Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 28: Giết Người





Hơn hai mươi nói nhỏ xíu, khí thở chậm rãi tới gần như không thể phát hiện, kinh nghiệm truy tìm tiêu diệt lâm thành ba ngày, Lâm Phong rất rõ ràng, những người này ít nhất cũng là tu chân cao thủ cấp bậc nguyên anh. Túy ω Lộ ω Võng[Vạn*Thư Lầu] Người tu chân kỳ nguyên anh, một người hai người Lâm Phong một chút cũng không sợ, chỉ là lần đầu đối mặt nhiều như thế, Lâm Phong thật đúng là không có sự nắm chắc đặc biệt nào.
Thiết côn gắt gao nắm trong tay, đây là duy nhất mà Lâm Phong luôn có, với lại là vũ khí thuận tay nhất, chính là trong lúc truy tìm kẻ thù ở lâm thành, Lâm Phon cũng chưa có lấy ra sử dụng qua.
Ba mươi bảy kẻ thù, đem Lâm Phong bao vây thành vòng tròn, dừng tại nơi khoảng cách một trăm thước với chỗ Lâm Phong, trong đó bảy người tu chân nguyên anh kỳ sau đó, đứng thành bảy phương hướng, không ngừng đánh một thủ thế kỳ lạ, bảy người này, cũng là linh thức của Lâm Phong không phát hiện ra bảy người đó.
Thiết côn chấn động càng lợi hại, bỗng nhiên Lâm Phong nhảy lên, đứng trên cái đình đổ ngã, bay nhanh nhìn bốn phía một cái, đặc biệt là đã phát hiện nơi có khí thở yếu ớt của hai mươi đạo đó.
“ Động thủ!”
Lâm Phong nhảy người lên, cũng giống như là nói cho hơn ba mươi người tu chân đó biết hành động của bọn họ đã bị bại lộ, người dẫn đầu của người tu chân nguyên anh không chút do dự, trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh công kích.

Ba mươi bảy người tu chân, dưới sự dẫn dắt của bảy cao thủ nguyên anh kỳ sau, không che dấu thân hình, trực tiếp bay hướng về Lâm Phong, vẫn duy trì một thứ tư thế kỳ lạ, trong lúc hai người hít thở thì đã bay đến bên Lâm Phong, Lâm Phong hoàn toàn bị bao vây.
“ Công kích!”
Dẫn đầu người tu chân hô to một tiếng, bảy người, tất cả đều bày ra một thủ thế kỳ lạ, một thứ quang mang màu trắng xuất hiện trong lòng tay bảy người, trong nháy mắt, trong tàn viên của lâm phủ nổ ra một tiếng vang lớn, và một ánh sáng trắng chói mắt phóng lên cao.
Bảy đạo quang mang, tất cả đều đánh vào trên người Lâm Phong, đồng thời phát a tiếng vang lớn, Lâm Phong cũng bị bảy đạo quang mang đó đánh xuống mặt đất, người tu chân dẫn đầu lập tức ha ha cười lên,” Ha ha, quả nhiên không né, người của lâm gia quả nhiên đều là hạng người cuồng vọng, ha ha!”
“ Đại ca, dưới thiên uy trận nhỏ của chúng ta, cho dù hắn có tu vị cấp độ luyện nguyên tuyệt đỉnh của lâm gia, lần này cũng sẽ chết chắc!” Một người tu chân nguyên anh kỳ sau bên cạnh lập tức bay tới chúc mừng, bảy người, tất cả đều cùng nhau cười lớn.
“ Kéo thi thể của hắn tới đây, chúng ta về lấy công!” Người tu chân dẫn đầu gật đầu mỉm cười, lần này xuất kỳ bất ý đánh chết một người cấp độ luyện nguyên của lâm gia, đối với bọn họ cũng là một công lao lớn.
“ Thượng quan tiền bối, có lẽ tiểu tử đó đã bị chúng ta đánh thành vỡ bùn rồi, nào có thi thể nào có thể kéo ra chứ!” Sau lưng bảy người, một người tu chân nguyên anh trung kỳ tiến lên cười nói.
“ Hừ, ngươi xuất đạo hơi trễ, không biết lợi hại của lâm gia, ta nói cho ngươi biết, người trong lâm gia, chỉ cần tu luyện đến cấp độ luyện nguyên, da cũng cứng ngận hơn, giết bọn họ vẫn được, đem bọn họ đánh thành bùn vỡ đó là tuyệt đối không thể!”
Người dẫn đầu bị gọi là thượng quan tiền bối liếc mắt nhìn người tu chân đó, mới chậm rãi mà giải thích, nhưng lúc này trong lòng hắn vẫn tràn đầy niềm vui, có thễ dẫn đội đánh chết một người cấp độ luyện nguyên của lâm gia, công lao này đủ cho hắn tiến lên một bậc.
“ Không nghĩ tới, ngươi cũng rất hiểu rõ về lâm gia bọn ta!” Đột nhiên một âm thanh từ trong lòng đất truyền ra, ba mươi bảy người tu chân tất cả đều lui về sau mấy bước, đặc biệt là người dẫn đầu’ Cường thượng quan’, lui ra càng xa, một vẻ mặt bộ dạng không thể tin.
Trong cái động sâu mà bọn chúng kích đánh Lâm Phong sản sinh ra, chậm rãi bay ra một bóng người, chính là Lâm Phong mà bọn họ vừa mới đánh lén, chỉ có điều, Lâm Phong lúc này toàn thân đỏ bừng tóc lộn xộn, quần áo càng bể tan tành không chịu nổi.
Vừa rồi, quả thật là Lâ Phong có xem thường bọn họ, cứng rắn cầm thiêt côn nhận sự công kích của bảy người bọn họ, chỉ là Lâm Phong không nghĩ đến, không thể ngờ mấy người này đi lên đã dùng công kích mạnh nhất, may mắn có thiết côn vì hắn chống đỡ không ít công kích, nếu không thì lần này, Lâm Phong đúng là có thể hoàn toàn xong đời.

