Thiên Hồn Đại Lục

Chương 20: Hoàng gia bảo khố



Sau khi Xuất Nhân Tông được chữa khỏi bệnh, thì lập tức tin đồn nhanh chóng lan ra, và nội dung kể về một lục phẩm luyện dược sư xuất hiện tại Đế Kim đế quốc, thành công chữa trị một căn bệnh quái đản của Hoàng Đế đế quốc Đế Kim, mà nhiều luyện dược sư tài ba khác phải bó tay.

Việc này nhấc lên một cuộc bão ngầm đang dần dần phát triển, nhiều người cho rằng đây là một việc tốt, nhưng có nhiều người lại không. Rồi tin đồn này lang rộng, rộng tới những quốc gia và đế quốc khác, tới tai của những môn phái, học viện….rằng Đế Kim hoàng gia có một Lục Phẩm Luyện Dược Sư….

Còn Hàn Phong lúc này đang ngồi tu luyện, hắn một đêm lại không ngủ bởi vì hắn biết kế hoạch đã bắt đầu, Hàn Phong nghĩ phải nhanh chóng nâng cao thực lực, không thể dậm chân tại chỗ được.

Lúc này từ bên ngoài một tiếng gõ cửa vang lên, Thải Ti Liệt mở ra mà nhìn tên hộ vệ hỏi…

“ Có chuyện gì….”

“ À….à….thái tử mời Bạch tiên sinh qua nói chuyện….”

“ Ta biết rồi…” Thải Ti Liệt gật đầu, sau đó đóng cửa lại, hắn xoay người đi vào trong lúc này đã thấy Hàn Phong đang rửa mặc….

“ Thiếu gia….Xuất Tấn mời ngài qua kia nói chuyện….”

“ Được rồi….chúng ta đi thôi….”

Một lúc sau cả hai người được dẫn tới hoàng viện của Xuất Tấn, lúc này thấy hắn đang ngồi luyện kiếm với Xuất Vân, còn ngồi bên kia chính là mẫu thân của hai người, Hoàng Hậu của Đế Kim. Ngoài ra còn 2 vị mỹ nữ khác nhau, Hàn Phong nhìn bọn họ rất trẻ, hơn nữa khí tức cực kỳ quý phái…..một người thân hình cao, hơi ốm, mái tóc màu hồng. Người còn lại thì hơi mập, nhưng tướng cao khiến cho thân hình cực kì cân bằng, với mái tóc màu nâu khiến nàng thật là xinh đẹp dưới ánh mặt trời….

“ Bạch tiên sinh, ngài đã tới….”

“ Kính Chào Hoàng Hậu….” Hàn Phong không hề cúi đầu, mà chỉ tay để chéo vai, mà chào. Nhưng Hoàng Hậu không hề tức giận, mà nàng còn mỉm cười, sau đó chỉ về hai người ngồi chung với nàng mà giới thiệu…

“ Bạch tiên sinh, để ta giới thiệu với ngài….vị tóc hồng này là Tây quý phi, còn vị tóc xanh lá này là Ngọc quý phi….”

“ Kính chào Ngọc quý phi, Tây quý phi…..”

“ Bạch tiên sinh đa lễ rồi….” Ngọc quý phi cười mà nói…

“ Đúng...ngài là một lục phẩm luyện dược sư, sợ rằng thân phận của bọn ta thua xa ngài nhiều lắm…” Tây quý phi cười nói..

“ 2 vị quý phi quá lời rồi…..”

“ Bạch tiên sinh ta có câu muốn hỏi ngài….”

“ Mời Ngọc quý phi cứ nói…..”

“ Tại sao ngài lại đeo mặt nạ vậy…” Hàn Phong nghe Ngọc quý phi hỏi xong thì cứng miệng, chẳng biết trả lời sao.

“ Ngọc quý phi thông cảm, khuôn mặt của ta lúc nhỏ đã bị bỏng, sau này lại bị tai nạn, khuôn mặt hầu như là bị phá hủy cho nên ta phải đeo mặt nạ, tránh có nhiều chuyện không liên quan lắm…”

‘ Vậy tại sao ngài lại không chữa cho chính mình...ngài là một lục phẩm luyện dược sư mà…” Hàn Phong lần nữa giật mình, hắn mặt bắt đầu trầm lại nhìn người quý phi này, hai câu hỏi đều rất sắc xảo…

“ Quý phi nói không đúng rồi...ta chữa được nhưng ta không muốn, bởi vì ta lưu lại, nhắc nhở cho mình là mình nhỏ bé và yếu đuối thế nào lúc nhỏ….”

