Thiên Địa Âm Dương Kinh

Chương 40: Tả Tu nói rất dứt khoát



Lữ Phương Du biến sắc.

Một trăm tên côn đồ phía sau cũng đột nhiên trợn tròn mắt.

Mẹ nó, tình huống gì đây?

“Lữ Phương Du, mày chỉ có thể đưa theo bốn người vào trong! Không được hành hung, nếu không đánh chết ngay tại chỗ!”

Đào Chính Quân thẳng thắn cảnh cáo.

“Biết rồi!”

Lữ Phương Du khom lưng xoay người đã hiểu ra ngay lập tức, chắc hẳn Vương Kiệt đã gặp phiền phức trong nhà cũ rồi.

Đôi mắt của hẳn ta hiện lên vẻ hung ác, đưa theo tứ đại võ giả nhanh chân lao vào bên trong.

Lúc Lữ Phương Du xuất hiện, Vương Kiệt cũng lộ ra nụ cười.

“Phương Gia, chính là tên rác rưởi này đã uy hiếp cha của tôi, còn xử cả vệ sĩ của chúng tôi, anh nhanh xử lý nó đi!”

Vương Tuyên Kim không đợi nổi mà gào thét!

Trong mắt anh ta, Lữ Phương Du là võ giả đỉnh nhất ở Giang Thành, không ai tránh thoát khỏi tay hẳn ta!

Cho nên, Tả Tu chết chắc rồi!

Cho dù bây giờ không dám giết Tả Tu, chỉ cần đánh gãy hai chân của Tả Tu, anh ta sẽ từ từ tra tấn Tả Tu đến chết.

Lữ Phương Du híp mắt, hắn ta liếc nhìn Tả Tu, ánh mắt lóe. lên một tia độc ác.

“Ông chủ, xử lý thế nào đây?”

Lữ Phương Du hỏi, Đào Chính Quân đứng bên ngoài nên hắn ta vẫn có chút kiêng dè.

“Xử nó đi!” Giọng nói của Vương Kiệt toát ra sự lạnh lùng. Lữ Phương Du khế gật đầu.

Tứ đại võ giả sau lưng đồng thời dậm chân về phía trước, bốn cỗ máy giết người lập tức khóa chặt Tả Tu.

“Nhóc con, mặc dù mày rất mạnh nhưng hai tay khó mà địch lại bốn tay, tay chân của mày, bốn anh em bọn tao đều muốn lấy”

Một tên hung hãn trong đó nhe răng cười một tiếng, bốn người như bốn con hổ dữ đồng thời lao về phía Tả Tu.

Tả Tu mặt không đổi sắc, giơ hai tay lên, bốn cây đỉnh sắc. nhọn bản trúng huyệt Hạc Đỉnh của bốn người.





Chân của tứ đại võ giả đồng loạt mềm nhũn, tiếp nhận lực công kích mạnh, lập tức ngã nhào xuống đất.

Cơ thể Tả Tu bay lên, đá liên tiếp ba cái, đánh gãy chân của ba người, phát cuối cùng bät được tên nói chuyện kia, một phát đạp gãy đầu gối của hắn.

“Làm màu trước mặt tao à, mày xứng sao?”

Tả Tu quát lạnh một tiếng, vứt tên đó xuống đất.

Xung quang lập tức yên lặng.

Lữ Phương Du nhíu mày, một đôi mắt như mắt rắn độc nhìn chòng chọc vào Tả Tu.

Trẻ tuổi, mạnh mẽ, cực nhanh!

Lữ Phương Du cảm thấy đã gặp được đối thủ mạnh nhất cuộc đời này!

“Ra tay đi, mày chỉ có một cơ hội để ra tay thôi!”

Tả Tu nói rất dứt khoát.

Anh cũng tu luyện đến Khí cảnh đại chu thiên mà chưa từng gặp phải kình địch, bây giờ vừa vặn gặp được Lữ Phương Du, thế thì thử uy lực một lần xem sao.

“Mẹ mày!"

Lữ Phương Du hét lớn một tiếng, giọng nói khí thế, hắn ta giậm chân một cái, mặt đất cũng rung chuyển.

Một giây sau, hẳn ta xông đến như một con voi to lớn!

Cương khí quanh người hắn ta nổ tung, nắm đấm mang theo khí kình cuồn cuộn, mạnh mẽ đánh về phía lồng ngực của Tả Tut

Nhạa Xạ và Kiều Đông Thăng đứng ở cửa biến sắc.

Đây chính là tu vi Khí cảnh đại chu thiên sao? Quá kinh khủng rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.