“ Không thể nào, tại sao ngươi chưa chết!” Thượng quan cường vẫn với vẻ mặt không tin, ai cũng không biết lúc này trong lòng hắn rất hoảng sợ, thiên uy trận đã là công kích mạnh nhất hắn có thể lấy ra, dưới sự công kích này vẫn không thề giết chết người của lâm gia trước mắt, như thế người cường mạnh này tuyệt đối là hắn không thể chống đỡ nổi, một tia tia khí lạnh bắt đầu từ đáy lòng hắn nổi lên.
“ Các ngươi có phải là một trong số người lúc trước ở đây công kích!” Cơn gió nhẹ thổi qua, tóc của Lâm Phong khe khẽ thổi bay lên, hơn ba mươi người tu chân nguyên anh, thấy hình dáng của Lâm Phong không khỏi đều lui về sau một bước, tất cả đều sợ hãi nhìn Lâm Phong.
Mắt của Lâm Phong, máu đỏ máu đỏ.
Không ai thấy qua con mắt như thế, máu đỏ trong mắt, có thứ trống rỗng, có không cam lòng, cũng có sự hối hận và cô đơn, quan trọng nhất là. Trong hai con mắt máu đỏ kia, thổ lộ ra một sát khí vô hạn.
Ba mươi bảy người tu chân, lại bị mắt của Lâm Phong hù dọa.
“ Tại sao, không ai đồng ý nói? Rất tốt, một hồi sẽ có người nói!” Lâm Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người một cái, đột nhiên hướng đi tới một trong người tu chân nguyên anh kỳ sau.
Hình dáng của Lâm Phong làm sợ bọn họ, nhưng Lâm Phong cũng biết, thực lực của những người này vẫn không thể coi thường, đặc biệt là trận pháp hợp kích của bọn họ, đúng là cho bọn họ đánh trúng bản thân một lần, có lẽ không chết cũng phải lột da, thừa dịp hiện tại bọn chúng còn khiếp sợ, lúc tâm thần mất bình tĩnh, giết chết mấy người cao thủ, uy hiếp của phía dưới đối với hắn cũng sẽ bớt đi rất nhiều.
Linh thức Lâm Phong quan sát không tới, chính là cao thủ, Lâm Phong phải đối phó chính là bọn họ. Đánh cận chiện, không ai là đối thủ của đệ tử lâm gia, Lâm Phong sậu nặng cảm nhận được câu nói đích thực này, lúc những người tu chân chưa phản ứng tới, Lâm Phong đã cầm thiết côn xuyên qua thân thể của hắn.

“Cười khúc khích ~”
Người tu chân nguyên anh kỳ sau kia trợn mắt nhìn, không dám tin rằng nhìn vào bụng, một cây thiết côn đỏ bừng từ trong bụng hắn xuyên qua, ngay tiếp theo hắn dẫn theo nguyên anh cũng trục tiếp bị đánh nát.
“ A?” Đột nhiên Lâm Phong sửng sờ ở nơi đó.
Sau khi giết người này, Lâm Phong vốn định trức tiếp rút gậy ra đi giết chết mấy người cao thủ khác, những người này mặc kệ không tiến công người của lâm gia, bọn họ vây công bản thân cũng phải chết, huống chi bọn họ vẫn là kẻ thù, nhưng bây giờ Lâm Phong vẫn là một người mềm lòng.
Chỉ có điều, đột nhiên Lâm Phong phát hiện, mảnh vụn của người nguyên anh bị đánh nát lại một chút chút xen vào trong thiết côn, với lại, thiết côn cũng khe khẽ rung động, tựa như rất hưởng thụ cảm giác này.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.