“Ta không muốn chết, cũng sẽ không chết lần này người muốn chết là ngươi. Không chỉ có ngươi, mà còn có cả nàng.” Mộ Dung Hạ nở nụ cười đáp. Hắn cảm thấy khắp người mình đều là sức mạnh, chỉ cần ra tay có thể đè bẹp Diệp Thần một cách dễ dàng.
“Điều mày muốn nói tao đã nghe thấy, còn nội dung mày muốn làm không quan trọng, chỉ cần mày nhớ kỹ lấy động đến người của tao. Từ Tuyết Sơn Phái đến kinh thành, từ thế giới này đến thế giới khác. Tao sẽ tìm ra mày...”
“Sau đó giết chết mày, tao đảm bảo.” Diệp Thần ánh mắt sắc bén nói.
“Để rồi xem, ai giết ai. Lần này tao chỉ cảnh cáo trước, lần sau sẽ là thật.” Mộ Dung Hạ cười coi thường nói.
Diệp Thần có chút im lặng, không phải đánh luôn sao? Thế nào đánh cái xì dầu ngươi liền chạy vậy?
“Nhiệt liệt hoanh nghênh.” Diệp Thần lập tức tắt máy điện thoại nhìn lên trên đu quay bánh xe không khỏi muốn đi lên trên đó lập tức có một bàn tay hướng hắn tay kéo lại.
“Này, ngươi còn nhìn thẫn thờ cái gì đó hả? Còn không mau đi?” Huyền Tâm cảnh hoa tức giận nói. Nàng vừa mới hồi phục liền đi nhận chức lại. Không nghĩ tới hôm nay đi tới nơi này xem xét đánh bom tình hinh gặp được Diệp Thần. Tên ngốc này còn không biết chạy đứng đó làm cái gì.
“Lại là cô? Tránh ra phiền phức quá.” Diệp Thần ẩn ra nàng tay nói.
“Ta phiền phức? Ta nói ta là đang bảo vệ ngươi được không? Vòng quanh này sắp sập đến nơi rồi. Còn không chạy, ngươi tính chết sao?” Huyền Tâm cảnh hoa tức giận nói. Nàng chỉ quan tâm thôi có cần gắt nàng không.
“Bạn gái ta còn ở trên đó.” Diệp Thần bất đắc dĩ nói nhìn đang cháy rừng rực ngọn lửa.
“Bạn gái ngươi? Ngươi không phải có vợ sao?” Huyền Tâm cảnh hoa trừng mắt tên này quá lăng nhăng chứ?
“Có vợ thì không thể có bạn gái? Biết đàn ông tại sao có hai viên bi sao. Một viên là bị động, một viên là tự động. Muốn khai phát triệt để tiềm năng con người phải kiếm một người động mình, còn một người mình động.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói.
“Chó má lý lẽ. Biến thái nam nhân. Ngươi mau mau rời khỏi. Ta liên hệ đội cứu hộ đến cứu nàng.” Huyền Tâm khinh bỉ nói. Cái tên này đầu óc lúc nào cũng đen tối.
“Ta tự mình cứu nàng.” Diệp Thần mở miệng nói. Lập tức đưa ra mình bàn tay hướng thẳng ngăn của Mộ Dung Ngọc đang ngất.
“Ngươi làm cái gì vậy chứ?” Huyền Tâm nhìn Diệp Thần làm vậy không khỏi nghi ngờ.
“Tránh xa một chút. Đừng làm phiền. Coi chừng bị thương.” Diệp Thần mở miệng nói.
“Ta… ta…” Huyền Tâm tức giận muốn phản bác thì đột nhiên nghe thấy tiếng động.
Rét,... két… tiếng bánh xe đu quay vỡ ra. Diệp Thần lập tức kéo ra Mộ Dung Ngọc ngăn lơ lửng kéo xuống đất. Vòng quay cũng đổ sập trên mặt đất. Hắn nhanh chóng một cước đá tung tấm cửa đi vào trong bế ra Mộ Dung Ngọc vẫn đang ngất xỉu đem ra ngoài.
“Ngươi điên, ngươi làm cái gì vậy chứ? Người trong ngăn khác vòng quay đều bị ngươi hại chết.
“Mặc kệ họ, sống chết có số, giàu sang do trời. Tỉnh lại, Tiểu Ngọc ngươi tỉnh lại.” Diệp Thần vỗ vỗ vào mặt nàng nói.
“Khụ… khụ… Diệp Thần… ta còn tưởng suýt nữa thì không gặp được ngươi nữa ô… ô...” Mộ Dung Ngọc đều sợ hãi ôm chặt lấy Diệp Thần khóc nức nở.
“Không sao rồi, có ta ở đây. Chúng ta ra bên ngoài.” Diệp Thần rìu lên Mộ Dung Ngọc nói.
