Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 19: Trấn Gia Chi Bảo





Đi vào sơn động, cửa đá lớn ở ngoài cũng thong thả mà đóng lại, bây giờ, sơn động này cũng đen kịt như sơn động mà Lâm Phong đến, cũng vốn là không nhìn thấy được bất cứ thứ nào, càng không cần nói vị trưởng lão vừa mới truyền gọi bản thân đến.
Túy-Lộ-Võng
Đột nhiên, xa xa xuất hiện một ánh sánh màu trắng, rất nhanh đã bay qua phía hắn, âm thanh vừa rồi kêu gọi mình, lại lần nữa vang lên,” Lâm Phong, tình trạng của ngươi khác với người khác, ngươi chỉ có tu luyện đến cấp độ luyện cốt, căn bản là ngươi không thể ở nơi này tồn tại được, tam trưởng lão đã đưa cho chúng tôi bức thư, cho ngươi mặc vào bạc kim giáp, tiến vào nơi tu luyện.
Tiếng của trưởng lão hạ xuống, điểm trắng đó cũng bay đến trước mặt Lâm Phong, trong sơn động đen kịt, điểm trắng đó lại thêm chói mắt khác thường.
“ Đây, chính là bạc kim giáp?”
Lâm phong kinh ngạc nhìn đốm trắng sáng phía trước, một vật thể trắng tinh khắp người, một ánh hào quang trắng bạc tản ra từ ti giáp, lẳng lặng trôi nổi trước mắt hắn.

“ Mặc trên người, nhớ rằng, ở nơi tu luyện, nhất định phải mặc bộ áo này tu luyện, nếu không thì mạng nhỏ của ngươi khó giữ được đấy!” Lần nữa trưởng lão lại nhắc nhớ hắn, bộ ti giáp màu trắng bạc này, chậm rãi mà mở ra, lâm phong đi lên trước, xuyên qua tay áo, vừa lúc mặc nó lên người.
“ Cũng vừa người quá , đa tạ trưởng lão!” Mặc trên người bạc kim giáp, lập tức lâm phong có một cảm giác nhẹ bay bỏng, giống như bộ áo có thể dẫn dắt hắn bay vậy, lâm phong rất thích cảm giác này.
“ Hừ, cái này là chỉ mượn ngươi mặc thôi, nhớ rằng, sau khi tu luyện xong hãy còn trả lại, bây giờ ngươi đi ra ngoài!” Tiếng của trưởng lão đột nhiên lộ vẻ không vui, với lại, sơn môn sau lưng lâm phong cũng bắt đầu mở ra.
Nhìn một lút sơn động đen kịt, cuối cùng lâm phong cũng nén được nghi hoặc trong lòng, bước nhanh đi ra sơn động.
Lâm chiến bảy người vẫn còn đợi ở ngoài, sau khi bảy người thấy được bạc quang tản ra của tu giáp trên người lâm phong, ánh mắt cũng căng thẳng mãnh liệt hơn chút, lập tức tất cả những ánh mắt phức tạp đều nhìn lâm phong.
“ Sư phó, mấy vị sư bá sư thúc, các ngươi làm sao vậy?” Nét mặt của bảy người rất kỳ lạ, lâm phong không khỏi nghi hoặc mà hỏi.
“ Không có gì, ti giáp trên người có phải trưởng lão cho ngươi không?” Lâm chiến khẽ khẽ ho một cái, che dấu sự thất thái vừa rồi, nhẹ giọng mà hỏi.
“ Đúng vậy, trưởng lão nói bộ áo này là bạc kim giáp, để cho ta mặc lúc tu luyện!” Lâm phong gật gật đầu, trả lời như sự thật.
“ Quả nhiên là bạc kim giáp!”
Lần nói chuyện này là do lâm kiều dẫn đầu, những người khác đều như hắn ta, cũng hít một hơi, rất ngưỡng mộ mà nhìn bộ ti giáp trên người lâm phong, chỉ có lâm chiến lộ ra chính là vui mừng.
“ Tốt, đã là bạc kim giáp, tiểu phong ngươi cùng chúng tôi tiến vào nơi tu luyện đã không còn là vấn đề rồi!” Lâm chiến nhịn không được kêu lên một tiếng, nhưng lập tức phát hiện sự thất thái của bản thân, xấu hổ mà nhìn sáu vị sư huynh cười cười một cái.
“ Lâm chiến sư đệ, xem ra các trưởng lạo cũng rất xem trọng đối với lâm phong, không ngại phá cách cho hắn lại tu luyện, không ngờ bạc kim giáp của tam bảo chi gia cũng cho hắn ta!”

