“Hừ, ra là thế… xem ra lời đồn quả nhiên không sai. Ngươi hiện tại là một trong những kẻ mạnh nhất trường.” Đại Mập nhìn xung quanh các đệ tử bị thương cùng thanh kiếm cắm thẳng lên trên nóc nhà liền đoán được đại khái tình hình.
“Mày nói linh tinh cái gì thế? Một trong? Sao tao không nhớ có hai từ này nhỉ? Vừa rồi chắc là lời đồn của bọn học sinh. Đừng tin bọn nó, toàn xàm lờ thôi.” Diệp Thần khoác khoác tay cười nói.
“Mày không dám nhận? Xem ra cũng chỉ thế thôi.” Đại Mập khinh bỉ nói.
“Ách, đừng có hiểu nhầm. Ý tao muốn nói là tao không phải kẻ mạnh nhất trường. Tao… mạnh nhất hành tinh. Và tao chắc chắn về điều đó.” Diệp Thần gãi gãi mũi nhìn Đại Mập tự tin đáp.
“Hả?” Đại Mập cảm thấy có chút ngạc nhiên.
“ y, có phải là chém quá không? Cẩn thận mất mặt.” Bạch Tiểu Hoa mắt có chút giật nói.
“Mạnh nhất hành tinh? Thằng chó mày muốn chém bão à?” Đại Mập cười Diệp Thần không biết trời cao đất rộng.
“Nếu tao chém bão thì nhất định nó sẽ là khủng khiếp nhất hành tinh. Biết sao được, sinh ra đã mạnh thế rồi, sức mạnh trời cho mà.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói.
“Với trình độ Karate của mày cũng đòi mạnh nhất hành tinh? Mày đùa chắc?” Đại Mập nhổ nước bọt.
“ y, mày đầu có vấn đề à? Hay tai nghe không thủng? Ở đâu ra chữ Karate ở đây? Tao nói tao… mạnh nhất hành tinh, không là mạnh nhất vũ trụ này.” Diệp Thần vuốt vuốt tóc vô cùng tự tin tiếp tục nói.
“Đại ca chém ít thôi, quá mất mặt, ta không quen ngươi.” Bạch Tiểu Hoa nghe Diệp Thần nói cũng thay hắn cảm thấy ngượng.
“Vậy sao? Vậy thử xem mày còn to mồm được bao lâu? Hả? Mày làm gì thế?” Đại Mập nhìn thấy Diệp Thần hướng Đại Mập đi đến gần giơ lên một ngón tay.
“Câu này… nghe quen quá.” Bạch Tiểu Hoa nhìn thấy Diệp Thần hành động liền nhớ tới một chuyện… trước đây hình như Oba-sama khi chiến đấu cùng quen dùng câu nói này.
“Loại như mày… không cần một hiệp...Chỉ cần một phút, à không mười giây, vẫn quá nhiều, đúng rồi, một đấm thôi. Chỉ bao nhiêu đó đủ để cho mày lăn quay ra rồi heo mập.” Diệp Thần tự tin đưa lên mình ngón tay nói.
“Chuẩn cơm mẹ nấu luôn.” Bạch Tiểu Hoa không nghi ngờ gì, Diệp Thần cùng Oba-sama giống nhau đến đáng sợ.
“Nhưng mà một đấm? Không thể nào.” Bạch Tiểu Hoa cũng có lo ngại, nếu với kẻ khác thì còn có thể nhưng to như con trâu thế này một đấm sợ không đủ thấm vào Đại Mập lớp mỡ dày.
“Lại chém nữa hả? Một con khỉ đói như mày hạ tao với cơ thể to lớn bằng một đấm? Mày chém quá rồi con.” Đại Mập giận quá hóa cười, năm đó Korito Oba cũng là như thế ngạo mạn.
“To con lắm mỡ có gì hay? Tao không có thời gian rảnh nói đùa với mày đâu. Hạ một tên to con? Mày nghĩ tao không thể sao?” Diệp Thần tự tin ánh mắt có vài phần băng lãnh nói, hắn còn bân đến xem Mộ Dung Ngọc nữa biết không?
“Diệp lão sư… để ta đánh với hắn.” Bạch Tiểu Hoa cảm giác mình sức đã khôi phục có thể dùng Linh liền nói.
“Tránh ra đây là trân đấu của tao với hắn.” Đại Mập khinh thường Bạch Tiểu Hoa nói.
“Con tao thì nó chỉ như đánh một con heo.” Diệp Thần không cảm thấy có gì đặc biệt.