“ Không biết Ngọc quý phi còn muốn hỏi gì nữa không….”

“ Hihi...hết rồi, Bạch đại sư….” Ngọc quý phi chỉ che miệng cười một cái, rồi cầm ly trà lên mà uống. Hàn Phong lấy cớ mà cáo lui, không biết hắn ở lại thì còn bị hỏi gì nữa. Xuất Tấn thấy Hàn Phong đi tới thì mặt vui mừng nói….

“ Bạch tiên sinh, ngài đã tới….”

“ Thái tử…”

“ Bạch tiên sinh, chúng ta đi qua bảo khố nào...chắc ngài cũng chờ lâu rồi….” Xuất Tấn tâm trạng hôm nay rất là vui, vì ngày hôm qua Xuất Vân Tông khen hắn cả nửa ngày trời khiến cho tâm trạng hắn như mèo thấy mỡ….

“ Vậy phiền thái tử dẫn đường…..”

“ Mẫu thân, con dẫn Bạch tiên sinh qua bảo khố, chút nữa sẽ quay lại….”

“ Không cần đâu...dẫn ngày ấy ra tham quan đế đô đi….dù sao cũng là lần đầu tới mà….”

“ Vậy...thì hài nhi xin cáo lui….”

Dưới sự dẫn đường của Xuất Tấn, Hàn Phong rốt cuộc đã tới trước một cánh cổng cực kỳ to lớn, hơn nữa là một tòa tháp cực kỳ cao, ít nhất cũng phải hơn hai chục mét. Lúc này một vị lão giả đi từ bên trong ra ngoài, Xuất Tấn thấy hắn thì hai tay chắp lại, cung kính chào…..

“ Xuất Tấn kính chào Tống lão!!!”

“ Ừ…….người này là….”

“ Bẩm Tống lão….người này là vị luyện dược sư đã chữa hết bệnh cho phụ hoàng, hắn đến đây để chọn phần thưởng theo phần thưởng…”

“ Mấy món….”

“ Dạ, 2 món ạ…”

“Ừ…..vào đi, tùy tâm mà chọn...tùy duyên mà có….tùy thời mà lấy…..” Tống lão nói xong thì xoay người rồi biến mất. Lúc này Hàn Phong thắc mắc mà hỏi….

“ Lão ấy là ai thế….”

“ Tống lão chính là đại cung phụng của Đế Kim đế quốc, nghe nói ngài ấy là một Thiên Hoàng cường giả ấy….”

“ Thế à…..”

“ Bạch tiên sinh...chúng ta vào thôi….” Hàn Phong gật đầu rồi tiếp tục bước theo, khi vừa vào trong thì trước mặt hắn là hàng trăm, hàng ngàn tia chiếu sáng khắp cả căn phòng. Hàn Phong mở mắt nhìn cho kĩ thì thấy có rất nhiều thanh bao vật treo khắp mọi nơi, hơn nữa trang sức, giáp trụ, găng tay, găng chân…..tất cả đều là phẩm chất Vàng.

“ Ở đây cao nhất là phẩm chất nào….”

“ Bạch tiên sinh, nơi này cao nhất thì chỉ có phẩm chất Vàng thôi, Bạch Ngân phẩm chất chỉ là trong truyền thuyết, Nhân tộc hầu như không một ai có hết….”

“ Ừ….được rồi, ngươi cứ chờ đi...ta đi dạo mà chọn lựa...2 món đúng không…”

“ Vâng, 2 món….tiểu bối xin cáo lui….”

Hàn Phong nhìn thấy Xuất Tấn đã lui ra ngoài mà đi vòng vòng, dù sao nơi này cao nhất chỉ có phẩm chất Vàng, hắn tính đi xem hết rồi chọn đại vài món đưa cho hai cô nàng chị em xài…..

“ Biết vậy đem theo tiểu Bạch, để nó ngửi ra mùi vật phẩm...cái nào tốt cái nào tệ….”

Bỗng nhưng trong đầu hắn hiện lên những tiếng vang, Hàn Phong xoay người nhưng không thấy một bóng người. Bởi hắn cảm nhận có người đang đứng phía sau mình, rồi kêu hắn đi theo…..

“ Người nào…..”

“ Kì lạ….ta cảm nhận có người phía sau…..”

“ MAU TỚI Đ Y……”

“ Lại nữa…...ở đâu…..”

“ TA Ở Đ Y…..”

