Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 35: Hỗn Chiến





Lông mày của Thượng quan Hồng hơi cau lại, ánh mắt của hắn cũng có thể tự nhiên phát hiện, trạng thái bây giờ của Lâm Phong mạnh hơn nhiều so với vừa rồi, thậm chí Thượng quan Hồng hoài nghi vừa rồi Lâm Phong cố ý làm bộ bị thương, để dụ dỗ bọn họ.
Năng lượng trước đó thiết côn truyền cho Lâm Phong không ngờ lại giúp Lâm Phong chống đỡ sự công kích lần này, khiến cho tinh thần Lâm Phong mạnh mẽ hơn chút, căn bản không lo trước mắt có bao nhiêu kẻ thù, nắm lấy thiết côn xông vào đám người đó.
Thời gian không đến nửa chén trà, hơn bốn trăm người tu chân vây công Lâm Phong, lại bị Lâm Phong đuổi tới bầu trời, như thế mà đuổi lên, ít nhất có mấy thi thể người tu chân rơi xuống trên mặt đất.
Khi Lâm Đạt dẫn theo hơn hai mươi đệ tử Lâm gia đến nơi, thấy được một cảnh kiinh người như thế, một mình Lâm Phong, đuổi theo hơn bốn trăm người tu chân loạn chạy.
“ Dừng tay, Lâm Phong, mau đến bên ta!”
Lâm Đạt nhìn một cái là thấy Lâm Phong, đặc biệt là toàn thân của Lâm Phong là những giọt máu tươi, khiến trong lòng Lâm Đạt cũng rất khẩn trương.
“ Lâm Đạt sư thúc!”
Lâm Phong bay đến phe của Lâm gia, không ngừng mà thở, năng lượng của thiết côn giúp hắn đỡ một ít công kích, nhưng không phải toàn bộ, thân thể của Lâm Phong vốn bị thương, thêm vào toàn lực vận chuyển linh khí trong cơ thể đuổi giết những người tu chân đó, linh khí tiêu hao cũng rất lớn, cho nên có cảm giác thở mạnh.
“ Một đám phế vật!”

Thượng quan Hồng hung hăng liếc mắt nhìn những đệ tử sau lưng bị Lâm Phong đuổi theo loạn chạy, bây giờ hắn càng có hứng thú lớn với Lâm Phong.
Lâm Đạt kiểm tra thương thế của Lâm Phong, thấy không trở ngại gì cũng yên lòng, lúc này người tu chân đi đến phía trước mặt lớn tiếng hô:” Người của Hồng Nguyên cốc, lần trước tha cho các ngươi, chúng ta còn chưa đi tìm các ngươi, không ngờ các ngươi dám tự mình đến chịu chết!”
Lời của Lâm Đạt, khiến sắc mặt những người sau lưng Thượng quan Hồng hơi hơi đỏ lên, lần trước bọn họ đến Ứng Thiên thành truy sát những đệ tử phàm nhân cuối cùng còn sót lại của Lâm gia, chính là gặp bọn Lâm Đạt mới bị ép quay về, hơn hai mươi người cao tủ cấp độ luyện nguyên, lúc này hơn ba trăm người bọn họ căn bản không phải là đối thủ, nếu như Lâm gia không phải lo lắng những phàm nhân của Lâm gia phía dưới, lần trước bọn họ đã triển khai giết hết.
“ Các ngươi đừng mạnh miệng, hôm nay bọn ta đến thì có thể như thế nào, là ai chết, vẫn không biết đấy!” Một người tu chân trong đám Hồng Nguyên cốc lớn tiếng hô nói, bây giờ cốc chủ của bọn họ đã ở đây, cũng cho họ khọng ít tự tin,
“ Tốt, có can đảm thì đừng chạy, chúng ta quyết tử chiến tại đây!”
Sau lưng Lâm Đạt lập tức đi ra một đệ tử Lâm gia lớn tiếng đánh trả, thân thể cường cứng của đệ tử Lâm gia chính là ác mộng của những người tu chân, nhưng tốc độ bay lượn của những người tu chân này cũng khiến người của Lâm gia bất đắc dĩ, đây chính là nguyên nhân Lâm Đạt vẫn ở trong hoàng cung không chủ động xuất kích, một mặt là bọn họ giết những người tu chân này không dễ dàng, hai là bên Lâm thành chưa có tin tức gì truyền qua, Lâm Đạt chỉ có thể yên lặng theo dõi thay đổi.
“ Ha ha, hôm nay người bỏ chạy sẽ là ai đây!”Trong phe của Hồng Nguyên cốc, mười mấy đạo âm thanh cùng nhau ha ha cười lên, lông mày của Lâm Đạt khẽ run lên, nhìn chằm chằm Thượng quan Hồng trước mặt, trong lòng cẩn thận mà phân tích.
Biểu hiện của người tu chân ở Hồng Nguyên cốc quá cuồng vọng, không phù hợp với biểu hiện lúc trước của bọn họ, không phải cố ý phóng đại lời mê hoặc bọn họ, đúng là có sự chuẩn bị.
Trước mắt, chỉ có một Thượng quan Hồng là Lâm Đạt không thể nhìn thấu, đây cũng là lo lắng lớn nhất của Lâm Đạt, nhưng lo lắng về lo lắng, Lâm Đạt vẫn rất tự tin, mỗi một người của Lâm gia, đối với bản thân đều rất tự tin, chỉ cần bọn họ không chạy, cận thân chiến đấu, người của Lâm gia mạnh nhất.
“ Tốt lắm, đừng ầm ĩ nữa!” Đột nhiên Thượng quan Hồng quơ quơ tay, trong nháy mắt, người sau lưng hắn đều im lặng xuống,” Các ngươi đều đã đến đây, vừa lúc cho bổn tọa bớt đi một chuyến, các ngươi đừng trách bổn tọa ý lớn hiếp nhỏ là được, hôm nay, các ngươi đều phải chết ở đây!”

