Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 21: Tụ Nguyên Trận (Thượng)





Lâm Phong rất ngưỡng mộ mà nhìn bảy người bọn họ không ngừng di chuyển, bây giờ hắn đứng lên rồi, nhưng rất muốn dang chân ra mà đi lại, gần như là vọng tưởng, việc này còn khó khăn hơn hắn đứng lên.
Túy - Lộ – Võng
LâmPhong chỉ có tu vị đến đỉnh cao của luyện Cốt, năng lực thích ứng vớinơi không gian trọng lực này, xa xa không như bọn Lm Chiến, trong batháng có thể đứng lên, có thể nói đó là thể chất đặc thù của Lâm Phong,với song trùng hiệu quả của sự kiên cường nghị lực của hắn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thời gian một năm chậm rãi đi qua.
BọnLâm Kiều đã vây quanh***bắt đầu chuyển động, và không thì quơ quơ nắmtay, bộ dạng lộ vẻ thoải mái.Thời gian một năm của Lâm Phong, tuy khôngcó tiến bộ nhanh như bọn họ, nhưng đã có thể thong thả đi lại trong đó,đối với hắn mà nói, đây đã là sự tiến bộ cực lớn rồi.
Nửa nămlại trôi qua, bọn Lâm Kiều không còn đi lại, với lại hai ba người cùngnhau đứng lên, hướng về đối phương không ngừng gõ vào,âm thanh củatiếng đánh vào***càng trầm trọng, không ngừng xung kích vào lỗ tai củaLâm Phong.

“ Ta nhất định phải đứng lên được!”
Lâm Phonglén lút thề trong lòng, nửa năm nay, tình trạng của hắn tốt hơn lúctrước nhiều, có thể làm được bước chân đi chuyển thong thả trong đó,kết quả này, đã khiến cho bọn Lâm Kiều rất kinh ngạc rồi, dù sao, LâmPhong chỉ là đệ từ sơ cấp của cấp độ luyện Cốt, có thể làm được như thếthì đã là một kỳ tích, bạc kim y chỉ có thể giúp hắn chống đỡ áp lựcđối với***thương hại của nội bộ, không có chức năng gia tăng năng lượngcho hắn.
Lâm Chiến rất là vừa ý đối với đệ tử của bản thân, đồngthời sáu người khác cũng rất kinh ngạc và ngưỡng mộ, đồ đệ của bọn họcũng là đệ tử đời thứ ba, trước mắt thì thấy, cho dù đệ tử đời thứ bađược gia tộc coi trọng trình độ, hay là trời trao tu luyện, không ai cóthể so được với Lâm Phong.
Nhưng, cũng có một người không hàilòng đối với Lâm Phong, đó chính là bản thân hắn, đã một năm rưỡi rồi,Lâm Phong vẫn không thể làm được trình độ của bọn lâm chiến vừa đi vàolà có thể chuyển động, cái này khiến ột người mạnh như Lâm Phongrất thất bại, chỉ là một năm rưỡi, Lâm Phong đã rất cố gắng, mỗi ngàynăng lượng tiêu hao trong cơ thể tăng lên nhiều so với lúc mới vào, chodù là thế, hắn vẫn không thể chuyển động như bình thường được.
Hainăm,một ngày nào đó tám người tiếng vào căn cứ tu luyện đã hai năm ,Lâm Phong cuối củng cũng có thể chậm rãi với hình thức tản bộ chậm rãimà đi lại, hắn cũng đang đi tới nhỏ***của bản thân, đột nhiên phát hiệnLâm Chiến bảy người họ cũng đã đến bên cạnh bản thân.
Trongtrọng lực không gian căn bản không thể nói chuyện, Lâm Chiến làm mộtthủ thế, tức khắc kéo lấy Lâm Phong, cho Lâm Phong ở phía sau hắn, támngười, chậm rãi hướng đi vào trong.
Cũng vẫn là Lâm Kiều đitrước nhất, cuối cùng lâm chiến kéo Lâm Phong đi, tám người, đi ngượclại với phương hướng mà tám người họ đi vào, chạy thẳng tới trước thạchbích rồi mới dừng lại.
Thật ra thạch bích bóng lóng sáng ngờiđó,khi trong lúc Lâm Kiều tùy ý nhấn vào mấy cái, chậm rãi xuất hiệnmột cái cửa đá, sau khi của đá mở ra, lộ ra một hành lang thông đạogiống như lúc bọn họ đi vào.
Lâm Kiều sau gật gật đầu với người phía sau, người đầu tiên đi vào hành lang, dừng lại chỗ nào đợi bón họ.
“Ngạt chết ra rồi!” phân mạch của lục trưởng lão Lâm Thanh, sau khi tiếnvào hành lang đột nhiên lại la lên một tiếng, phía trước đã có mấyngười đi vào hành lang, cũng lắc đầu mỉm cười.
Lâm Phong thìtheo sau lâm chiến cuối cùng đi vào hành lang, khi đôi chân đã hoàntoàn bước vào hành lang, thân thể dũng mãnh của Lâm Phong nhẹ đi, trongnày, đã không thuộc về phạm vi của không gian trọng lực.
“ Sư phó!”
LâmPhong cũng hét to một tiếng, thời gian hai năm, ngày nào cũng đối mặt,nhưng không thể nói chuyện, cảm giác bực bội này đúng là rất khó chịu,lúc này Lâm Phong rất hiểu Lâm Thanh, nếu như trước mắt không phải làcác tiền bối, hắn sẽ rống điên cuồng hơn Lâm Thanh.

