Thiên Hạ
Chương 449 : Gà nhà đấu nhau
gacsach.com
Tình hình thực tế lại không như Ca Thư Hàn đã nghĩ Lý Khánh An tiên lễ hậu binh. Lý Khánh An lại chẳng có phát động tiến công, mà vẫn án binh bất động duy trì tình trạng hai quân lăm le nhau. Lại mấy ngày qua đi. thời gian đã dần đi vào tháng bảy, sáng tối bắt đầu thấy chớm lạnh. Quân đội trong Hà Cốc của Ca Thư Hàn đã không còn phải đau khổ từng ngày qua đi như một năm qua đi. dao động trong lòng cũng dần lắng lại.
Tình hình hai quân vẫn không thay đổi như điều Ca Thư Hàn đã mong mỏi. không cần tiến hành ác chiến với quân An Tây, đợi bên Cao Tiên Chi có chiến quả trước, mình lại có thể bảo tồn thực lực.
Việc làm mỗi ngày của hắn chính là ngồi uống rượu thuốc mà Lý Khánh An đã tặng. Sau đó nữa là hối thúc lương thực và vật tư từ hậu phương. Rượu thuốc Lý Khánh An tặng hắn quả thật không tồi. Tuy tật ở chân vẫn chưa trị được gốc, nhưng vẫn giảm đau được phần nào, khiến Ca Thư Hàn vui mừng vô cùng. để có thể trường kỳ có loại rượu thuốc này, hắn bèn việc một lá thư cảm tạ phái người gửi đi cho Lý Khánh An. khen đáo khen để công hiệu thần kỳ của rượu, và nguyện ý bỏ tiền hậu hĩnh cho loại bò cạp khổng lồ này.
Lý Khánh An lại hồi lại một lá thư cho hắn. nói do loại bò cạp này rất quý hiếm, chỉ có rừng rậm xích đạo quanh năm nóng ẩm của vùng Sindh và Punjab mới có, hắn sẽ phái người đi bắt thêm; xong lại lệnh người mang thêm vài bình rượu tặng, để Ca Thư Hàn có thể dùng.
Không khí căng thẳng của chiến tranh sắp xảy ra dưới thư từ qua lại của hai chủ soái đã được giảm đi rõ rệt. cái khả năng gà nhà đấu nhau xem ra đã trở nên ngày càng xa vời.
Trong lúc cục diện chiến trường tây tuyến dần dần dịu lại thì trên chiến trường đông tuyến lại diễn ra liền ba trận chiến quy mô lớn.
Lạc Cốc Quan còn gọi là Thảng Lạc đạo, từ Hán Trung đến Trường An gọi là Lạc Cốc, tổng cộng sáu trăm năm mươi hai dặm. cốc dài bốn trăm hai mươi dặm. trong đó đường cong uốn lượn tám mươi dặm. có tất thảy tám mươi bốn khúc quanh, vực sâu dốc thẳm, đường đi trắc trở, từ xưa đã nổi tiếng là nơi địa hình phức tạp.
Nó là con đường tắt nhanh nhắt từ Trường An đến Hán Trung. gần hơn Bảo Tà lộ hơn ba trăm dặm. Từ cổ chí kim nó đều là con đường bắt buộc phải đi khi đi từ Quan Trung đến Hán Trung, thậm chí cả Ba Thục. Lý Long Cơ đã cùng Cao Tiên Chi đi con đường này đến Trường An. Trước lúc ấy, quân Quan Trung có một vạn người đến Lạc Cốc Quan bố trí trước để ngăn quân Kiếm Nam bắc tiến. Và tiếp theo đại quân song phương cùng đụng đầu. việc tranh giành con đường Lạc Cốc Quan đã trở thành trận chiến tiêu điểm của song phương.
Tiếng trống vang như sấm. trên Lạc Cốc Quan cờ chiến phấp phới, quân Kiếm Nam như từng làn từng làn sóng đen không ngừng đổ vào Lạc Cốc Quan trên Lão Quân Lĩnh phát động tiến công, tiền bay như mưa. tiếng kêu gào vang ầm.
Ánh mắt Quách Tử Nghi nghiêm lại nhìn quân Kiếm Nam xông lên. hắn một tiếng lệnh hạ. “Bắn!”
Năm ngàn nỏ thủ cùng đồng loạt phát tiền ập về phía đoàn người đang xông pha phía dưới, ngay tức khắc tiếng kêu thảm thiết khắp chốn, hàng loạt quân sĩ bị ngã gục, làn mưa tiễn dày đặc đã hoàn toàn trấn áp đoàn binh sĩ đang tiến công. khiến họ khó mà đi thêm được một bước.