Trong lòng Lâm Phong liền căng thẳng, trong người tu chân, người có thể tự xưng’ bổn tọa ‘ đều là một đầu lĩnh có thế lực,đang nhìn người đệ tử đứng sau lưng Hồng Nguyên cốc, một luồng dự cảm không tốt liền xuất hiện trong lòng Lâm Đạt.
“ Xin hỏi các hạ là ai?” Cẩn thẩn mà hỏi, Lâm Đạt vẫn nắm quyền hỏi một câu.
“ Tục danh của sư phó ta ngươi có thể hỏi, nhưng cho các ngươi biết cũng không sao, sư phó ta chính là Hồng Nguyên cốc cốc chủ, các ngươi có thể chết trong tay sư phó ta, cũng là tạo hóa của các ngươi!”
Lông mày Lâm Đạt lại run lên lần nữa, Hồng Nguyên cốc cốc chủ có sự khác biệt với một số người tu chân thông thường, Hồng Nguyên cốc cốc chủ có thực lực của trưởng lão Lâm gia, ỏ cả đại lục Bắc cực cũng rất nổi danh.
“ Ra là Thượng quan tiền bối, không nghĩ tới Thượng quan tiến bối lại tự mình đến mảnh đại lục phàm nhân này!” Trong lòng Lâm Đạt đã có lo lắng, nhưng sắc mặt không có biểu hiện ra, mà còn khinh miệt nhìn Thượng quan Hồng, gần như châm chọc hắn với thân phận liều mạng đến đây làm khó với bọn tiểu bối đệ tử của bọn họ.
“ Khéo mồm linh răng, bố đại Thiên Uy trận!”
Thượng quan Hồng hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý sự khinh miệt và nói kích của Lâm Đạt, bọn Lâm Đạt cũng khôn biết, thù hận của Thượng quan Hồng đối với Lâm gia đã đến tình cảnh không cách các nào hóa giải được, khi đối phó với người Lâm gia, căn bản hắn không koi đến thân phận.
Bốn mươi chín người cao thủ nguyên anh kỳ sau bay ra từ sau lưng Thượng quan Hồng, bày ra trận thế gần giống như lần trước vây công Lâm Phong ở Thiên Tinh thành, khác nhau là, lần trước là bảy người, lần này là bốn mươi chín người.
“ Lâm Đạt sư thúc, trận thế này kỳ lạ, với lại uy lực cũng rất mạnh!” Liếc mắt Lâm Phong đã nhận ra trận thế kỳ lạ này, lập tức nhỏ tiếng nhắc nhở Lâm Đạt.