Hàn Phong lập tức hai mắt nhắm lại rồi bắt đầu tỏa ra Hồn Khí của mình khắp xung quanh, cảm nhận âm thanh đang kêu lên mà từ từ đi lại. Khi hắn mở mắt ra mình đã tới trước một căn phòng, Hàn Phong liền đẩy cửa mà đi vào. Cả căn phòng rộng lớn nhưng không hề có một món bảo khí nào, mà chỉ có một cây cung được được ở chính giữa căn phòng….

Hàn Phong bước tới mà nhìn thì thấy thanh cung khá là cũ kỹ, hơn nữa còn có một lớp vỏ đen bao bọc cả cây cung. Thanh cung dài khoảng 1 mét, hai đầu cung thì mỗi đầu có một đầu rồng ngậm một cục ngọc. Hàn Phong lúc này đưa tay lên mà cầm vào cây cung, khi vừa chạm tới thì cây cung lập tức phát sáng lên….

“ Đã hơn 1 ngàn năm rồi….lão phu cuối cùng cũng đã chờ được người có thể đáp ứng điều kiện của phong ấn này…..”

Trước mặt Hàn Phong hiện ra một thân ảnh già nua, Hàn Phong hai mắt nhìn thân ảnh đó mà cố gắng tìm kiếm thông tin để xem rằng đã thấy lão ở đâu.

“ Tiểu tử, đừng có giả trang thành một lão già… với không cần vô ích...ngươi không tìm thấy bất kỳ sách nào lưu lại tên ta đâu….bởi ta là một kẻ không nên có mặt trong sử sách…..”

“ Không biết tiền bối là ai…..” Hàn Phong nghe thấy lão đầu này gọi hắn là tiểu tử, liền biết thân phận bị nhận ra. Sau đó xoay người xung quanh đề phòng không có ai nghe, sau đó mới chắp tay mà cung kính hỏi….

“ Ta à…..ta tên là gì nhỉ….lâu quá rồi cũng không cần nhớ…hình như tên ta là Sát Mộc, ngươi chắc không biết đâu….”

“ Sát Mộc….Sát Mộc….chẳng lẽ ngài là Huyết Tổ Thần Tiễn Sát Mộc…….”

“ Ý tiểu tử, ngươi thật sự biết ta à…..”

“ Sự tích của ngài ai ai lại không biết, một tên bắn tan một ngọn núi, 2 tên khiến cho đại dương tách ra, ba tên người người run sợ, 4 tên phản địa thành thần…...ta nói không sai chứ….”

“ Ngay cả 4 câu mở đầu của Tứ Sát Tiễn Điêu Công mà ngươi cũng biết à….”

“ Phẩm chất Thánh Giai, một trong những quyển bí kỹ mà ai ai cũng ham muốn, ta làm sao không biết được….”

“ Tiểu tử nói chuyện nghe rất là lọt lỗ tai….sao, có hứng làm đệ tử của ta không….”

“ Tiểu bối đã có gia sư...mong tiền bối thứ lỗi…”

“ Ta biết ngay mà….ngươi nhìn cùng lắm chỉ mới 15, 16 mà đã là một Thiên Quân….sư phụ ngươi, chắc còn mạnh hơn ta nhiều….”

“ Nhưng không sao…..cho dù ngươi không bái sư, nhưng ngươi vẫn là người thích hợp nhất trong một ngàn năm qua...ta quyết định truyền cho ngươi Tứ Sát Tiễn Điêu Công này, coi như là phần báo đáp vì đã cho ta tọa nguyện đi...hahaha…”

“ Trước đó, tiểu bối có điều thắc mắc...dựa theo ghi chép lại, 1 ngàn năm trước Ma tộc dẫn quân bắt đầu tấn công 5 tộc còn lại nhưng vì đại lục ích Tiêu hiểm trở, hơn nữa lại nằm cách nhau một cái Biển Đen, Ma tộc đánh bỏ và dồn lực lượng tấn công bốn tộc khác. Tiền bối là một người kháng Ma tộc, nhưng bị đánh bại và phong ấn linh hồn vào cây cung này, sau đó đem tới Nam Kha….sao bây giờ ngài lại ở đây….”

“ Cũng được, ta cũng nên giải thích rõ ràng….chuyện là thế này, sau khi linh hồn ta bị phong ấn vào cây cung này, bọn họ tính đem ta về Nam Kha mà tặng cho Ma Vương của bọn họ, nhưng lúc đó có một thân ảnh nhảy ra cứu ta, sau đó đem ta về Hoàng Cung này, cất giấu đi….chuyện tiếp theo thì ta không biết gì hết, còn bây giờ thì ngươi đánh thức ta thôi….”

“ Vậy à….”

“ Được rồi, tiểu tử ngươi nói nhiều quá….mau cầm cây cung lên mà chấp nhận đi….tên của nó là Sát Thần Cung….”