“Mặc dù ngươi hạ tất cả đám này chỉ trong vòng một nốt nhạc, nhưng không thể hạ con heo ở trạng thái Linh trong một đấm được đâu. Chỉ có Linh giả mới có thể thắng Linh giả.” Bạch Tiểu Hoa lúng túng nói. Đại Mập phòng thủ vốn mạnh mẽ lại còn là Lực Trường Linh giả, khả năng phòng vệ ít nhất giờ đều tại tăng gấp bốn mươi lần. Da của hắn đạn hiện tại đều bắn không xuyên qua.
“Câm. Nếu không thể làm một chuyện đơn giản như thế, thì làm sao được gọi là kẻ mạnh hành tinh được?” Diệp Thần gắt với Bạch Tiểu Hoa.
“Đủ rồi đó, bắt đầu đi. Vừa rồi chỉ là bất cẩn, hiện tại tao sẽ lấy lại tất cả.” Đại Mập cảm giác mình đến trạng thái đỉnh phong nhất.
“Khởi động một chút đi cho tiêu mỡ, mày hơi béo rồi đó. Mà mày ăn chưa? Kẻo tý nữa ói ra cơm phiền lắm.” Diệp Thần cười cợt nói.
“Không cần mày lo, cứ cười đi, rồi một lát nữa quỳ xuống xin tha.” Đại Mập bất ngờ tấn công một đòn quét chân về phía Diệp Thần chân phải.
“Chậc, nếu mày gầy một chút, có lẽ còn chạm được vào tao tàn ảnh đó.” Diệp Thần nhẹ nhang đêm chân nhấc lên lần nữa để xuống đất không hề lùi về sau, chân của Đại Mập mang theo kình khí đánh sập gần đó bức tường đổ xuống.
“Thế thủ chân trong Karate?” Bạch Tiểu Hoa cũng có chút hiểu về Karate nhìn Diệp Thần cử động.
“Biết hàng đấy.” Diệp Thần có chút khen ngợi.
“Mặc dù Diệp sói xám chiếm ưu thế về tốc độ nhung sự khác biệt về thể trọng quá lớn. Hơn nữa Đại Mập không phải là tay mơ, để hạ hắn một đấm… thì chỉ có cách...” Bạch Tiểu Hoa lập tức nghĩ đến.
Đại Mập tấn công thất bại lập tức lùi lại trán có chút nhíu vào nhìn Diệp Thần: “Mày định đánh vào bi của tao chứ gì? Hừ, trước kia Oba-sama đã dùng chiêu này rồi. Tao không mắc lừa lần hai đâu.”
“Bị phát hiện rồi.” Bạch Tiểu Hoa có chút thất hồn. Dù sao chỗ đó của đối thủ luôn là yếu điểm của đàn ông. Có gia tăng cường độ cũng như nhau.
“Mày cũng có bi à? Xem ra Oba-san đá còn nhẹ quá nhỉ? Yên tâm, ta nói sẽ đánh bại mày thì sẽ đánh bại mày, tao không như phụ nữ chơi bẩn vậy đâu. Với lại tao cũng không nghĩ bị viêm chân.” Diệp Thần vẫy vẫy tay cười nói.
“Định đấm thẳng vào mặt sao? Thằng ngu, hiện tại cả người tao đều được bảo vệ bởi lớp mỡ dày, đạn bắn còn không thủng, mày chết chắc rồi.” Đại Mập cười lớn nói.
“Nói như mày tất cả những thằng lắm mỡ đều bất tử à? Vui thật đấy. Nhưng yên tâm, tao sẽ one hit mày nhanh thôi.” Diệp Thần nhìn Đại Mập khinh bỉ nói.
“Được rồi, heo mập, nhào vô đi, để tao cho mày biết, hạ loại tầm thường như mày là chuyện dễ dàng cỡ nào.” Diệp Thần đưa ngón tay ngoắc một cái nói.
“Cái gì?” Đại Mập nhìn Diệp Thần một lần tức giận lập tức lao tới.
“Không phòng thủ? Không gồng sức? Cơ thể hoàn toàn thả lỏng? Miêu liễu sao? Hay là Shizentai (Tấn tự nhiên, lỏng toàn thân. Một chiêu của Nhu Đạo), không phải.. đều không phải nó không phải thủ thế. Đây là tư thế tấn công ở tốc độ cực nhanh… nếu như không phải sử dụng Judo? Vậy chẳng lẽ… là Karate? Võ thuật bình thường sẽ có tác dụng với Linh giả sao?” Bạch Tiểu Hoa lập tức nhìn Diệp Thần đứng thả lỏng trước đòn tấn công của Đại Mập.
