Thiên Hạ
Chương 551 : Mưu trí Ca Thư
gacsach.com
Lúc này, vương phủ mờ toan cửa lớn. chi nghe truyền đến một tràng tiếng bước chân dồn dập, Lý Mạo dưới sự hộ tống của mấy chục viên thị vệ rảo bước đi nhanh ra ngoài.
“Ty chức tham kiến Kinh vương điện hạ!”
Ca Thư Hàn nhanh chóng bước lên. một gối định quỳ xuống trước Lý Mạo, nhưng đã được Lý Mạo đỡ lấy, trách cứ hắn nói: “Ta đã nói qua bao nhiêu lần rồi. Ca Thư tướng quân không cần đa lề với ta.”
“Ty chức chỉ là thi hành quân lễ, đã thành thói quen rồi.”
“Ài! Bây giờ cục thế căng thẳng, quân lễ cũng miễn đi. Ca Thư tướng quân nhanh chóng theo bản vương vào phủ.”
Ca Thư Hàn nghe hắn nhắc đến cục thế căng thẳng, trong lòng được an ũi vỗ về phần nào, ít ra hắn vẫn còn không phải là quá sa đả vào hưởng lạc. bèn gật đầu nói: “Ty chức quả thật phải thương lương quân vụ với điện hạ.”
Hai người bước vào trong phủ, Lý Mạo mời Ca Thư Hàn ngồi xuống, lại mệnh một thị thiếp xinh đẹp dâng trà cho Ca Thư Hàn. Lý Mạo vì muốn chiêu mời Ca Thư Hàn. quả thật đã hạ vốn liếng không nhỏ, hắn có năm người thị thiếp thương yêu nhất, trong đó hai người đã tặng cho Ca Thư Hàn. người thị thiếp dâng trà này tên là Như Ý. là bảo bối trong phòng của Lý Mạo, lần này để nàng ra ngoài dâng trà. chính là có ý tặng cho Ca Thư Hàn rồi. để cho Ca Thư Hàn có thể vì hắn mà bán mạng.
Nhưng hôm nay Ca Thư Hàn trong lòng có tâm sự. hắn không có lòng dạ nào để ý đến nữ nhân, đối với thị thiếp xinh đẹp dâng trà làm như không thấy, Lý Mạo thấy Ca Thư Hàn sắc mặt ngưng trọng, trong lòng hắn âm thầm giật minh, bèn phất phất tay với thị thiếp, mệnh nàng lui ra.
Trong phòng bây giờ chì còn lại hai người bọn họ, Lý Mạo bèn thấp giọng hỏi: “Ca Thư tướng quân, tình hình thật sự không ồn ư?”
Ca Thư Hàn lắc lắc đầu. thở dài một hơi nói; “Ta ở dọc đường nhận được tin rằng, lần này trong hai mươi vạn đại quân do Lý Hanh phái ra. có mười vạn lão quân Kiếm Nam. những lão quân này đều là phủ binh Quan Trung hồi đó, đã từng tham dự đại chiến Nam Chiếu, cũng đã từng tác chiến vài lần với quân Thổ Phồn, ta nghe nói năng lực tác chiến của bọn họ, vô cùng mạnh mẽ, là cánh quân tinh nhuệ do Cao Tiên Chi tận tay dẫn dắt đào tạo.”
Lý Mạo nhướng mày một cái nói: “Nhưng mà quân đội của chúng ta cũng huấn luyện nhiều năm. không lẽ cả một chút cũng không so sánh nối với quân Kiếm Nam sao?”
“Điện hạ. sức chiến đấu của quân đội không chỉ là huấn luyện, huấn luyện chỉ là một phần rất nhỏ, mấu chốt là thực chiến. An Tây tại sao lại dũng mành như vậy, chính là bởi vì bọn họ được tôi luyện ra từ thực chiến, trải qua sự trui rèn của đại chiến, một viên binh sĩ huấn luyện nghìn ngày, nhưng khi hắn nhìn thấy đầu người bị chặt đứt. hắn cũng khó mà chịu đựng được, binh sĩ của chúng ta chính là không có kinh nghiệm thực chiến a!”