“ y, ngươi cứ thế đi?” Huyền Tâm cảnh hoa tức giận nói. Tên này vì cứu hắn bạn gái liền giết những người còn lại, nàng cứ để hắn đi vậy sao? Rõ ràng là cảnh sát thế nào lại cứ như đang tiếp tay cho tội phạm không bằng.
“Ừ.” Diệp Thần gật đầu một cái liền bế Mộ Dung Ngọc rời đi.
“Này đống hỗn độn này… tính cho ai?” Huyền Tâm cảnh hoa đều muốn chết dáng vẻ. Cái tên này ném đống này cho nàng là thế quái nào?
“Không sao chứ?” Diệp Thần quan tâm hỏi han Mộ Dung Ngọc.
“Không có, chỉ là đầu có chút đau.” Mộ Dung Ngọc sờ sờ mình cục u có chút đau nói.
“Ngươi thật là một chút cũng không để ta bớt lo lắng.” Diệp Thần đưa tay để lên nàng chỗ đau giúp nàng chưa trị.
“Còn không phải tại ngươi chọc giận ta. Có cái ba ba nào như ngươi sao? Quan tâm con gái một chút liền phàn nàn.” Mộ Dung Ngọc tức giân nói.
“Vậy có đứa con gái nào như ngươi sao? Ba ba nhìn một cái liền kêu biến thái.” Diệp Thần cũng không kém.
“Ngươi không thể bình thường một chút sao? Có ba ba nào muốn làm con gái lớn cái bụng?” Mộ Dung Ngọc sờ mình đầu không thấy đau nói.
“Có con gái nào muốn ba ba cùng hẹn hò?” Diệp Thần cũng ý kiến.
“Là cùng đi chơi, không phải hẹn hò. Ba ba đưa nữ nhi mình đi chơi là rất bình thường.” Mộ Dung Ngọc mặt đỏ ửng.
“Ba ba làm lớn con gái mình bụng không phải rất bình thường sao?” Diệp Thần cũng đáp.
“Bình thường cái quỷ.” Mộ Dung Ngọc cầm túi xánh đánh tới Diệp Thần. Như vậy hắn cũng nói ra được.
“Trên báo cũng có một vụ không phải sao?” Diệp Thần bĩu môi.
“Ngươi tính học xấu? Một vụ ngươi nói làm cái gì? Đều là phạm pháp.” Mộ Dung Ngọc thở phì phò nói.
“Đàn ông chỉ cần biết đến số một. Một vụ là đủ để học tập.” Diệp Thần ánh mắt sắc bén nói.
“Số một cái đầu ngươi.” Mộ Dung Ngọc tức giận quay đầu không để ý đến Diệp Thần.
“Ngươi muốn ta trông giống một cái ba ba sao?” Diệp Thần mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, ta không cần bạn trai. Chỉ cần ba ba.” Mộ Dung Ngọc đỏ mặt nói. Nàng không muốn cùng Diệp Thần ở giữa có cái đó quan hệ. Nàng sợ lúc cần lại buông không được.
“Được.” Diệp Thần thoải mái đồng ý. Nhìn trên đường có một cái bé gái cùng nàng ba ba đang nô đùa.
“Ba ba ôm một cái.” Bé gái hướng ba ba mình đòi hỏi.
“Tiểu Ngọc cứ tự nhiên. Đến ba ba ôm một cái. Tình yêu ba ba và con gái trong sáng là vậy sao?” Diệp Thần đưa ra hai tay hắc hắc đen tối cười nói. Đợi nàng xà vào hắn lòng liền lập tức có thể sờ nàng cái mông nhỏ.
“Thôi đi, biến thái.” Mộ Dung Ngọc ánh mắt khinh bỉ nói. Nàng không có ngốc.
“Ba ba thơm một cái.” Bé gái thơm lên má mình ba ba.
“Phì phò… Tiểu Ngọc ngươi hôn chỗ nào cũng được tùy tiện hôn. Đến ba ba không ngăn cản ngươi.” Diệp Thần mũi lập tức thở mạnh nói.
“Hả?... Con cún cái đầu ngươi.” Mộ Dung Ngọc dùng túi xách đánh mạnh tới Diệp Thần.
“Ách, đừng đánh… ta không nói nữa.” Diệp Thần né ra nàng túi xách nói.
“Hừ… tha cho ngươi.” Mộ Dung Ngọc tức giân, nàng để hắn chiếm tiện nghi hắn còn ra vẻ. Tức chết nàng.
“Tiểu Ngọc ngươi xem.” Diệp Thần cầm bông hoa hồng xanh đưa lại cho nàng nói.