Hàn Phong cười cười, sau đó tay cầm cung lên, mắt nhắm lại mà cảm nhận từ luồng Hồn Khi đang chảy qua lại, rồi bỗng nhiên cây cung bắt đầu nứt mẻ, lớp vỏ đen từ từ bị tách ra và bên trong là một thanh cung màu bạc cực đẹp, thân cung cong vào trong một khúc, ở giữa một cái đầu rồng đang chĩa miệng của nó ra ngoài, sau đó cây cung bắt đầu nhập vào trong cơ thể hắn, thay thế Hồn Cung, trở thành một Thiên Hồn mới cho Hàn Phong…

“ Ý tiểu tử….người vừa mới hấp thụ cây cung đó hả….” Sát Mộc giật mình mà nhìn Hàn Phong, hắn đây là lần đầu thấy có người có thể hấp thu một cái không có sự sống, thành Thiên Hồn. Hàn Phong không trả lời, chỉ đưa tay trái lên, Sát Thần Cung nổi lên, trôi lơ lửng trên lòng bàn tay của Hàn Phong, Sát Mộc thì hai mắt trợn lên mà nhìn, sau đó gật đầu coi như là chấp nhận tạm đi….

“ Cây cung này và Tứ Sát Tiễn Điêu Công là một cặp đi với nhau, và dùng cung mà giết người, chứ không dùng tên. Sau khi vận dụng thì ngươi có thể chuyển hóa Hồn Khí thành tên mà phóng ra, uy lực kinh người….cung và bí kỹ đã giao cho ngươi, hãy tu luyện cho thật tốt….”

“ Vậy tiền bối bây giờ tính làm gì…”

“ Không biết nữa….chắc tìm một cơ thể nào đó rồi nhập vào đi….sau đó sống cho thật tốt khoảng thời gian mà ta đã mất….”

“ Vậy ngài muốn đi theo ta không….”

“ Đi theo ngươi à……” Sát Mộc đương nhiên là biết Hàn Phong đang mời chào mình, hắn đi tới mà nhìn hắn thật kĩ, trên dưới, sau đó xoa xoa cằm vài cái rồi nói…

“ Cũng được….nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện…”

“ Tiền bối cứ nói, nếu ta làm được nhất định sẽ toàn tâm toàn sức mà hoàn thành….”

“ Ta muốn một ngày nào đó, nếu cậu có thể gặp được hậu nhân của lão già này, nếu như là bạn mong cậu chăm sóc cho họ. Nếu như là thù, tha cho họ một mạng….cái này làm được không…”

“ Hàn Phong lấy danh nghĩa xin thề nếu một ngày gặp được hậu nhân của Sát Mộc tiền bối, là bạn thì sẽ hết sức giúp đỡ, nếu là thù chỉ cần họ không làm trái quy tắc thì ta nhất định sẽ tha cho họ một mạng, nếu trái lời thề bị ngũ mã phanh thây, thiên lôi giáng tội, mãi mãi không siêu sinh…”

“ Như vậy chắc là được rồi đúng không Sát tiền bối….”

“ Hahaha, lão nô Sát Mộc cảm tạ thiếu gia đã thành toàn….”

“ Vậy ngài hãy ở tạm trong giới chỉ của ta, ta sẽ tìm một cơ thể khỏe mạnh cho ngài…..”

“ Vậy lão phu cảm tạ thiếu gia….” sau đó Sát Mộc bắt đầu chui vào trong cái giới chỉ, còn Hàn Phong thì xoay người ra khỏi căn phòng, liếc qua liếc lại, lấy một thanh kiếm phẩm chất vàng, sau đó bước ra khỏi Bảo Khố. Xuất Tấn lúc này đang chờ nhìn thấy Hàn Phong đã ra ngoài, thì vội vàng chạy tới….

“ Bạch tiên sinh...ngài chọn xong rồi à….”

“ Ừ…. Cảm tạ thái tử đã đứng chờ lão phu” Hàn Phong nhìn lên lúc này trời đã chập tối, xem ra vị thái tử này cũng có lòng, chờ mình hơn 2 tiếng...

“ Bạch tiên sinh nói quá….. Vậy chúng ta nên làm việc tiếp theo….”

“ Việc gì thế thái tử….”

“ Đương nhiên là dẫn ngài tới nơi tốt nhất, vui nhất và đẹp nhất Phong Nhất đế đô rồi….” Xuất Tấn cười to mà nói, Hàn Phong nhìn mặt hắn thấy hiện lên một vẻ dâm dục, đang suy nghĩ về cái nơi mà tên này nhắc tới…...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.