Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng

Chương 66



Dựa theo cách Mạc Triêu Diêu chỉ cho mình, A Ly thuận lợi trốn ra Chiêu Nam Thành.

Ngoài thành, quả nhiên thấy xe ngựa của Bạch Thiên Lý đang chờ mình. A Ly hướng qua đi, hai ba câu đem tình hình đại khái thuyết minh một chút. Bạch Thiên Lý nghe xong gật gật đầu, để y nhanh chóng lên xe.

A Ly quay đầu lại nhìn Chiêu Nam Thành một cái, rồi lại nhìn làn khói hồng bốc lên nơi chân trời xa, trong lòng như thế nào cũng bình tĩnh không được, tổng cảm thấy đêm nay nhất định sẽ có đại sự phát sinh. Mà Mạc Triêu Diêu một mình ở lại trong thành, nếu như có sựi cố ngoài ý muốn, thật có thể bình an trốn đi sao?

A Ly càng nghĩ mày càng nhíu sâu, mà lúc này, bánh xe đã chậm rãi lăn tròn, hướng về phía trước.

A Ly nhịn không được vén rèm lên, hỏi thăm Bạch Thiên Lý nói: “Trong doanh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ?”

Bạch Thiên Lý đưa lưng về A Ly, chuyên chú điều khiển xe, như là trầm ngâm thật sâu trong tự hỏi, động liên tục cũng chưa động một chút.

A Ly có chút tức giận, hướng về phía lỗ tai hắn hô to: “Ta hỏi ngươi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra đó!” .

Lúc này Bạch Thiên Lý mới hồi phục tinh thần lại, một bên xoa lỗ tai bị chấn đau, một bên cau mày nói: “Thủy Du Ngân đã trở lại.”

“Thủy Du Ngân? Thủy Nhị Tướng quân kia…” A Ly không khỏi cũng nhíu nhíu mày, “Hắn không phải lên phía Bắc ngăn cản quân Đại Lý đi sao? Sao trở lại nhanh như vậy ?”

“Thủy Nhị Tướng quân quả nhiên lợi hại, nghe nói liên chiến liên thắng, quân Đại Lý đã bị hắn vây khốn . Nhưng là…” Giảng đến nơi đây, Bạch Thiên Lý không khỏi đè thấp thanh âm, hiển nhiên phi thường hoài nghi, “Hắn lại bị thương…”

“Bị thương?”

Nguyên lai Thủy Du Ngân cũng sẽ bị thương?

A Ly cảm thấy được có chút không dám tưởng tượng, đại khái bởi vì trước kia nghe Phượng Lê đem hắn nói được quá lợi hại đi.

”Đúng vậy a, bị thương.” Bạch Thiên Lý theo bản năng mà gật gật đầu, mày không thấy nửa điểm giãn ra, thần sắc ngưng trọng, “Nơi ngực và bụng bị trúng ba tên, tình huống phi thường nguy hiểm, thiếu chút nữa liền mất mạng. Nhưng sự tình quá mức kỳ quái, thứ nhất, trong quân Đại Lý thật sự có người có thể đem Thủy Du Ngân bắn trọng thương? Ta không tin; thứ hai, hắn lấy ưu thế áp đảo vây khốn quân Đại Lý, nhưng không đuổi tận giết tuyệt; thứ ba, sau khi hắn bị thương không ở tại chỗ chữa trị ngay, mà trở lại doanh địa…” .

“Đích xác thật kỳ quái…” Nghe Bạch Thiên Lý phân tích như vậy, A Ly cũng nghi vấn đầy đầu, hỏi, “Hắn trở về lúc nào?” .

“Sáng sớm hôm nay.” Bạch Thiên Lý đáp, “Trên đường trở về mất máu quá nhiều, thần chí đã có chút không rõ , lập tức được đưa vào chủ trướng trị liệu. Không có thuốc tê, liền uống ngay chút rượu, làm thần kinh mất cảnh giác, máu chảy đầm đìa mà rút ra hai tên. Nhưng mũi tên thứ ba, bởi vì quá gần tim, quân y không dám hành động thiếu suy nghĩ, quyết định chờ tình huống của Thủy Nhị Tướng quân ổn định một chút, mới đi nhổ —— rất có thể chính là buổi tối hôm nay.”

Nghe đến đó, A Ly không khỏi nhe răng. Chỉ là nghe, đã cảm thấy có chút khinh khủng. Chỉ dùng rượu để thay thế thuốc tê, liền đem mũi tên từ trong thịt lấy ra, thật là rất đau nha.

“Thẳng đến sau hai mũi tên đó được lấy ra, ta mới phát hiện một manh mối…” Bạch Thiên Lý tiếp tục giảng, “Hắn sở dĩ trở lại doanh địa nhận trị liệu, đơn giản là hắn muốn cho toàn bộ người trong doanh đều biết ―― Bạch Liên trên người hắn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.