Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 25: Lo Lắng





Giữa không trung, Lâm Phong lặng lẽ nổi lơ lửng, linh thức không ngừng ,ở rộng, tìm tòi Lâm Nguyên. ζuilu.πet Chuyển tải từ[ vạn thư lầu .wanshulou.***]
Dưới chân hắn, là nơi hắn sinh sống được tám năm, bây giờ đã biến thành những ngói tàn viên, mặt đất gần như biến thành màu đỏ, tản ra mùi tanh nồng nặc.
“ Nguyên sư huynh!”
Mắt của Lâm Phong đột nhiên sáng lên, nơi phía đông nam của hắn, một thân máu đỏ, thân thể của Lâm Nguyên gần như bị băng bó gần một nửa, đang nằm trên một bãi đá đang lầm bầm u u nới với người khác hắn giết được bao nhiêu người, thương thế của Lâm Nguyên nhìn như rất nặng, có thể thấy được hắn vẫn còn tinh thần rộng rãi mà nói, khóe miệng của Lâm Phong không khỏi lộ ra một nụ cười.
“ Lúc đó ta cố ý làm bộ không đánh lại, không ngừng chạy trốn, quả nhiên, một người tu chân kỳ nguyên anh hướng bay về ta, hừ, ta thừa lúc hắn đang bay gần, chuyển thân mạnh một cái, bạch một cái thì đã nắm lấy một chân của hắn, sau đó ta hung hăng kéo anh hắn xuống, lại nắm lấy một chân kia của hắn, là như thế ......” Lâm Nguyên dang hai tay ra dấu, vẻ mặt ra bộ dạng hung ác, nhưng khi nói đến lúc mấu chốt thì không nói.
“ Nguyên sư huynh, rốt cuộc cuối cùng thế nào?” Bên cạnh một đệ tử sơ cấp may mắn còn tồn tại nhịn không được hỏi một câu, sau khi Lâm Nguyên thấy bản thân thành công hấp dẫn được mọi người, rồi ha ha cười lớn,” Ta là như thế, hai tay hướng ta ngoài túm một cái, trong nháy mắt thân thể hắn biến thành hai nửa, sau đó là một đoạn âm thanh rầm rầm.

“ Lâm Nguyên, đừng ở đây lừa gạt các đệ tử sơ cấp , ngươi không có chuyện gì thì qua đây giúp đỡ một chút, ta đúng là có chính mắt thấy ngươi bị mười mấy đứa nguyên anh kì bao vây, thì trực tiếp trọng thương ngã xuống đất giả chết!” Vừa lúc, một đệ tử đời thứ ba đi qua nghe được lời nói của Lâm Nguyên, nhịn không được vạch trần lời nói dối của hắn.
“ Ngươi, ngươi nói ít hai câu thì sẽ chết hả, ngươi không thấy ta là người trọng thương sao!” Mặt của Lâm Nguyên đỏ bừng, đại chiến lần này, thật là Lâm Nguyên đã ngã vào trong đống người chết mới tránh được kiếp này, nhưng không giống như lời nói của đứa đệ tử kia, Lâm Nguyên vẫn đúng đã cùng một người tu chân nguyên anh kì đấu qua, chỉ là hắn tu vị quá thấp**cường cứng, miễn cưỡng chống đỡ được mấy hiệp, quay đầu lại thì đã bị kẻ thù hùa lên đánh cho trọng thương.
“ Nguyên sư huynh!”
Lâm Phong từ giữa không trung cấp tốc bay xuống, nhìn Lâm Nguyên trên mặt vẫn còn rất đỏ, không khỏi lại cười lên.
“ Tiểu Phong, ngươi không phải bị sư phó dẫn ra ngoài lâm thành sao, tại sao bây giờ trở lại!” Lâm Nguyên thấy Lâm Phong xuất hiện trước mặt bản thân, nhất thời cũng hơi sửng sốt, vô ý thức mà hỏi.
“ Hôm nay ta mới về đến, nếu không, thì có thể cùng sư huynh kề vai chiến đấu rồi!” Lâm Phong cười nhẹ một cái, đối với bản thân chưa kịp trở về bảo vệ lâm thành, trong lòng Lâm Phong quả thật có chút nuối tiếc.
“ Đó là, nhưng không quay về cũng tốt, ngươi không biết cảnh tượng đó, đen nghịt toàn là người, nếu như không phải bảy vị trưởng lão toàn xuất động, có lẽ lâm thành thật sự là xong rồi!”
“ Nguyên sư huynh, Phong sư đệ vừa mới bay qua đây!” Với một đệ tử sơ cấp gần đây của Lâm Nguyên, nhỏ tiếng mà nhắc nhở Lâm Nguyên, những người này Lâm Phong không quen biết một ai, nhưng bọn họ đều biết Lâm Phong, dẫu sao danh tiếng của Lâm Phong ở Lâm gia cũng rất lớn.
“ Bay về đây thì tốt!” Lâm Nguyên gật gật đầu, đột nhiên, miệng của Lâm Nguyên há to, một vẻ mặt khó tin,” bay , bay, bay về!”
“ Nguyên sư huynh, lần này sư phó dẫn ta ra ngoài tu luyện, và cũng là dựa vào sự tu luyện này, cuối cùng ta cũng đột phá được cổ bình, bây giờ đã đến cấp độ luyện nguyên!”
Lâm Phong khẽ cười nói, nghĩ đến lúc trước Lâm Nguyên vỗ ngực nói với bản thân, cho dù là thien tài, không có một trăn măm cũng không thề tu luyện đến luyện nguyên, ý cười của Lâm Nguyên bên khóe miệng càng sâu đậm.

