Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 27: Gặp Địch





“ Ta phải trở về, ta cần phải đi về!”
Lúc đó trong đầu của Lâm Phong, đã không còn ý tưởng nào khác, hoàn toàn chủ còn một ý niệm, đó chính là trở về, quay về đại lục thiên hồng. .
Trong nháy mắt, thân thể Lâm Phong ngoi bay lên, tự ý hướng về phía nam bay đi với tốc độ nhanh, rất nhanh thì đã bay ra khỏi lâm thành, trong ý thức của Lâm Phong, chỉ có bay suốt hướng về phía nam, thì có thể bay về đại lục thiên hồng.
“ Phong nhi!” Một tiếng âm thanh trầm tháp, đột nhiên từ sau lưng Lâm Phong truyền tới.
“ Cha......” Lâm Phong vui mừng xoay người, nhưn phát hiện, người gọi hắn là Lâm Nam Thiên.
“ Sư tổ!” Lâm Phong tưởng nhớ cha mẹ quá nặng, nhất thời đem Lâm Nam Thiên làm tưởng là phụ thân.
“ Phong nhi, trở về đi, đợi người bên kia trở về, chúng ta sẽ biết tình trạng!” Lâm Nam Thiên lại thở dài, vừa rồi một bóng dáng người bay ra lâm thành hắn cảm thấy không ổn, sau khi hỏi rõ lập tức đuổi tới.

“ Không, sư tổ, ta phải đi xem, ta nhất định phải qua đó, cha ta, mẹ ta còn có đại ca ta bọn họ đều ở đó, bọn họ còn đợi ta trờ về xem bọn họ!”
Lâm Phong lắc lắc đầu, gắt gao của đôi môi, chậm rãi mà nói, tuy Lâm Phong nói rất chậm, nhưng có thể nghe được sự kích động lúc này trong lòng hắn.
“ Ngươi như thế thì không thể bay trở về được, phải quay về, cũng cần ngồi truyền tống trận mới có thể trở về!” Lâm Nam Thiên lại thở dài lần nữa.
“ Truyền tống trận, đúng, truyền tống trận!”
Lâm Phong hơi sửng sốt, tức thời hai mắt sáng lên, ngồi truyền tống trận quả thật là cách quay về nhanh nhất, Lâm Phong nhất thời nóng lòng, đền cả điểm này cũng không nghĩ đến.
“ Theo ta qua về trước đi!” Lâm Nam Thiên nhẹ nhàng lắc đầu, dẫn theo Lâm Phong, hướng bay về lâm thành.
*************************
Đại lục thiên hồng, Bắc bình sơn mạch, hay là cái sơn miếu nhỏ kia, truyền tống trận của lâm gia, chạy ra một người thanh niên, ngươi thanh niên này chính là Lâm Phong một mình đến đây.
Sơn miêu nhỏ vẫn còn tồn tại, chỉ là tượng đá vẫn ngồi trong đó thì không thấy, khi Lâm Phong ở đại lục bắc cực thì đã biết, phật tượng đó là một tinh quái của Lâm gia thu phục được, phụ trách trợ giúp Lâm gia thử nghiệm đệ tử, đồng thời lâm gia bên đây có việc trọng đại khó xử thì hắn cũng ra tay giúp đỡ.
Phật tượng không còn, trong lòng Lâm Phong lần nữa căng thẳng, lập tức bay vào không trung, hướng bay về phía Thiên tinh thành.
Người tu chân quả thật cường đại, trước đó Lâm Phong từ Thiên tinh thành đến Bắc bình sơn mạch, dùng suốt cả hai tháng thời gian, nhưng bây giờ, không đến một canh giờ hắn đã sắp đến Thiên tinh thành.
Càng tới gần Thiên tinh thành, trong lòng Lâm Phong thì càng hồi hộp, hồi hộp đồng thời cũng có một tia kỳ vọng, trên đường cũng không ngừng cầu nguyện.
Đến Thiên tinh thành, khuôn mặt của Lâm Phong cũng hoàn toàn biến thành trắng bệch, thân thể trên không trung cũng càng không ngừng run rẩy, Thiên Tinh thành dưới chân hắn, Thiên tinh thành lâm gia đã từng sinh sống, có một nửa đã biến thành đống hoang tàn, một nửa này, chính là một nửa nơi ở của Lâm phủ.
“ Không ~”