Ca Thư Hàn trong lòng hiểu rõ, cho dù quân Kinh Tương cũng có gần hai mươi vạn đại quán, nhưng sức chiến đấu của hai mươi vạn đại quân này quả thật không bằng quân Kiếm Nam của Cao Tiên Chi. thật sự nồ ra đại chiến, quân Kinh Tương có bảy thành khả năng là có thể bị thua.
Lý Mạo cũng hiểu Ca Thư Hàn đang nói đến điều gì. nhưng hắn cũng là không còn cách nào. sức chiến đấu không phải một ngày hai ngày là có thể nâng cao được, bây giờ mấu chốt là phải làm sao ứng phó với nguy cục trước mắt. hắn trầm ngâm chốc lát bèn hỏi: “Ta cũng biết cục thế căng thăng, không biết Ca Thư tướng quân có đối sách gì không?”
“Có!” Ca Thư Hàn gật gật đầu.
Lý Mạo tinh thần phấn khởi hẳn lên. vội vàng nói: “Ca Thư tướng quân có diệu sách nào? Nói mau!”
Ca Thư Hàn do dự một lát. tuy rằng không tiện mở lời cho lắm. nhưng tình thế nguy cấp, hắn cũng chỉ đành cắn răng nói: “Điện hạ. muốn ứng phó với nguy cục lần này, thật ra chỉ còn một con đường, đó chính là công khai tận trung với hoàng đế Bắc Đường!”
“Cái gì? Điều này làm sao được!”
Lý Mạo vừa kinh vừa giận, bảo hắn phải tận trung với đứa cháu trai nhỏ hai tuổi kia. đánh chết hắn cũng không làm.
“Điện hạ bớt giận, nghe ta một lời.”
Ca Thư Hàn cũng biết rằng Lý Mạo khó mà chấp nhận, nhưng có một số lời hắn không thể nào không nói được: “Điện hạ ắt cũng biết rõ, bây giờ thiên hạ nam bắc giao tranh, hoặc là Bắc Đường hoặc là Nam Đường, người thiên hạ không còn sự lựa chọn thứ ba. trừ khi điện hạ muốn tự lập xung đế, nếu không điện hạ cuối cùng vẫn phải đối diện với sự thật, không phải là xung thần với Nam Đường, thì sẽ là cúi đầu với Bắc Đường; ta nghĩ, điện hạ chắc là sẽ không đầu hàng với Lý Hanh chứ?”
Nói đến đây, đồng tử của Ca Thư Hàn từ từ thu lại thành một sợi chỉ mảnh, híp mắt lại dán chặt vào Lý Mạo, hắn vốn dĩ đã có chút nghi ngờ Lý Mạo sẽ đầu hàng Lý Hanh, nếu là như vậy, Lý Hanh chắc chắn sẽ lấy đầu người của mình để ra điều kiện cho việc chấp nhận đầu hàng, vậy thì Lý Mạo sẽ giết mình mà hiến hàng với Lý Hanh không? Đáp án là chắc chắn sẽ như vậy, con trai của Lý Long Cơ cũng đều giống hắn tất. vì đạt được mục đích mà bất chấp thủ đoạn.
Vì vậy Ca Thư Hàn đề ra kiến nghị này, vừa là để giải quyết mối nguy trước mắt. đồng thời cũng là vì dò thám Lý Mạo. Lúc này Lý Mạo đột nhiên hiểu ra sự lo lắng của Ca Thư Hàn. hắn không khỏi cười khan một tiếng nói: “Ca Thư tướng quân đã nghĩ đến đâu rồi thế? Ta làm sao mà đi đầu hàng Lý Hanh được, nếu đầu hàng hắn. ta đã thừa nhận hắn từ lâu rồi, có cần phải đợi đến ngày hôm nay không? Suy nghĩ nhiều rồi! Thật sự là suy nghĩ nhiều rồi!”
Ca Thư Hàn nghe ra Lý Mạo có chút nói không hết nỗi lòng, chỉ đành thở dài một hơi nói: “Điện hạ, thật ra thừa nhận Bắc Đường cũng không ắt là phải xem đó là thật, chú yếu là chúng ta phải nhận được sự chi viện của quân đội Lý Khánh An. nếu như Lý Khánh An chịu viện trợ chúng ta một tay. vậy thì nguy cơ lần này sẽ tự khắc được giải quyết dễ dàng, nhưng muốn Lý Khánh An viện trợ chúng ta, thì chúng ta phải xưng thần với Bắc Đường, đây chính là mấu chốt.”
