Thiên Hạ Đệ Nhất Mĩ Nhân

Chương 29



Sáng sớm, Phi Yến liền dẫn theo Thanh La tiến cung. Bây giờ nàng có thể ra vào hoàng cung một cách tự do vì nàng đã có kim bài do thái hậu ngự ban. Vừa vào hoàng cung, Phi Yến liền thẳng một đường tiến vào Từ Ninh cung.

“Hoàng thái hậu, thái hậu! Phi nhi nhớ hai người quá đi!” Phi Yến vừa bước vào tẩm cung liền cười rạng rỡ chạy đến bên chỗ hoàng thái hậu ngồi!

“Nha đầu, nếu nhớ chúng ta thì con thường xuyên vào cung chơi một chút!” Hoàng thái hậu nhìn nàng sủng nịnh nói.

“Đúng vậy, Phi nhi, có bánh quế hao mà con thích nhất đây! Con mau ăn đi!” Thái hậu ra hiệu cho cung nữ đem dĩa bánh quế hoa đến trước mặt nàng.

Phi Yến liền vui vẻ cầm một miếng bánh quế hoa cắn một cái. “Hôm nay hai người triệu con đến chắc ko phải chỉ muốn con ăn bánh quế hoa chứ?”

“Haha, Phi nhi, bọn ta bị con nhìn thấu rồi! Lần này ta triệu con vào cung là muốn con giúp ai gia chuẩn bị cho Hoàng Ngọc yến diễn ra lần này!” Hoàng thái hậu híp mắt cười nói. Nha đầu này, luôn biết đoán ý người khác như vậy!

“Hoàng Ngọc yến? Là như thế nào?” Phi Yến tò mò nhìn hoàng thái hậu.

“Hoàng Ngọc yến là yến tiệc ba năm tổ chức một lần với sự tham gia của tứ quốc. Hoàng Ngọc yến này tổ chức ra nhắm giải quyết các vấn đề của tứ quốc và thắt chặt thêm mối ban giao của các nước với nhau! Mỗi lần Hoàng Ngọc yến sẽ do các nước khác nhau đứng ra đảm nhiệm, lần này là tới Thanh Long quốc chúng ta. Yến tiệc này rất quan trọng nên ta muốn con đứng ra tổ chức!” Hoàng thái hậu tận tình giải thích cho nàng

“Thì ra là vậy, nhưng tại sao lại giao cho con?” Trong cung này ko phải có rất nhiều người sao? Chẳng lẽ bọn họ đều là một lũ vô dụng nên mới nhờ tới nàng?

“Phi nhi, con tư chất thông minh lại hay có sáng kiến mới lạ nên bọn ta mới muốn con làm! Ai nha, con cứ coi như giúp hai lão bà này bớt nặng nhọc đi!” Thái hậu mỉm cười ngọt ngào sau đó thở dài nói.

Thái hậu thật biết cách dụ dỗ nha! Phi Yến cảm thấy chuyện này mờ ám như thế nào ấy! Hai bà lão này chắc ko phải chỉ vì chuyện nàng thông minh mà nhờ nàng đi, bất quá nàng vẫn đồng ý với yêu cầu này! “Người đã nói như vậy làm sao Phi nhi dám từ chối được! Hoàng thái hậu và thái hậu cứ yên tâm giao cho Phi nhi!”

Phi Yến thấy hoàng thái hậu và thái hậu nhìn nhau cười thâm ý khi nghe nàng nói. Ai, hai người này ko biết đang tính toán cái gì đây! Sở dĩ nàng đồng ý là vì ko nhẫn tâm nhìn hai bà lão này mệt nhọc thôi với lại họ thương yêu nàng như vậy làm sao nàng có thể từ chối yêu cầu của họ được!

