Thiên Hạ Kiêu Hùng

Chương 935: Đại chiến Tùy Đột



Trong đội hình trung quân của quân Tùy, ở bên cạnh soái kỳ có một toàn mộc tháp cao đến hai trượng, đây chính là đài chỉ huy của quân Tùy. Trên tháp, ngoại trừ chủ soái Dương Nguyên Khánh và hai gã quân lính truyền lệnh ra còn có tám gã kỳ thủ.

Dưới mộc tháp bày sẵn ba mươi sáu cái trống lớn và mười cái chuông đồng. Tiếng trống và tiếng chuông là để chỉ huy quân Tùy tiến tới hoặc lùi về sau, còn tám gã kỳ thủ là để chỉ huy quân đội một cách cụ thể.

Trên mộc tháp, Dương Nguyên Khánh ngẩng đầu nhìn chăm chú vào khoảng không âm u. Từng đoàn từng đoàn mây đen như mực quay cuồng ở bầu trời phương bắc. Hắn cảm thấy hôm nay, trong không khí rét lạnh còn có một tia ướt át.

- Bão tuyết sắp đến rồi!

Dương Nguyên Khánh lẩm bẩm.

Trong đại trận của Đột Quyết, rất nhiều binh lính cũng không an lòng, quay đầu nhìn về bầu trời phương bắc. Từng đoàn từng đoàn mây đen như mực không ngừng quay cuồng. Tối hôm qua, những đám mây này còn ở tít phương bắc xa xôi, vậy mà hôm nay đã ở gần trong gang tấc rồi. Tất cả người trên thảo nguyên đều biết điều này có ý nghĩa như thế nào, bão tuyết sắp cuốn tới đây.

Chỉ có duy nhất Khả Hãn Hiệt Lợi là có vẻ mặt coi thường, không thèm để ý đến bão tuyết sắp đến. Trong lòng của y đang tràn đầy sát khí, có một loại cảm giác mãnh liệt muốn vung đao xông lên chém giết quân Tùy, y sắp không thể kiềm chế được bản thân nữa rồi.

Khả Hãn Hiệt Lợi chậm rãi rút chiến đao ra. Ánh mắt dừng lại trước trận hình của quân Tùy, y biết rõ trong hàng ngũ dày đặc của quân Tùy chắc chắn có cất giấu trọng giáp bộ binh, y biết rõ sự lợi hại của loại trọng giáp bộ binh này. Quân Tùy còn có nỏ tên, y nhất định phải phái ra một chi quân đội ngăn chặn nỏ tên của quân Tùy.

- Đạt Hãn!

Khả Hãn Hiệt Lợi lớn tiếng quát lên.

Một gã Vạn phu trưởng, dáng người khôi ngô bước ra khỏi hàng thi lễ:

- Nguyện vì Khả Hãn ra sức!

- Trận thứ nhất do ngươi đánh. Nếu như ngươi không chết, nữ nhân trong thành Thái Nguyên tùy ngươi lựa chọn.

Vạn phu trưởng cất tiếng cười dữ tợn:

- Ta muốn nữ nhân của Dương Nguyên Khánh!

Quan quân Đột Quyết cất tiếng cười to. Trong mắt Khả Hãn Hiệt Lợi hiện lên một tia không hài lòng, nhưng y lập tức che dấu nó đi, trầm giọng nói:

- Như ta nói, nữ nhân bên trong thành Thái Nguyên tùy ngươi lựa chọn.

Khả Hãn Hiệt Lợi không để cho y tiếp tục làm càn, vung chiến đao lên:

- Xuất chiến!

"Ô …" Tiếng kèn trầm thấp vang lên trong đại trận của Đột Quyết. Một phương trận tạo thành từ mười ngàn quân cận vệ Đột Quyết chợt phát động, vạn mã lao nhanh, trường mâu như rừng. Quân Đột Quyết xung phong, khí thế như hồng thủy tích tụ tuôn gào thét tuôn trào, tiếng reo hò không dứt, nhằm thẳng hướng quân Tùy lao tới.

Dưới sự che phủ của những đám mây đen, đại chiến Tùy Đột cuối cùng cũng đã bắt đầu.

Người Đột Quyết khi tác chiến thường chú ý đến một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, chú ý đến khí thế. Mà quân đội Trung Nguyên khi tác chiến lại chú ý đến phòng thủ phản kích. Loại phương thức tác chiến khác nhau này đã dẫn phát ra ưu thế của cung tên trong quân đội Trung Nguyên.

Mặc dù hiện tại, quân cung tiễn của Đột Quyết ở cuối thời Tùy đã có tiến bộ nhảy vọt, đã có thể phân cao thấp với quân Tùy, nhưng hình thức và phong cách tác chiến có từ mấy trăm năm qua vẫn không thay đổi, luôn là quân đội du mục thảo nguyên xung phong, tiên phát chế nhân (1), còn quân đội Trung Nguyên thì phòng thủ, chờ cơ hội phản kích.