Lý Mạo trầm tư trong chốc lát. nói: “Nhưng ta lo là Lý Khánh An sẽ thừa dịp nuốt chửng chúng ta.”
“Không! Không đâu!”
Ca Thư Hàn quà quyết phủ nhận nói: “Ta và Lý Khánh An qua lại nhiều năm, đối với hắn hiêu biết rất sâu sắc, người này không bao giờ làm chuyện không chắc chắn, hắn vốn dĩ là binh lực không đủ. nếu nuốt chửng chúng ta. thì lại càng phân tán lực lượng của hắn. sẽ phải đối diện với cục diện nguy khốn là tác chiến hai tuyến với Lý Hanh và Lý Khánh An. hắn sẽ mất nhiều hơn được, hắn chắc chắn sẽ không nuốt chửng chúng ta. hơn nữa, hắn không có quân đội trên năm vạn. cũng khó mà nuốt chửng chúng ta được, về điểm này điện hạ xin yên tâm. ty chức nguyện lấy đầu người đám bảo.”
Lý Mạo chắp tay ra sau chậm rãi đi được mấy bước, hắn bất đầu nghiêm túc suy nghĩ đến kiến nghị của Ca Thư Hàn. thật ra Lý Mạo ai cũng không muốn đầu hàng, hắn chi muốn duy trì hiện trạng, tốt nhất hắn có thể giữa hai bên nam bắt triều đình đều gặt hái được lọi, lợi dụng mâu thuẫn của bọn họ, vớt được lợi ích lớn nhất.
Trầm tư trong chốc lát. hắn nói với Ca Thư Hàn: “Ta có thể xưng thần với Bắc Đường, nhưng ta không muốn công khai, có thể tỏ thái độ ở chốn riêng tư. nhưng ta càng hi vọng có thể bí mật tiếp xúc với Lý Khánh An. đáp hắn một số điều kiện nào đó của hắn. để đánh đổi sự xuất binh của hắn. Ca Thư tướng quân, không biết phương án này thế nào?”
Ca Thư Hàn biết rằng Lý Mạo rốt cuộc vẫn chẳng có thành ý nào, hắn rất bất đắc dĩ, chỉ đành nói: “Thôi được! Ta phái tâm phúc đi tiếp xúc với Lý Khánh An. xem hắn có nể mặt ta lần này hay không.”
“Vậy mọi việc làm phiền Ca Thư tướng quân rồi.”
Trịnh Châu Hà Âm huyện, nơi đây là nơi trú đóng đại doanh chủ lực của Lý Khánh An. Buôi sáng hôm nay, ba kỵ binh từ phía nam phi nhanh mà đến, bọn họ đều là lặn lội đường xa đến, trông có vẻ sương gió dặm trường, bọn họ vừa đến chỗ một dặm ngoài đại doanh Lý Khánh An. một đội tuần tra kỵ binh ngoài doanh chặn lại lối đi của bọn họ.
“Ngươi là người phương nào? Tại sao lại muốn tự tiện xông vào đại doanh!”
Một viên kỵ binh dẫn đầu vội vàng chắp tay thi lễ nói: “Chúng ta đến từ Tương Dương. chịu sự sai khiển của Ca Thư tướng quân, đưa một bức thư thân bút cho Triệu vương điện hạ.”
“Thư ở đâu?”
Kỵ binh lấy thư ra nói: “Thư ở chỗ này!”
Hiệu úy tuần tra khoát tay một cái lệnh nói: “Lục soát toàn thân, ngoại trừ thư ra, những vật phẩm còn lại nhất loạt không được mang vào!”
Mười mấy viên binh sĩ tiến lên. đem ba kỵ binh tỉ mỉ lục soát qua một lượt, đem binh ký và vật tùy thân của bọn họ đều nhất loạt đựng vào trong túi tạm giữ. hiệu úy lúc này mới dẫn theo bọn họ đi về phía đại doanh.