“Thái hậu, khi nào Hoàng Ngọc yến mới tổ chức? Con cần biết ngày cụ thể để chuẩn bị”

“Năm ngày sau quân vương của ba nước còn lại sẽ đến đây và ba ngày sau sẽ tổ chức Hoàng Ngọc yến! Con có tám ngày để chuẩn bị mọi thứ. Phi nhi, ai gia giao việc này hết cho con!” Thái hậu nhìn nàng bằng ánh mắt tin tưởng.

Thế là những ngày bận rộn bắt đầu…

Phi Yến đi tìm hiểu về mấy lần trước Hoàng Ngọc yến được tổ chức như thế nào thì biết nó cũng giống như những yến tiệc khác trong hoàng cung. Tất cả các nước đều tổ chức nó ở hoàng cung của mình, mà như vậy thì quá tầm thường! Lần này nàng sẽ làm cho nó khác thường một chút!

“Thần Hy, mấy cái lều ta vẽ huynh đã cho người làm xong chưa?” Phi Yến vừa mới chạy vào cửa vương phủ đã la lên

“Ngày mai sẽ xong! Lần này nàng quyết định tổ chức Hoàng Ngọc yến bên ngoài cung có phải quá nguy hiểm ko? Những người dự Hoàng Ngọc Yến đều là vương tôn quý tộc, nếu xảy ra chuyện gì chúng ta sẽ gặp rắc rối!” Từ khi nghe nàng bảo sẽ tổ chức bên ngoài cung, hắn đã phản đối biết bao nhiêu lần nhưng đều ko có kết quả! Ai kêu sau lưng nàng có mẫu hậu và hoàng thái hậu chống lưng làm gì, đến nỗi vương gia như hắn cũng trở thành chân sai vặt của nàng!

“Yên tâm, chúng ta cho người bố trí cẩn thận là được! Với lại chỗ ta mở Hoàng Ngọc yến là nơi ít người biết đến!” Phi Yến mỉm cười bí ẩn. Chỗ đó chính là nơi nàng tìm được hồ nước nóng. Sau lần từ Thanh Phong môn trở về, nàng đã đến chỗ hồ nước nóng và phát hiện ra ở gần đó là một thung lũng tuyệt đẹp!

“Thật ra nơi đó là nơi nào mà nàng lại tỏ vẻ bí ẩn như vậy?” Mỗi lần hắn muốn đến nơi đó xem thử liền bị nàng từ chối, chỉ có những một số cung nữ, thái giám và thị vệ trong cung phụ giúp nàng chuẩn bị thì mới biết thôi!

“Haiz, huynh ko thấy hỏi đi hỏi lại một vấn đề chán lắm sao? Ta đã nói rồi, điều này là bí mật, đợi đến lúc Hoàng Ngọc yến diễn ra huynh sẽ biết thôi!” Làm sao nàng dẫn hắn tới đó liền được, như vậy đâu còn gì thú vị đâu! Phải có tính chất tò mò mới vui!

Trên cây tử đinh hương là hình bóng một nữ tử mặc hồng y xinh đẹp đang ngồi, đôi chân trần trắng muốt của nàng khẽ đung đưa, mái tóc đen nhánh xõa tùy ý trên vai, đôi môi như hai cánh anh đào của nàng khẽ ngâm nga một giai điệu nào đó.

Hôm nay tâm trạng nàng cực kì tốt! Nhờ vào đội ngũ chuyên nghiệp trong hoàng cung mà Phi Yến hoàn thành xong mọi thứ sớm hơn dự tính. Bây giờ việc nàng cần làm là đợi đến ngày Hoàng Ngọc yến diễn ra thôi!

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ! Tỷ tỷ muội có chuyện này vui lắm!”

Nha đầu này, người còn chưa xuất hiện thì giọng nói đã vang khắp cái sân yên tĩnh của nàng rồi!

Phi Yến từ trên cây nhìn xuống thì thấy Như Nguyệt trên môi nở nụ cười tươi rói chạy vào.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ! Tỷ đâu rồi?” Như Nguyệt nhìn quanh sân mà ko thấy ai hết nên chạy vào phòng tìm Phi Yến nhưng cũng ko thấy một bóng người nên đành ra ngoài sân một lần nữa!