(1) Hành động trước để kiềm chế đối phương.

Quân Tùy sớm đã sắp xếp trận hình. Bốn ngàn cường nỏ quân xếp thành hàng ở phía trước, hai người một tổ, khiêng một cây nỏ thật lớn trên vai, đây chính là Đại Hoàng Nỏ của quân Tùy. Nếu như thuận gió, cường nỏ sát thương hiệu quả nhất trong phạm vi hai trăm bốn mươi bước. Nhưng bây giờ là ngược gió, sức gió lại mạnh mẽ, hiệu quả sát thương giảm xuống, chỉ còn khoảng một trăm tám mươi bước.

Bọn họ phát động đợt công kích thứ nhất. Sau khi đợt công kích thứ nhất kết thúc, bọn họ liền thay đổi thành trường thương binh, bày trận hình phòng ngự đài chỉ huy.

Ở phía sau cường nỏ quân là sáu ngàn cung kỵ binh, bọn họ phụ trách đợt công kích thứ hai. Sau khi cung tên của đợt thứ hai được bắn ra, cung kỵ binh rút lui về phía sau sáu ngàn trọng giáp bộ binh ở hai cánh, đi theo bên cạnh để bảo hộ trọng giáp bộ binh.

Ở phía sau cung kỵ binh là sáu ngàn mạch đao quân. Bọn họ chính là mấu chốt để Dương Nguyên Khánh giành lấy thắng lợi ở cuộc chiến lần này, do Á tướng Lý Trọng Uy, thân cao sáu thước bảy chỉ huy. Trong quân Tùy, y là người có hình thể to lớn xếp thứ hai, gần bằng Dương Nguy, nhưng y lại không mập mạp như Dương Nguy mà là vai rộng eo thon, sức lực lớn vô cùng.

Sáu ngàn mạch đao trọng giáp binh lấy hai trăm người làm một tổ, tổng cộng là ba mươi tổ. Bọn họ xếp thành hàng chỉnh tề. Sáu ngàn mạch đao trong gió rét giống hệt một mảnh rừng rậm sắc bén. Mặc dù bọn họ yên lặng đứng sừng sững ở đó, nhưng sát khí trong người bọn họ sớm đã đạt đến giới hạn của bản thân.

Dương Nguyên Khánh đứng trên đài chỉ huy, ánh mắt dừng lại trên mười ngàn kỵ binh Đột Quyết đang mãnh liệt đánh tới. Hắn đã nhìn thấu chiến thuật của Khả Hãn Hiệt Lợi, trước tiên phái ra mười ngàn kỵ binh đến phá hư cung nỏ quân của mình. Hắn cười lạnhtiếng, mười ngàn kỵ binh này coi như đến giúp quân mình tăng thêm sĩ khí đi.

- Giữ nguyên kế hoạch bắn, chuẩn bị!

Trên đài chỉ huy, một lá cờ lệnh màu vàng được phất liên tục. Chỉ huy của bốn ngàn trọng nỏ bộ binh là Lang tướng Chu Bình nhìn thấy hoàng kỳ liền lớn tiếng hét to:

- Chuẩn bị bắn!

Hai ngàn trọng nỏ bộ bình nâng Đại Hoàng Nỏ nặng bảy thạch lên, đầu mũi tên sắc bén nhằm thẳng vào kỵ binh Đột Quyết ở nơi xa đang gào thét xông tới. Kỵ binh Đột Quyết như muốn thổi bay thảo nguyên, khí thế hừng hực, tiếng võ ngựa gõ kịch liệt lên mặt đất, phát ra tiếng ù ù như sấm động, mặt đất cũng bị chấn động muốn vỡ ra.

Ngay khi khoảng của đợt sóng kỵ binh thứ nhất của Đột Quyết còn cách quân Tùy khoảng ba trăm bước, Khả Hãn Hiệt Lợi hạ lệnh cho toàn quân tấn công. Chiến đao của y giơ về phía trước, giọng khà khàn hô to:

- Toàn quân xông lên, giết!

'Đông! Đông! Đông! Đông!' Tiếng trống trận thật lớn vang lên khắp thảo nguyên. Một trăm chín mươi ngàn đại quân đồng thời phát động tấn công, liếc mắt một cái liền thấy kỵ binh Đột Quyết tạo thành một mảng đen như đại dương, bốn bề nổi sóng, mãnh liệt lao thẳng vào trận địa của quân Tùy.

Lúc này, Khả Hãn Hiệt Lợi sẽ không phạm phải bất cứ sai lầm nào như trước đây. Ưu thế lớn nhất của y chính là lực lượng khổng lồ, y sẽ không đi đấu trận pháp với quân Tùy, sẽ không để cho quân Tùy tiêu diệt từng bộ phận của quân mình. Chỉ có để cho hai trăm ngàn đại quân cùng xông lên mới có thể phát huy hết ưu thế của chính mình.

