Nhìn Âm Tường bừng bừng hỏa dục, phân thân của Niếp Kỳ cũng muốn đứng thẳng lên theo, cậu rất nhanh bò lên người Âm Tường chuyển thành hình thức 69, anh rất hưởng ứng há mồm ngậm vào dương v*t đã gần như đứng thẳng của cậu, khiến cho Niếp Kỳ cảm thấy vô cùng sảng khoái, cậu ở trên người Âm tường cũng ra sức bao trụ vật thể thô to, muốn đem nó ngậm chặt vào chỗ sâu nhất, đầu lưỡi cũng không ngừng quấn quanh liên tục ma sát, thấm ướt nó, làm cho nó ở khoang miệng càng dễ dàng tự do ra vào.
dương v*t ở trong miệng Niếp Kỳ không ngừng tiến xuất khiến cho Âm Tường lâm vào khoái cảm thật sâu, anh nâng lên tay trái nhẹ nhàng xoa nắn phân thân phấn nộn đã run rẩy ngẩng đầu, mà tay phải lại chậm rãi vuốt dọc theo hai cánh mông rồi tiến vào huyệt khẩu thăm dò, nơi phía sau dị thường mẫn cảm khi bị đụng chạm đến thì sinh ra một cỗ khoái cảm khiến cho ngọc hành phía trước càng thêm đứng thẳng, Âm Tường vừa hưởng thụ khoái cảm do khoang miệng của Niếp Kỳ mang lại, đồng thời cũng đem đầu lưỡi ấn vào tiểu huyệt đang đóng chặt của Niếp Kỳ.
“A ~~” sau huyệt đột nhiên bị kích thích làm cho Niếp Kỳ rên rỉ ra tiếng, vật thể trong miệng cũng theo đó mà trượt ra, từ trên quy đầu xuống tới phần gốc đều bao phủ một lớp nước bọt trong suốt ướt át, trông vô cùng dâm mỹ gợi tình.
dương v*t bị trượt ra đột nhiên gặp phải không khí lạnh lẻo liền nhịn không được run rẩy, một bên Âm Tường dùng lực đem đầu lưỡi đâm vào trong tiểu huyệt, nơi nhỏ hẹp đó theo bản năng co rút kháng lại những xâm nhập đến từ bên ngoài, mà sự đè xuống của đầu lưỡi ở tiểu huyệt cũng đem khoái cảm truyền qua cho vật lớn của người dưới thân, đột nhiên anh đem dương v*t sáp nhập sâu vào trong cái miệng nhỏ nhắn, Niếp Kỳ khổ sở co rút yết hầu không ngừng nôn khan, mà cự vật ở chỗ sâu trong lại như bị sự co rút mãnh liệt đó làm cho kích thích, điên cuồng ở trong cái miệng nhỏ trừu sáp không ngừng, mà đầu lưỡi của anh cũng không ngừng ở tiểu huyệt Niếp Kỳ vẽ loạn, hướng vào nội vách mẫn cảm bên trong ra sức liếm lộng, hơn nữa còn vươn một lóng tay tiến nhập vào kịch liệt ma sát vào điểm gồ lên ở bên trong.
“Không cần … Ahhh~~~~ Tường…. mau… dừng lại…ahhh….” – bị ngón tay cùng đầu lưỡi đồng thời tiến vào tuy rằng không hề đau đớn, nhưng cảm giác kích thích mãnh liệt vẫn làm cho Niếp Kỳ cảm thấy sợ hãi, hơn nữa vật thô to trong miệng tựa hồ lại trướng đại không ít, hơi hơi run rẩy như sắp đạt tới cao trào.
Đầu lưỡi cùng ngón tay không ngừng ra vào bắt chước động tác trừu sáp của dương v*t, cảm giác được Niếp Kỳ sắp bắn, anh ra sức tiến vào nhanh hơn, thêm vài lần thúc đẩy hắn—anh đã đem bạch dịch toàn bộ bắn thẳng vào miệng Niếp Kỳ, bàn tay chế trụ ở dương v*t Niếp Kỳ cũng buông lỏng để cậu có thể phát tiết.
“A ~~” Niếp Kỳ hét lớn một tiếng rồi thoải mái tiết ra, mà tinh dịch Âm Tường bắn vào sâu trong cổ họng khiến cho Niếp Kỳ ho khan kịch liệt.
Âm Tường rút ra côn th*t đã nhuyễn xuống, cũng lấy ngón tay đang ma sát trong tiểu huyệt ra, đem tiểu bảo bối đáng thương ôm vào ngực vỗ nhẹ để an ủi.
“Kỳ bảo bối, em có yêu anh đến mức nào thì cũng không cần gấp gáp nuốt vào như vậy chứ?” – Âm Tường tà tà cười trêu chọc.
Niếp Kỳ không có khí lực trả lời mà chỉ có thể dùng ánh mắt ai oán nhìn anh, rõ ràng là anh chỉ ngồi không, kết quả là còn làm cho mình vất vả như vậy, hừ, sớm biết trước cậu đã không cứu hắn, Niếp Kỳ trước khi rơi vào mê man liền nghĩ thầm.