“Ta ở trên này!” Phi Yến thấy bộ dạng chạy tới chạy lui của Như Nguyệt mà buồn cười.

Như Nguyệt ngẩng đầu lên thì thấy Phi Yến ngồi vắt vẻo trên cây, nàng bèn vẫy vẫy tay ra hiệu cho Phi Yến xuống: “Tỷ mau xuống đây đi! Muội kể cho tỷ nghe chuyện này!”

“Được rồi!” Phi Yến còn chưa kịp nhảy xuống đã nghe giọng Thanh Phi từ ngoài truyền đến

“Tiểu thư, tiểu thư! Em có chuyện này kể cho người nghe!”

Phi Yến ko nhịn được mà bật cười. Hai nha đầu này thật giống nhau mà! Cả hai đều thích đi nghe ngóng mấy cái tin đồn vớ vẩn trong kinh thành, à không, trong toàn cái đất nước này thì đúng hơn, có thể nói nếu muốn biết về chuyện tình cảm giữa mấy công tử, vương gia hay chuyện tình kiếm hiệp hoặc mấy anh soái ca thì hỏi hai vị này là rõ nhất.

Phi Yến nhẹ nhàng nhảy xuống đất rồi nhìn Thanh Phi vừa mới chạy vào “Để ta đoán nhé, hai người muốn nói cho ta nghe cùng một chuyện phải ko? Lần này là gì đây?”

“Tiểu thư, hôm nay…”

“Tỷ tỷ, hồi nãy…”

Cả Thanh Phi và Như Nguyệt cùng nói làm nàng chẳng nghe được cái gì cả! “Được rồi, từng người một nói! Như Nguyệt, muội nói trước đi!”

“Tỷ tỷ, hôm nay là ngày tam quốc đến Thanh Long chúng ta!” Như Nguyệt vui vẻ nói

“Uhm, chuyện này thì ta biết! Chỉ có như vậy mà hai người các ngươi hưng phấn như vậy sao?” Hai nha đầu này chỉ vì chuyện cỏn con này mà làm loạn lên như thế!

“Ko phải đâu tiểu thư, lần này đến đây bao gồm: hoàng đế của Chu Tước quốc, hoàng đế của Bạch Hổ quốc, thừa tướng và hoàng đế của Huyền Vũ!” Thanh Phi mắt long lanh nhìn nàng.

“Phải, phải, trừ hoàng đế của Huyền Vũ quốc ra thì tất cả những người còn lại đều thuộc vào hàng thập đại mĩ nam trong thiên hạ! Tỷ tỷ ko biết chứ, tất cả các cô nương trong Thanh Long quốc và những nước khác đều đổ xô về kinh thành chúng ta!” Như Nguyệt nhanh chóng phụ họa Thanh Phi.

“Tiểu thư, hiện giờ kinh thành chúng ta rất đông vui náo nhiệt nha! Tất cả quán trọ trong kinh thành đều chật kín cả rồi, tửu lâu của chúng ta còn ko có chỗ để đứng nữa!” Thanh Phi phấn khởi nói

Trời, chỉ có một đám nam nhân thôi mà! Có cần phải như vậy ko? “Thập đại mĩ nam? Ta thấy bọn họ chỉ làm quá lên thôi! Ta đi cưỡi ngựa đây!” Phi Yến nhàm chán nói

“Tiểu thư thật là! Em cũng muốn nhìn thử bọn họ một chút nhưng đáng tiếc bọn họ đều ngồi trong xe ngựa, lại còn ở Như Ý lâu được canh phòng nghiêm ngặt nữa!” Thanh Phi thở dài nói.

“A” Như Nguyệt đột nhiên hưng phấn vỗ tay một cái thật to rồi hàm ý nhìn nàng cùng Thanh Phi “Tỷ tỷ, tối nay chúng ta đột nhập Như Ý lâu ngắm mĩ nam đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.