“ Được rồi,đừng la nữa, hai năm với việc tu luyện, có giác ngộ gì ko?” Lâm Chiếnvỗ vỗ vay Lâm Phong cười nói, chỗ này không phải lần đầu Lâm Chiếntới, nhưng sau khi lần đầu tiên bọn họ đến đây, trên cơ bản rống lênmấy câu, đến đây mấy lần, dần dần cũng thành thói quen rồi.
“ Giác ngộ, không có!”
LâmPhong hơi có chút sửng sốt, lập tức ủ rũ nói, hai năm nay, mục tiêu lớnnhất của hắn là có thể được đi lại bình thường giống như bọn Lâm Chiến,kết quả là đến cuối cùng, chỉ có thể đi chậm rãi như tản bộ, thứ cảmgiác thất bại này, khiến Lâm Phong rất không thoải mái.
Tiểu tửngươi đừng có không biết điều, ngươi nên biết, lần đầu chúng tôi vàođây, hai năm thời gian cũng chỉ mạnh hơn ngươi một chút, nhưng khi đóchúng ta đã tu vị đến đỉnh cao luyện Nguyên, bây giờ ngươi là cái gì,mới có đỉnh cao luyện Cốt!”
Lâm Thanh nghe được đối thoại củaLâm Chiến và Lâm Phong, chịu không nổi quay người hướng về Lâm Phong totiếng gọi, một bên thì vẫn nắm lấy cánh tay của Lâm Phong.
“Tiểu tử, cười độ của ngươi*** đã đến cấp độ luyện Nguyên, chỉ tiếc làcông pháp của ngươi theo không kịp, nếu không thì ngươi đã là đệ tử tuluyện nhanh nhất đến cấp độ luyện Nguyên rồi!”Lâm Thanh vừa vuốt xươngcốt trên thân thể Lâm Phong, vừa lớn tiếng thở dài.
“ LâmThanh ngươi sai rồi, tôi thấy, tiểu tử này không dùng được bao lâu thìđã đột phá đến cấp độ luyện Nguyên, người đến cấp độ luyện Nguyên nhanhnhất của Lâm gia chúng ta, không ai khác ngoài hắn!”
Lâm Kiềuđứng trước nhất, đột nhiên lớn tiếng cười lên, ai cũng kinh ngạc nhìnLâm Kiều, trong ấn tượng của họ, Lâm Kiều là một người vững vàng nhất,nếu không có nắm chắc thì sẽ không bao giờ nói.

“ Được rồi, đừngnhìn nữa, chúng ta đi lên phía trước, hy vọng lần này chúng ta có ngườiđột phá!” Lâm Kiều nhìn mọi người cười cười, sải bước lớn hướng đi tới
Hànhlang không dài, đi đến cuối thì là một con đường 3 ngã, Lâm Kiều lựachọn con đường bên phải, tám người tiếp tục hướng đi đến trước.
“Dưới đó là nên chúng ta đến, linh khí nông hậu hơn mấy nơi khác, nhưngthời gian tu luyện của chúng ta rất ngắn, một năm chỉ có môt lần, ngươiphải tận dụng cơ hội một năm này, tu luyện thật tốt, tranh thủ đột phá!”
Phíasau cùng, Lâm Chiến nhỏ tiếng dặn dò Lâm Phong, thứ tu luyện này, bọnLâm Chiến đã đến đây năm lần rồi, cũng hơi quen thuộc, chỉ có người đặcthù như Lâm Phong, là lần đầu tiên đến, cái gì cũng không biết.
“ Vâng, sư phó!”
Lần này biểu hiện của Lâm Phong rất nghe lời, Lâm Phong đã không còn coi thường nơi tu luyện này, và trong lòng càng ghi nhớ lời dặn dò của Lâm Chiến.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.