“Ngươi mang về tặng nữ nhân khác đi. Còn kêu loại hoa này hiếm, tùy tiện cái tỷ tỷ đi cùng ta cũng có. Thật không biết ngươi đã đem tặng bao nhiêu người.” Mộ Dung Ngọc tính tiểu thư nói.
“Ách, ngươi phát hiện? Ta thực sự tặng rất ít, ngoài mấy chục cái nữ nhân cùng tỷ tỷ ngươi. Còn có một con bạch cẩu (hồ ly),...” Diệp Thần gãi đầu nói.
“Ngươi… ngươi...” Mộ Dung Ngọc hoàn toàn tức giận. Tên này thật là hỗn đản, còn cái gì nàng là người duy nhất. Nam nhân không cái đáng tin.
“Cầm lấy nha.” Diệp Thần dùng mình Thiên Hỏa đem hoa hồng ném vào bên trong thêm một số tinh thạch tiến hành luyện hóa ra một chiếc nhẫn màu xanh của hoa hồng có đóa hoa bên trên.
“Thật đẹp… hừ, ta không cần.” Mộ Dung Ngọc ánh mắt có chút thích nhưng vẫn cứng miệng nói.
“Thật không cần?” Diệp Thần nghi hoặc hỏi.
“Không cần là không cần.” Mộ Dung Ngọc kiên quyết.
“Vậy ta liền ném đi.” Diệp Thần làm bộ muốn ném.
“Ách, không cần thiết, ném đi quá lãng phí. Nể tình ngươi kiên quyết tặng, ta nhận cho ngươi vui.” Mộ Dung Ngọc lập tức cướp lấy đeo vào nói.
“Ta cũng không có kiên quyết tặng.” Diệp Thần gãi gãi đầu làm bộ.
“Ta mặc kệ, ta đều đeo. Không cho ngươi đòi lại.” Mộ Dung Ngọc đề phòng Diệp Thần nói.
“Ngươi đã đeo nhẫn, thì giờ con gái phải làm cô dâu của ba ba rồi nhỉ?” Diệp Thần mở miệng xấu xa hỏi.
“Ách, nói lung tung cái gì đó? Ta trả lại ngươi là được. Món đồ này ta cũng không cần. Óa, không tháo được.” Mộ Dung Ngọc muốn tháo đều tháo không được đến muốn khóc nói. Diệp Thần cố tình luyện chế một chiếc nhẫn không thể thảo rời mà.
“Không muốn trả lại vậy là đồng ý với ba ba rồi? Ta biết mà loạn luân là nhất. Ngươi không cần giả vờ.” Diệp Thần kéo tay nàng vào ngực nói.
“Muốn chết không?” Mộ Dung Ngọc mặt đều đen lại nói. Nàng cảm giác mình bị hãm hại.
“Chúng ta hãy bỏ qua hết những giai đoạn không cần thiết. Tạo em bé với ba ba nào.” Diệp Thần cầm chặt nàng tay chỉ tới hotel một tương lai tương sáng gần đó nói.
“Đi chết đi đồ ngốc.” Mộ Dung Ngọc cầm túi đập thằng vào Diệp Thần đầu nói.
“Sao lại đánh ta?” Diệp Thần tức giận bất bình.
“Tại ngươi biến thái, mà có đánh ngươi cũng không thấy đau. Chỉ tổ đau tay.” Mộ Dung Ngọc xoa xoa cổ tay nói.
“Ách, không nghĩ tới nữ nhi đánh ta xong lại cảm thấy đau bản thân mình. Thật không nghĩ tới ngươi thích ta tới vậy.” Diệp Thần nhìn nàng cảm động nói.
“Cái quỷ gì?” Mộ Dung Ngọc đều bị kinh sợ.
“Đứng yên.” Diệp Thần cầm lấy nàng hai vai nói.
“Cái gì chứ? Ưm… ưm…” Mộ Dung Ngọc bị đè vào góc tường hôn lên môi sợ hãi kinh ngạc mở to mắt.
“Đồ ngốc nhắm mắt lại.” Diệp Thần truyền âm cho nàng nói. Cô nàng này hôn đều mở mắt sao?
Mộ Dung Ngọc một cước dẫm lên Diệp Thần chân nhưng vẫn không ngăn được hắn cưỡng hôn mình đành nhắm lại mắt.
“Con gái… ngươi hôn thật sự quá kém.” Diệp Thần nhả ra nàng môi sờ sờ miệng nói.
“Không đánh ta?” Diệp Thần nghi hoặc. Đổi tính rồi sao?
“Ta coi như bị chó cắn một cái.” Mộ Dung Ngọc bĩu môi nói. Nàng không muốn thừa nhận nàng muốn bị Diệp Thần khi dễ.
“Vậy chúng ta vào khách sạn ngươi coi như bị heo ủng một cái thế nào?” Diệp Thần ôm cổ nàng không biết xấu hổ nói.