Bỗng nhiên, Lâm Phong ngửa mặt lên trời thê lương kêu lên một tiếng, tức khắc, trong Thiên tinh thành vẫ còn sót lại một số người, hoảng sợ mà nhìn lên trời, những phàm nhân này tất cả đều quỳ trên mặt đất, không ngừng cầu nguyện, bọn họ sợ hãi, hãi sợ tai nạn sẽ lại giáng xuống.
Hơn hai mươi ngày trước, không trung truyền ra mấy tiếng cười kinh khủng, sau đó họ thấy mấy trăm người từ trên không trung bay tới, bọn họ không ngừng công đánh Lâm phủ, nửa canh giờ sau, một phật tượng lớn cũng bay qua đây, mấy trăm người với phật tượng này, đánh nhau trên không trung, dư âm đánh nhau của bọn họ, phá hủy một nửa Thiên tinh thành.
Lâm Phong ở trên không, đôi mắt đã biến thành màu máu đỏ, hắn nhớ đến mẫu thân người thương yêu bản thân nhất, còn có phụ thân nghiêm khắc, hắn còn chưa chính miệng nói với phụ thân, hắn đã lý giải, không còn oán hận đối với phụ thân.
“ Tại sao có thể như vậy!”
Thân thể của Lâm Phong đau khổ cong vào nhau, đôi tay không ngừng kéo lấy tóc bản thân, hắn đang hận, hận bản thân sao không quay về sớm một chút
“ Có người của lâm gia xuất hiện, mau đi thông báo cho Nam Cung đại nhân!”
Trong căn nhà của người dân Thiên tinh thần, một bóng người cẩn thận nhìn Lâm Phong trên không trung không ngừng run rẩy, đây là cơ sở ngầm của thế lực tiến công tứ đại thế gia còn lựu lại đây, chính là để quản chế người của lâm gia có đơn độc đến đây.
Một lát sau, thân thể của Lâm Phong mới dần dần vững vàng xuống, hắn chậm rãi bay đến đống hoang tàn trong lâm phủ, chậm rãi di chuyển ở trong này.
“ Đây là hoa viên phía sau, thích nhất là Thành bá kể chuyện cho ta nghe!” Lâm Phong chậm rãi đi trên một cây cầu bị gãy, đó là hoa viên phía sau của Lâm phủ, là nơi vui chơi lúc nhỏ của Lâm Phong.
“ Nơi này, là nơi mẹ thường xuyên đến!” Vành mắt của Lâm Phong dần dần biến đỏ bừng, nơi hắn đang đứng, là một cái đình đổ bể ngã xuống mặt đất, cái đình này, là nơi lúc trước mẫu thân hắn thích nhất, Lâm Phong khi còn bé, rất thích ở nơ này quấn quít mẫu thân lể chuyện cho hắn nghe.

Trong cái đình phế tàn, Lâm Phong cong chân ngồi trong đó, thân thể không ngừng rung động, hắn lo lắng nhất, vẫn đã xuất hiện.
Ba mươi bảy bóng người, lặng lẽ xuất hiện ở bốn phía của tàn viên lâm phủ, vừa rồi tai mắt trong Thiên tinh thành truyền tin tức này ra, bọn họ đã xuất phát, người có thể bay được của Lâm gia, ít nhất cũng là người có ngoại công cấp độ luyện nguyên, có thể giết một người như thế, đối với bọn họ đó cũng là một công lao không nhỏ.
Lâm Phong lúc này, căn bản không biết nguy hiểm đang đến gần, hắn vẫn đang hối hận, hận bản thân lúc đó củng cố tu vị sử dùng thời gian quá dài, không thể trước tiên quay về đại lục thiên hồng.
“ Đầu, là một khuôn mặt xa lạ, phỏng chừng đó là người đột phá mới đến cấp độ luyện nguyên của lâm gia!” Hơn ba mươi người, toàn là người tu chân kỳ nguyên anh, trong đó, còn có bảy đứa là nguyên anh kỳ sau, đây là lực lượng mà bọn họ phái lại cam đoan có thể giết chết Lâm Phong, đệ tử của Lâm gia, người chỉ cần đến cấp độ luyện nguyên, đều là cao thủ, giết một người thì ít đi một người.
“ Rất tốt, một hồi trực tiếp sử dụng thiên uy trận đối phó hắn, nhớ rằng, cần phải một kích giết chết, người của lâm gia rất khó quấn!” Người dẫn đầu gật gật đầu, quơ quơ tay, ba mươ bảy người, chia ra nhiều phương hướng khác nhau, chậm rãi hướng tới gần Lâm Phong.
“ Vù vù!” Lâm Phong vẫn cong ngồi ở đó, nhưng bên hông của hắn vẫn giắt thiết côn lại chấn động lên, một cảm giác chấn tê dại cường đại, lập tức khiến Lâm Phong cảnh giác lên.
“ Có nguy hiểm!” Lâm Phong linh thức nhanh chóng tản ra, rất nhanh, khó thở của hơn hai mươi người lạ bị phát hiện, khí thở này rất yếu, nếu không phải Lâm Phong cẩn thận tìm tòi, căn bản không thể phát hiện, nhưng cho dù như thế, hắn chỉ có linh thức của cấp độ luyện nguyên kỳ đầu, còn chưa có thể tìm hết tất cả kẻ thù ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.