Hai trăm ngàn đại quân cùng lúc tấn công tạo ra một khí thế hùng mạnh đủ để làm cho bất kỳ một đối thủ nào cũng phải cảm thấy khiếp sợ. Nhưng Dương Nguyên Khánh đứng trên đài chỉ huy lại không chút dao động.

Cho dù hai trăm ngàn đại quân Đột Quyết là biển rộng mênh mông mãnh liệt, vậy thì cũng không thể nào phá vỡ tảng đá ngầm là quân Tùy. Bất kể là quân Đột Quyết chém giết thế nào đi nữa, cuối cùng cũng sẽ thua trong tay quân Tùy.

Dương Nguyên Khánh không chút biến sắc, nhìn chăm chú vào trận đánh với mười ngàn kỵ binh ở phía trước. Đối phương đã đến khoảng cách ngoài hai trăm bước rồi, một số binh lính Đột Quyết không nhịn nổi đã giương cung bắn tên. Mưa tên bay đầy trời nhưng hai ngàn cái cương nỏ vẫn không chút động đậy.

Đã giết đến ngoài một trăm tám mươi bước.

- Có thể bắn!

Ngạy tại thời điểm Dương Nguyên Khánh thốt ra mệnh lệnh, Lang tướng Chu Bình, chỉ huy cường nỏ cũng hô to một tiếng:

- Bắn!

Hai ngàn mũi tên bằng sắt dài một thước chín tấc đồng thời được bắn ra, lực bắn vô cùng cường đại. Hai ngàn mũi tên sắt giống hệt một mảnh bóng đen dày đặc, nháy mắt đã chiếu vào kỵ binh Đột Quyết đang chồm chồm xông tới.

Tên sắt bắn thủng tấm chắn của kỵ binh Đột Quyết, tiếng kêu thảm thiết vang lên thành từng mảnh. Những kỵ binh Đột Quyết chạy ở phía trước ngã thành từng bầy, chiến mã bị bắn thủng thân thể, máu tươi phụt ra, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Lượt thứ nhất có chừng năm trăm người bị trúng tên, nhưng nhóm nỏ binh cũng không thèm nhìn đến kết quả. Động tác của bọn họ rất nhanh, phối hợp thuần thục, trong nháy mắt sau khi tên sắt được bắn ra, bọn họ lập tức đạp cung kéo dây, một người nâng nỏ, một người lấy tên thả vào máng, lưu loát như nước chảy.

Mấy trăm người tử trận đối với mười ngàn kỵ binh mà nói cũng không tạo ra bất kỳ sự ảnh hưởng nào. Tốc độ của kỵ binh Đột Quyết nhanh hơn, đã vợt tới khoảng cách một trăm hai mươi bước. Không cần chờ sự chỉ huy thống nhất, đượt cường nỏ thứ hai được bắn ra, tên sắt như gió táp mưa sa bắn rào rào về phía kỵ binh Đột Quyết.

Một lớp kỵ binh Đột Quyết dày đặc lại ngã xuống. Lúc này lượng người trúng tên đã tăng lên, hơn tám trăm người bị bắn ngã ngựa. Theo thời gian mà xem xét, cường nỏ quân còn có cơ hội công kích lần thứ ba, nhưng trên phương diện chiến thuật lại không cho phép.

Đây là bởi vì tầm bắn sát thương của kỵ cung Đột Quyết là tám mươi bước, nỏ quân cần có thời gian để lùi lại, nhất định phải rút lui trước khi quân địch tiến vào phạm vi trăm bước, nếu không sẽ tạo thành thương vong vô cùng nghiêm trọng, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đối với cung kỵ binh ở phía sau.

Lang tướng Chu Bình ra lệnh một tiếng:

- Rút lui!

Bốn ngàn trọng nỏ bộ binh nhặt trường mâu dưới mặt đất lên, như thủy triều chạy sang hai cánh rút ra phía sau, lộ ra một loạt cung kỵ binh xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề. Đây là chiến pháp cung nỏ truyền thống, nỏ trước cung sau, lợi dụng cách bắn dài ngắn khác nhau để tạo ra sát thương hiệu quả đối với kỵ binh quân địch.

Lúc này, kỵ binh Đột Quyết đã tiến vào phạm vi dưới trăm bước. Kỹ thuật cưỡi ngựa của bọn họ rất thành thạo, chân điều khiển ngựa, lợi dụng sức eo và lực cánh tay ở tốc độ cao để bắn cung.

Rất nhiều kỵ binh của quân Tùy cũng có thể làm như vậy, nhưng cần phải có tài năng hoặc trải qua huấn luyện gian khổ mới có thể làm được. Nhưng kỵ binh Đột Quyết như thể là được trời ban cho kỹ năng này, bọn họ không cần huấn luyện đã có thể thực hiện một loạt động tác có độ khó tương đối cao.

Ngay tại thời điểm tám ngàn kỵ binh Đột Quyết đồng loạt bắn tên, sáu ngàn cung kỵ binh cũng bắn ra vòng tên thứ nhất. Mưa tên đan vào nhau trên không trung, tạo thành một cái lưới tên dày đặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.