“Biến thái. Nhanh lên, chúng ta đi xem phim, xem phim xong ta còn muốn đi ăn.” Mộ Dung Ngọc liền muốn rời đi.
“Được. Ngươi muốn xem phim gì?” Diệp Thần thoải mái đi cạnh nàng nói.
“Ta thích Anime. Không cho ngươi nghĩ ta trẻ con.” Mộ Dung Ngọc thoải mái thừa nhận nàng Otaku bản tính. Nàng thật sự thích xem Anime.
“Anime sao? Tốt, ta cũng thích xem.” Diệp Thần liền nói cho nàng vui. Hắn thật ra vẫn chưa có xem qua nhiều Anime.
“Ách, ngươi thích xem sao? Ngươi xem qua bộ nào?” Mộ Dung Ngọc nghi hoặc hỏi.
“Cái này… ta thích xem về gia đình.” Diệp Thần liền nói bừa.
“Vậy sao? Ngươi xem qua bộ nào nha? Không phải nói để cho ta vui đó chứ?” Mộ Dung Ngọc tò mò.
“Ách, sao có thể… ta xem qua… hệ thống hiển linh cho lão tử một tên Anime về gia đình tình cảm.” Diệp Thần thầm lầm bẩm.
Keng, thể loại gia đình tình cảm giữa cha con sao?
“Đúng, loại như vậy tốt.” Diệp Thần gật đầu. Mộ Dung Ngọc không phải nghĩ tới nàng và hắn tính là cha con sao? Như vậy loại Anime này nhất định thỏa mãn nàng.
Keng, theo tỷ lệ điều tra trên mạng. Bộ Anime xem nhiều nhất về vấn đề này liền là “Onichichi.” Kể về tình cảm cha và con gái. Vô cùng thân thiết, vô cùng cảm động.
“Ách, ta xem qua Onichichi nha. Về tình cảm cha và con gái vô cùng thân thiệt cùng cảm động. Ta nghĩ hôm nay chúng ta xem bộ này thế nào?” Diệp Thần lập tức tươi cười đáp.
“Biến thái. Ngươi tuyệt đối đừng đi theo ta.” Mộ Dung Ngọc mở miệng đỏ mặt tức giận chạy trốn nói. Cái tên này thế nào đòi xem bộ này cùng nàng. Hắn rõ ràng ám chỉ.
“Ách, đợi đã ta có nói sai gì sao? Hệ thống ngươi không phải tìm sai tên chứ?” Diệp Thần nghi hoặc. Hệ thống cũng không có trả lời. Hắn đánh gọi điện thoại cho Thỏ. Cô nàng này chính là con hàng Anime.
“Thỏ nghe máy.” Thỏ ngáp ngủ nói.
“Ách, Thỏ ta tính hỏi ngươi cái vấn đề.” Diệp Thần mở miệng nói.
“Thỏ nghe nha.” Thỏ lập tức hưng phấn. Diệp ca ca hỏi nàng nha.
“Ách, bộ Anime Onichichi có vấn đề gì lớn lắm sao? Ta giới thiệu cho người khác xem. Nàng thế nào hận không thể giết ta.” Diệp Thần tò mò.
“Ách, bộ Anime này khụ khụ… nếu như ca ca ngươi giới thiệu cho bạn gái ngươi thì cũng chỉ ở kinh khủng. Còn giới thiệu cho Thiên Thiên đang mang thai liền là ở mức khủng hoảng. Còn nếu như ngươi cùng con gái nuôi xem… liền mang chế độ khủng bố toàn cầu. Ách, Diệp ca ca ngươi giới thiệu cho ai xem vậy.” Thỏ tò mò hỏi.
“Con gái cùng huyết thống thì mở mức nào.” Diệp Thần thành thật đáp.
“...” Thỏ có chút phun máu mũi. Diệp ca ca lại cùng con gái… phụt… Đây là mức độ tận thế nha.
“Thế nào liền tắt máy? Lên mạng tra thử… Ách… móa hệ thống ngươi lại chơi lão tử.” Diệp Thần muốn chửi ầm lên.
Keng, ngươi cũng không kêu ta phân loại, kỳ thật hentai cũng là một thể loại Anime là kết tinh cao cấp nhất của khoa học kỹ thuật không thể coi thường. Từ âm thanh đến hình ảnh đều so với người thật hấp dẫn.
“Ách, Tiểu Ngọc đợi ta. Chúng ta cùng xem Anime. Vừa rồi tuyệt đối là hiểu lầm.” Diệp Thần tắt đi điện thoại liền đuổi theo.
“Biến thái, tránh xa ta một chút.” Mộ Dung Ngọc giữ cùng Diệp Thần khoảng cách, tránh tên này máu dê nhiều hơn máu não sự tình.