Lâm kiều cực kỳ hâm mộ nhìn lâm chiến, rồi nhìn nhìn lâm phong, nhưng hắn chỉ là ngưỡng mộ, gia tộc lâm thị, nội bộ vẫn rất đoàn kết.
“ Sư phó?” Lâm phong nghi hoặc nhìn hướng về lâm chiến, đối với việc bản thân phá cách đến tu luyện, lâm phong đã hiểu từ trước, nhưng như lời nói một trong ba bảo vật, hắn thì không rõ lắm, không chỉ không rõ ràng, cái gì ba bảo vật và bộ bạc kim giáp này, hôm nay là hắn lần đầu tiên thấy và nghe được.
“Tiểu phong, ngươi chưa chính thích trở thành đệ tử chính, có nhiều chuyện vẫn không rõ ràng!” Lâm chiên cười cười, tiếp đón lâm phong chạy đến trước người hắn, nhè nhẹ vuốt ve bạc kim giáp trên người lâm phong,” Lâm gia chúng ta, tổng cộng có ba món trấn gia chi bảo, phân biệt có kim luồng kì, càn khôn côn và bộ bạc kim giáp này, ba món bảo vật này, cũng là linh khí mà người tu chân tha thiết ước mong muốn có.
“ Tiểu phong, bộ bạc kim giáp này là hôm nay chúng tôi lần đầu tiên thấy, cũng là nhờ phúc của tiểu tử ngươi đấy, lại, ta cũng vuốt một cái, cảm giác xem sao!” Lâm Thanh là phân mạch của lục trưởng lão và là người hào khoáng nhất, cũng chạy lên trước cùng lâm chiến nhẻ nhàng vuốt ve bạc kim giáp trên người lâm phong.
“Trấn gia chi bảo, linh khí!” Lần nữa lâm phong lại bị kinh sợ, linh khí là cái gì thế, hắn cũng không biết, và ý nghĩa của trấn gia chi bảo thì hắn vẫn còn rõ ràng. Lâm gia ít nhất cũng có hơn mười vị trưởng lão, thậm chí nhiều hơn, nhưng trấn gia chi bảo chỉ có ba món, giờ đây thì đã có một bộ đang mặc trên người hắn. Lâm phong có chút hiểu, tại sao tiếng của trưởng lão cuối cùng trong sơn động lại lộ vẻ không vui, không chừng duyên cớ là bởi vì sự tổ đem cho hắn mượn trấn gia chi bảo.
Sự thương yêu của sư tổ đối với bản thân, khiến cho sự cảm động trong lòng lâm phong gia tăng lên rất nhiều, lâm phong lén lút thề, sau này về đại lục thiên hồng sau khi gặp cha mẹ, thì vẫn ở lại đại lục bắc cực tu luyện, sớm ngày có thể tu luyện đến tầng thứ ba, tiến vào trưởng lão gác mà sư tổ đã nói.
“ Đúng vậy, tiểu tử ngươi rất có phúc phận, và cũng rất có tiền đồ!” Lâm kiều phân mạch của đại trưởng lão cũng chạy qua, nhưng hắn không có vuốt ve ti giáp trẹn người lâm phong, chỉ là hướng bề phía trước má đi qua.
“ Đệ tử lâm kiều, chỉ huy bảy người đệ tử lâm gia , cũng đã chuẩn bị hoàn tất, thời cơ nào cũng có thể tiến vào nơi tu luyện!” Lâm kiều vẫn đi tới cái cây lớn nhất trước mặt, rồi dừng xuống, hơn nữa lại quỳ xuống cúi đầu mà nói.

“ Rất tốt, mấy ngươi vào đi, nhớ rằng phải nắm chắc thật tốt cơ hội này, tận dụng đột phá!” Tiếng của vị trưởng lão trước tiên lại xuất hiện, trước người lâm kiều ký tích xuất hiện một cửa gỗ rộng bằng một người, lâm kiều vẫy vẫy tay, dẫn theo bảy người khác, cùng nhau tiến vào trong cửa cây.
“ Tiểu phong, một hồi khi đi vào nơi tu luyện, cho dù gặp áp lực, cũng phải đứng vững, ngàn vạn lần không nên bò dưới đất mà không đứng lên, nếu như thế, sau này ngươi sẽ có cơ hội nào nữa để đi vào nôi tu luyện!”
Ngoài sau cửa cây có một bậc thang hướng xuống, sau khi đi đến xuống dưới là một hành lang rất dài, hành lang này không giống như sơn động tối mịt trước kia, cả hành lang đều có châm đèn dầu, lâm phong tò mò nhìn , đồng thời cũng nghe lời nhắc nhở của lâm chiến.
“ Sư phó, ngài yên tâm, có lần nào mà ta làm mất mặt ngài qua!” Lâm phong tùy ý mà trả lời, đối với nơi phía trước hắn cũng không rõ ràng, đốu với lời dặn dò của lâm chiến thì không để bụng gì mấy, ngược lại thì rất hiếu kì với hoàn cảnh lạ lùng này.
“ Đứa nhỏ này, một hồi gặp khổ thì sẽ biết!” Lâm chiến khổ cười lắc đầu, và cũng không ngừng dặn dò lâm phong, dù sao thì cũng có bạc kim giáp y trên người hắn, cho dù chống đỡ không được, cũng không có nguy hại đến tính mạng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.