Cách đó vài dặm. Lý Long Cơ đang cưỡi ngựa đứng dưới mái che màu vàng, ánh mắt hắn sốt ruột nhìn về hướng hai quân tác chiến. Dương Quốc Trung cũng cưỡi trên lưng ngựa đứng cạnh bên. quyền quý tông thất trốn ra từ Trường An phần lớn đều đến Tử ngọ đạo Hán Trung, còn Dương Quốc Trung lại đi Lạc Cốc đạo. Do hắn có địa vị sùng cao, triều định cũng không hạ lệnh chặn lại. quân trấn thủ Lạc Cốc Quan cũng không làm khó dễ gì hắn. trực tiếp để hắn qua. đi được giữa đường thì gặp được quân Kiếm Nam bắc tiến.
Lý Long Cơ vui mừng dị thường trước sự có mặt của Dương Quốc Trung, hắn lập tức phong ngay cho Dương Quốc Trung chức Trung thư lệnh hữu tướng, cùng tiến công Trường An với mình.
Lúc này, Dương Quốc Trung thấy Lạc Cốc Quan đã không thể công hạ mà không khỏi lo lắng đầy mình, hắn bèn nhắc nhở Lý Long Cơ nói: “Điện hạ. thần lo rằng quân bắc triều sẽ đi Tử Ngọc Cốc để cắt đường lui của chúng ta. nhất là đường vận chuyển lương thực, nếu lương thực bị cắt. chúng ta sẽ tiến thoái lưỡng nan. Thần lo nhất là chúng ta sẽ bị vây chết trong cốc. Điện hạ. phải ép binh sĩ liều chết công thành thôi.”
Sự lo lắng trong mắt Lý Long Cơ lại càng rõ hơn. hắn lập tức hạ lệnh: “Truyền ý chỉ của trẫm cho Cao Tiên Chi. lệnh hắn gia tăng phái quân đội công quan, bất kể giá nào nhất định phải công hạ Lạc Cốc Quan.”
ý chỉ được truyền đến tiền quân. Cao Tiên Chi lại còn sốt ruột, hắn cũng biết Hán Trung đang trống vắng, nếu như quân Quan Trung đi Tử ngọc Cốc tập kích Hán Trung, cắt đứt đường hậu cần lương thảo thì hậu quả sẽ khó lường.
Kỳ thực bổn ý của Cao Tiên Chi khôngphải tiến công Quan Trung. thực lực của họ không mạnh, hơn nữa Quan Trung có bảy vạn quân An Tây của Lý Khánh An. còn có năm vạn quân Sóc Phương là mười hai vạn. Tuy số người không nhiều, nhưng thực lực lại hơn xa phía hắn. nhất là bảy vạn quân An Tây của Lý Khánh An. đều là sư đoàn bách chiến của An Tây. Cao Tiên Chi biết rõ thực lực của quân Đại Thực hơn ai hết. quân An Tây có thể đánh bại họ hết lần này đến lần nọ, chứng tỏ quân An Tây dưới tay Lý Khánh An mạnh hơn quân An Tây năm xưa Cao Tiên Chi chấp chính nhiều.
Ngoài ra. Quan Trung còn có hai mươi vạn đại quân, dù cho quân đội này phần lớn đều là lính mới chiêu mộ, nhưng rất nhiều người trước đây đều là phủ binh, chỉ cần huấn luyện sơ đã có thể vào trận, cộng thêm Ca Thư Hàn hai mặt ba đao, hoàn toàn không chút tin gì ở Bảo Tà đạo, đoan chắc hắn cũng không dám đối đầu với An Tây quân của Lý Khánh An. Quân đội như thế, phối hợp như thế chẳng khác nào vợ chồng đồng sàn dị mộng, thế thì làm sao mong đánh thắng nổi liên quân Lý Khánh An và Quách Tử Nghi?
Nhưng Lý Long Cơ nóng vội muốn đoạt Trường An. Cao Tiên Chi đành miễn cưỡng xuất binh. Lúc này, một người phóng ngựa đến. cao giọng nói: “Thánh thượng có chỉ. Cao soái phái binh tiến công lần nữa. bất kể giá nào cũng phải đoạt được Lạc Cốc Quan.”
“Bất kể giá nào, người chết sạch hết rồi thì vào Quan Trung còn có ý nghĩa gì nữa?”
Cao Tiên Chi không khỏi thầm oán trách, nhưng cũng đành nhận lệnh: “Quân đoàn thứ ba. thứ tư. thứ năm toàn bộ đi vào trạng thái chiến đấu. Người nào đến công Lạc Cốc Quan đầu tiên thưởng tiền một vạn quan!”
Quân Kiếm Nam lại thêm ba vạn đại quân tham gia vào, tạo thế tấn công dữ dội của năm vạn đại quân tại Lạc Cốc Quan. Đại quân như sóng triều giữa rừng đao giáo binh sĩ. Các binh sĩ đang hùng hồ vác thang phóng thẳng về trước. Tiếng trống rầm vang. tiếng chém giết ầm trời. Trước Lạc Cốc Quan có đào ba hào sâu. mỗi hào rộng gần hai trượng, sau một trượng rưỡi, phải mượn ván gỗ mới có thể làm cầu đi qua. nên càng sây khó khăn cho phía công thành, hơn nữa Quách Tử Nghi đã cho bố trí tám ngàn quân nỏ thủ đứng sau hào, và cho rắc hàng vạn chiếc gai nhỏ trước trước hào trăm bước để lập thành hệ thống phòng ngự hữu hiệu.