Túm chặt lấy Diệp Thần tay áo, Đại mập lập tức muốn sử dụng một đòn quật không khí: “Chưa thông não à? Một đấm không là… gì… với...ta..o”
Vụt...vèo… Diệp Thần ra một quyền phong với tốc độ cực nhanh tấn cồn vào bụng của Đại Mập nơi có lớp mỡ dày nhất.
“Không thể nào, tấn công nhầm nơi rồi.” Bạch Tiểu Hoa lập tức muốn lao vào cứu Diệp Thần nhưng lập tức cảm thấy có gì đó không đúng… Tên mập thế nào lại đứng yên bất động chứ. Đây không phải là thời cơ tốt nhất để đánh ngã đối thủ sao? Thế nào lại đứng đung đưa đung đưa như sắp ngã vậy.
“Đơn giản. Mày chỉ giỏi làm bẩn tay tao thôi.” Diệp Thần né sang một bên để con heo mập ngã rầm xuống trên mặt đất đưa bàn tay trắng nõn không tì vết của mình phẩy phẩy nhìn Đại mập không cảm thấy có chút khó khăn nào.
“Thực sự… chỉ một đấm? Cái quái gì, làm thế nào… mà... Thắng… thắng rồi… Một kỹ thuật hoàn toàn mới lạ. Là Karate sao?” Bạch Tiểu Hoa kinh ngạc nhìn Diệp Thần.
Loạn, quá loạn, một người sử dụng kỹ thuật đánh nhau bình thường không phải cổ truyền hay bí pháp có thể đánh bại một Linh giả ở trạng thái đỉnh phong, chuyện này là chưa từng có qua. Thiên tài vượt cấp nàng thấy nhiều, nhưng ở khác nhau một đẳng cấp giữa người phàm vào Linh người hoàn toàn không phải cùng là một cái thứ nguyên có thể vượt qua.
“Đây là một trong những tuyệt kỹ trong Karate ta vừa coi trong tivi hôm qua. Nó tên Nabu Hakai có thể hiểu là Phá Hủy Bên Trong.” Diệp Thần tự tin đáp.
“Thật tuyệt vời, có thể dạy ta không?” Bạch Tiểu Hoa đôi mắt tỏa sáng.
“Điên, ta không phải mở trại trông trẻ.” Diệp Thần khinh bỉ nói.
“Hứ, ta mới không phải trẻ con. Với lại cái đó tuyệt kỹ có thể hay không… nói cho ta nguyên lý?” Bạch Tiểu Hoa không từ bỏ. Chiêu thức có thể vượt thứ nguyên đẳng cấp đánh thắng Linh giả nàng nhất định muốn học, kết hợp với nàng võ học, nhất định có thể để nàng đột phá trở thành thiên tài trong thiên tài, kẻ làm lu mờ các huyền thoại.
“Có thể, Karate là một môn võ kết hợp khá nhiều trường phái. Vừa rồi kỹ thuật sử dụng thủ thế của Nhu Đạo cùng Kung Fu của trung quốc và biến thể của trường phái Karate. Bí mật là sự thay đổi tốc độ từ chậm sang nhanh, nén toàn bộ lực lại tấn công nhanh trực tiếp vào đối thủ. Đồng thời xoáy tay, lúc đầu chậm sau đó tần xuất tăng nhanh vào phút chạm vào đối phương. Giống như thế này.” Diệp Thần nhẹ nhàng một đấm vào tường nói.
“Trước bề mặt còn nguyên vẹn? Phía sau? Bị phá hủy. Đây giống như đánh vỡ gạch trong Karate chiêu thức phổ thông?” Bạch Tiểu Hoa lập tức liên hệ đến. Đây là kỹ thuật cơ bản nhất trong Karate.
“Đúng vậy, vậy nên dù có bị bảo vệ mạnh mẽ cỡ nào thì bên trong vẫn sẽ bị gánh trọn bộ sát thương, đòn đánh vừa rồi đấm vào bụng ảnh hưởng đến hắn lục phủ ngũ tạng. Tuy nhiên dù có kỹ thuật vẫn phải xem người sử dụng, nếu không cũng chỉ là trâu trấu đá voi.” Diệp Thần tự mãn nói.
“Nói là như vậy, nhưng đó hoàn toàn là chiêu thức cơ bản, xem trên mạng cũng học được.” Bạch Tiểu Mai ánh mắt nghi ngờ nhìn Diệp Thần, nàng nhận ra một vấn đề, không phải là nhờ kỹ năng, mà đơn giản Diệp sói xám… hắn quá mạnh mẽ, mạnh đến độ đáng sợ.