“ Không tốt!” Sắc mặt của Lâm Nguyên lại thay đổi, cả lâm thị gia tộc, chỉ có một mình Lâm Nguyên biết nguyện vọng của Lâm Phong, Lâm Nguyên cũng biết rất rõ ràng, việc thất thủ của Lý gia và Tư đồ gia, càng biết được việc đệ tử gia tộc đã đến bên tháp đại lục thiên hồng cứu những đệ tử phàm nhân bên đó.
“ Nguyên sư huynh?” Lâm Phong nghi hoặc nhìn mắt của Lâm Nguyên, vốn tưởng rằng bản thân đột phá Lâm Nguyên cũng sẽ rất vui, nhưng không nghĩ đến Lâm Nguyên lại có một bộ dạng hoảng sợ.
“ Không, không có gì, bây giờ ngươi đã đột phá rồi, vậy thì tốt quá, hiện tại gia tộc đang trong nguy cơ, ngươi có thể lập công cho gia tộc, không giống ta, chỉ có thể ẩn núp!”
Sắc mặt Lâm Nguyên khó coi, miễn cưỡng cười cười, hắn nhất định phải đem sự việc nói cho Lâm Chiến, Lâm Nguyên là số ít người rất hiểu rõ đối với Lâm Phong, với tính của Lâm Phong, lời nói mà nói qua, tuyệt đối sẽ làm được, càng không cần nói những điều nhớ trong lòng nhiều năm thế.
Lâm Phong gật gật đầu, tức thời đứng dậy bay lên không trung,” Sư huynh ngươi yên tâm, ta sẽ, ta đi phụ giúp tìm tồi những kẻ thù còn sót lại trước, hy vọng ta cũng sẽ bắt được mấy đứa kẻ thù báo thù cho sư huynh ngươi!”
“ Nguyên sư huynh, Phong sư đệ đúng là không hổ danh là thiên tài, đây mới vừa bao nhiêu năm, hắn đã đột phá, so với hắn, chúng ta đều biến thành phế phẩm!”
Đệ tử sơ cấp bên cạnh Lâm Nguyên, cũng đều ngưỡng mộ nhìn Lâm Phong bay đi, đối với những đệ tử sơ cấp này mà nói, tu luyện đến cấp độ luyện nguyên được bay lượn tự do trên không, là ước mơ lớn nhất trước mắt của bọn họ.
“ Ừ, hai đứa các ngươi qua đỡ ta, ta tìm sư phó có chuyện gấp, nhanh!”

Sắc mặt Lâm Nguyên gấp gáp, căn bản không có tâm tư đi suy nghĩ mấy chuyện này, lúc trước, Lâm Phong nói muốn quay về, Lâm Nguyên chưa bao giờ để ý tới, cho dù Lâm Phong có thể tu luyện đến luyện nguyên, có thể bay lượn, đó là việc tuyệt đối là trăm năm, hoặc thời dài càng dài, tuổi thọ của phàm nhân không dài, cơ bản sau trăm năm cũng không còn, Lâm Phong cũng không nghĩ đến trở về, nhưng bây giờ, sự việc đã khác rồi.
Nếu là lúc trước, cũng không có gì, tam trưởng lão coi trọng Lâm Phong như thế, sau khi Lâm Phong đến luyện nguyên, chỉ cần hắn nói muốn quay về xem xem , thậm chí tam trưởng lão sẽ mở cho hắn truyền tống trận để tiễn hắn về, nhưng trước mắt, đệ tử lâm gia ở đại lục thiên hồng sống chết chưa biết, bây giờ nào dám cho Lâm Phong quay về.
Tam trưởng lão phủ, cuối cùng Lâm Nguyên cũng nói toàn bộ lo lắng trong lòng cho Lâm Chiến, Lâm Chiến nghe xong chỉ là lắc đầu, cũng không có nói cái gì.
Thật ra, đó cũng là lo lắng lớn nhất của Lâm Chiến và Lâm Nam Thiên, đối với bọn họ mà nói, đệ tử phàm nhân ở đại lục thiên hồng chết đi, chỉ cần phái qua bên đó một nhóm đệ tử là được, dẫu sao, nơi này chỉ là một phân chi căn cứ của giới phàm nhân bọn họ, căn bản của chính thức của lâm gia vẫn là ở lâm thành.
[ Chương sau bắt đầu, Lâm Phong biết được kinh biến ở đại lục thiên hồng, cũng là lịch trình của hắn bắt đầu chuyển tu ma đạo, câu chuyện ngoạn mục, lập tức bắt đầu ]



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.