quá lâu đi.
"Môi ngươi ngày càng ngọt ngào lão bà. Khiến ta thực chỉ muốn ở tại trên người ngươi, chẳng muốn làm gì." Diệp Thần tham lam nói.
Không để nàng nghỉ ngơi Diệp Thần liền xé quần áo nàng ra lao đến.
"A..." Mộ Dung Tiên hét lên, hắn hôm nay bị sao, quá thô bạo rồi.
"Lão công ngươi tha cho ta một lần đi, hôm nay ngươi quá mạnh mẽ rồi." Một thời gian sau đó, Mộ Dung Tiên liền cầu xin. Nàng thực sự không chịu nổi, đã đổi hơn mười tư thế, hắn vẫn như vậy, còn nàng chỗ đó thực sự rất đau, đã thế ngươi hôm nay quá mạnh bạo, không biết ôn nhu một tý sao.
"Không thể, ngươi trưa nay câu dẫn ta, khiến ta nhịn từ trưa đến giờ quả thực cực khổ, không giải toả sẽ sinh bệnh. Lão bà ngươi xem cơ thể ngươi nhưng rất thành thật." Diệp Thần vô sỉ nói sờ sờ đến nàng tư mật nơi thứ mà người ta gọi là nước tình yêu đang trào ra ướt đẫm.
"Lão công đừng nói mấy cái từ biến thái như vậy. Ta sẽ xấu hổ, lão công ngươi tiếp tục, ta còn chịu đựng được, ngươi không thể nên kìm giữ không tốt sức khoẻ." Mộ Dung Tiên lập tức bị tên sắc lang này lừa gạt xuống. Người ta nói ngực to không có não, cấm sai.
Diệp Thần tiếp tục cày cấy công việc của mình. Lại trôi qua vài tiếng.
"Ta chỗ đó không chịu được nữa, mai lại tiếp tục được không nha." Mộ Dung Tiên cầu khẩn nói. Nàng không biết đã bao nhiêu lần, bây giờ nàng chỉ biết nơi đó thực sự không thể tiếp tục.
Diệp Thần cũng biết nàng đã đầu hàng hoàn toàn. Liền cảm giác thành tựu. Nam nhân không chế phục được nữ nhân của mình trên giường mất mặt.
"Trước không được vậy tiểu tiên nữ cho lão công tại phía sau thế nào?" Diệp Thần hắc hắc cười. Hắn đã từng nói muốn thử nhưng nàng bảo sợ đau nên kiên quyết không chịu. Hôm nay, thời cơ tới, hắn cũng phải biết tận dụng nếu không quá có lỗi rồi.
" A, ukm, A..." Mộ Dung Tiên cũng không biết mình nói gì nữa, liền đồng ý Diệp Thần làm gì thì làm nhưng chỉ ngay sau đó khi hắn tiến công nàng liền hối hận.
Diệp Thần thì tận hưởng lấy cảm giác này. Người xưa nói, cờ đến tay ai thì người đấy phất thôi.
"Lão công ngươi... a... là đồ biến thái, chỗ đó đã nói là không được mà."Mộ Dung Tiên cắn răng chịu đựng toàn bộ dục vọng của Diệp Thần. Không biết bao lần ngất đi tỉnh lại, trận chiến diễn ra ngày một cao trào, Mộ Dung Tiên cũng từ bị động chuyển thành điên cuồng theo hắn.
"Một chút ngươi sẽ quen dần thôi, lão bà lần sau sẽ không còn đau như vậy." Diệp Thần cười cợt dụ dỗ nói. Chẳng mấy khi hắn được làm bạo cúc đại hiệp.
"Ngươi đi chết đi, không muốn có lần sau." Mộ Dung Tiên đều tức giận nói.
"Cái này không phải lão bà nói là tính đâu, tiếp chiêu." Diệp Thần tiếp tục bạo cúc công việc. Mộ Dung Tiên lập tức khóc không ra nước mắt. Cứ thế bị tấn công bất ngờ, ngọc tủy linh nhũ cùng cúc hoa đều bị bạo tàn tạ.
Đại chiến cứ tiếp tục đến giữa khuya, Diệp Thần liền dùng miệng đút nàng ăn huyết linh đan rồi dùng y thuật giúp nàng chìm vào giấc ngủ vì hiện tại Mộ Dung Tiên thực ê ẩm, rã rời khắp cơ thể, đã thế bên dưới hai nơi trước sau cũng quá đau rồi, không biết có khép vào được không nữa.
Đêm nay hắn quá điên cuồng dẫn đến mất kiểm soát, nhưng cũng quá thoải mái đi, từ khi tu luyện Ngự Nữ Long Quyết, hắn muốn một lần giải toả toàn bộ dục vọng cũng quá khó đi, nhu cầu cao mà lão bà không chịu nổi đây cũng là một cái tội.
Dần dần tích tụ, đã thế trưa còn bị lão bà câu dẫn, hắn rốt cuộc bạo phát ra đi. Chỉ khổ nàng, bị hắn chơi đùa đến chết đi sống lại. Nhìn lão bà mình hắn thực sự thương sót đi, nàng chịu đựng như vậy để hắn được giải toả hết dục vọng. Từ nay, phải học cách kiềm chế đi bản thân mới được.
Cuối cùng, Diệp Thần liền tiến nhập hệ thống cửa hàng, dùng 10 tỷ đổi lấy 10 000 linh tệ vứt đấy, mai dùng đến đi, giờ hắn chỉ muốn ôm cô gái bên cạnh mình và ngủ thật say.
Thoát ly hệ thống hắn liền ôm lấy lão bà vào lòng đánh cái giấc ngủ, hắn cảm giác chỉ muốn mãi như thế này chẳng muốn thức dậy.