Lúc này, tiếng trống phía quân Kiếm Nam một lần nữa vang lên. năm tổ phương trận do ba vạn người tổ thành một lần nữa phát động tiến công quy mô lớn. đây là lần tiến công quy mô lớn nhất từ lúc khai chiến đến nay.
Đã qua mấy lần tấn công thất bại, Cao Tiên Chi đã rút được bài học không còn dùng sức đọ sức, mà bắt đầu áp dụng trận địa chiến, từng bước từng bước tiến lên. Hắn dùng phương pháp phòng ngự cung tiễn của người Đột Kỵ Thi. lâm thời chế tác hai mươi bộ giá đỡ da thuộc. Loại giá đỡ da thuộc được đóng bằng gỗ, mặt trước là ván. trên ván là lớp da bò sống, mỗi giá dài mười trượng, cao hai trượng, do hai trăm binh sĩ cùng giơ lên để tiến về phía trước chóng cung tiễn. Mỗi giá đỡ như thế có thể che chờ cho hơn ngàn binh sĩ. Lúc tiến công các binh cùng giơ cao đôn bài hoặc ván gỗ, như vậy nhờ có giá đỡ và đôn bài làm vỏ che ngoài vững chắn mà hai vạn quân không phải sợ cung tiễn lợi hại của địch.
Trong tiếng trống đùng đùng. làn sóng tiến công của quân Kiếm Nam đã đến gần còn cách hào phòng hộ một trăm năm mươi bước, và đã đi vao tầm bắt. Lúc này, Quách Tử Nghi cười lạnh một tiếng, hạ lệnh: “chuẩn bị giường nỏ!”
Quân nỏ lập tức tránh ra để ba trăm bộ giường nỏ được đẩy lên. mỗi giường nỏ do hai binh sĩ cùng kéo dây cung, gồm chín cây tiễn, mỗi lần bắn được chín liên hoàn, uy lực cực lớn.
“Bắn!”
Cùng với lệnh của Quách Tử Nghi, ba trăm bộ giường nỏ, hai ngàn bảy trăm cây tiễn đồng loạt phóng ra như chớp, sức mạnh vô biên, giá đỡ da thuộc của quân Kiếm Nam tuy có thể cản được tiễn nỏ, nhưng lại không đỡ nổi sức mạnh của giường nỏ. Ngay lập tức. giá đỡ lần lượt bị xuyên thủng, thiết tiền dài hai trượng bắn nát ván và xà ngang của giá đỡ, nỏ tiễn với sức mạnh phi thường của mình đã xuyên thủng gỗ ván và da bỏ, cũng xuyên thấu người những binh sĩ trốn đằng sau giá đỡ, chỉ nghe tiếng kêu ré thảm thiết, hàng loạt binh sĩ ngã xuống, giá đỡ cũng bị đánh lật đến độ đoàn quân hoang mang bất lực dưới tấn công của địch.
Lúc này, tám ngàn cung nỏ thủ bắt đầu phát uy, nỏ tiễn phóng qua trời dày đặc nhưng nạn châu chấu hoành hành, bắn vào đại quân đông đúc phía dưới. Đôn bài và khải giáp của quân Kiếm Nam khó mà chống đối nổi những trận mưa tiễn xông kích, dưới sự đả kích trầm trọng của tiễn trận Quan Trung. quân Kiếm Nam tiến công thiệt hại trầm trọng, trước hào phòng hộ xác chết trải đầy, máu chảy thành sông.
Cao Tiên Chi đứng trên cao quan chiến, hắn thấy được sự lợi hại của quân đội cung nỏ Quách Tử Nghi, lại chiếm được vị thế có lợi nhất, quân Kiếm Nam không mang theo các vũ khí nặng như giường nỏ và máy ném đá căn bản khó mà đột phá được tiễn trận. Đằng này còn chưa chính thức giao chiến trực diện mà quân đội của Cao Tiên Chi đã chết hơn tám ngàn người, cái giá của việc cưỡng bức tiến công quả là quá lớn.
Cao Tiên Chi thầm thở dài. cùng là quân Đường nhưng lại chỉ vì vương thất tranh quyền mà tàn sát lẫn nhau, không chết tay người Hồ mà lại chết dưới tay người mình, những binh sĩ hi sinh thì làm sao có thể nhắm mắt xuôi tay đây?
“Thu binh!”
Cao Tiên Chi cắn răng hạ quyết tâm. Dù cho Lý Long Cơ có nổi cơn lôi đình thế nào hắn cũng tuyệt không thể đưa binh sĩ của mình đi vào con đường chết như thế.