“ Động thủ, đừng cho bọn họ thành trận!” Lâm Đạt khẽ gật đầu, lập tức lớn tiếng rống nói, thật ra không cần Lâm Phong nhắc nhở, Lâm Đạt cũng biết trận thế này nhất định rất lợi hại, khi người tu chân đối phó với đệ tử Lâm gia, sở dựa vào lớn nhất chính là các loại trận pháp kỳ lạ.
Lâm Phong là người thứ nhất bay ra ngoài, vừa rồi tạm thời nghỉ ngơi khiến hắn đem thương thế trong cơ thể ổn định lại không ít, trước mặt đều là kẻ thù của hắn, mắt của Lâm Phong lại bắt đầu biến thành máu đỏ, nắm lấy thiết côn, thì xông vào chính giữa những người tu chân đó.
Thượng quan Hồng cũng không di chuyển, mặc cho hơn hai mươi đệ tử Lâm gia xông vào trong trận thế vẫn chưa hình thành của bọn họ, chỉ là đôi mắt vẫn luôn nhìn thiết côn trong tay Lâm Phong, trong lòng Thượng quan Hồng, càng ngày càng hưng phấn.
Linh khí, là pháp khí đặc biệt của người tu chân, chỉ là không phải linh khí nào cũng giống nhau, trong linh khí, cũng có sự tốt xấu, như món linh khí mà Hồng Nguyên cốc có được, chỉ là một món linh khí hạ phẩm bình thường.
Trên linh khí hạ phẩm, còn có linh khí trung phẩm, thượng phẩm linh khí, và với linh khí cực phẩm trong truyền thuyết, nhưng cực phẩm linh khí chỉ tồn tại trong truyền thuyết, cả một đại lục Bắc cực, chỉ có một món thượng phẩm linh khí, trước mắt ai cũng không biết đang ở đâu, trung phẩm linh khí có ba món, một trong một món chính là nằm trong tay của Lâm gia.
Thượng quan Hồng đã nhìn ra, thiết côn trên tay Lâm Phong, tuyệt đối là một món linh khí trung phẩm trở lên, ít nhất linh khí hạ phẩm Phong Diệp Phiêu trong tay hắn, trong linh tính cũng không hơn được so với thiết côn không nổi bật kia.
Trung phẩm linh khí, nghĩ đến Thượng quan Hồng hưng phấn đến không khỏi phát run, đối với Thượng quan Hồng mà nói, tổn thất một đứa con trai đổi lại một món trung phẩm linh khí, đó tuyệt đối có giá trị, có được món trung phẩm linh khí, thực lực của Hồng Nguyên cốc sẽ tăng lên nhiều so với ban đầu, cũng sẽ không là thế lực cuối cùng nhất trong bát đại thế lực ở đại lục Bắc cực.
Một hồi công phu, Lâm Phong lại giết chết ba người tu chân nguyên anh, trong đó có hai người, đều là tu vị nguyên anh kỳ sau, sau khi thiết côn đang hấp thu nguyên anh của những người tu chân, biến càng ngày càng nóng, với lại thiết côn gần như đang hưng phấn, không ngừng kéo di chuyển Lâm Phong hướng xông tới kẻ địch.
“ Một đám phế vật!”
Nhìn lấy thiết côn của Lâm Phong, Thượng quan Hồng không chút che dấu cực nóng trong mắt bản thân, sau khi lớn tiếng chửi đám đệ tử, Thượng quan Hồng bay nhanh hướng qua phía Lâm Phong.
“ Bồng!”

Lâm Phong vừa mới giải quyết một kẻ địch nguyên anh trung kỳ, trên người thì mạnh mẽ đau xót, tức thời con mắt tối sầm, bay nhanh rơi xuống trên mặt đất.
“ Lâm Phong!”
Lâm Đạt vẫn luôn chú ý Lâm Phong mạnh mẽ hét to một tiếng, nhanh chóng dẫn theo ba người đệ tử Lâm gia bay đến bên Thượng quan Hồng, còn có hai người đệ tử Lâm gia đang kiểm tra thương thế của Lâm Phong trên mặt đất.
“ Ngươi đường đường là chủ của một cốc, không ngờ lại không lo thân phận liều mạng công kích một đệ tử đời ba của Lâm gia!” Sắc mặt Lâm Đạt tràn đầy giận dữ, hung hăng trừng mắt nhìn Thượng quan Hồng.
“ Bổn tọa đã nói, hôm nay các ngươi đều phải chết!” Căn bản Thượng quan Hồng không có để ý đến ánh mắt phẫn nộ của Lâm Đạt, vẫn như trước mỉn cười nhìn Lâm Phong trên mặt đất, không, là nhìn thiết côn mà Lâm Phong nắm chặt trong tay.
“ Động thủ!”
Lâm Đạt thấp giọng nói, ba người sau lưng hắn, cùng nhau với Lâm Đạt, bốn người chia ra bốn phương hướng, cùng nhau giáp công Thượng quan Hồng.
“ Không tự lượng sức!” Thân thể Thượng quan Hồng mạnh mẽ hướng nhấc tới, một nét hồng quang từ trong tay áo hắn bay ra, trong đó một đệ tử Lâm gia thảm kêu rơi xuống mặt đất.
“ Lâm Cường!” Lâm Đạt giận dữ rống lên một tiếng, bị Thượng quan Hồng đánh trúng, chính là đệ tử đắc ý của hắn Lâm Cường, Lâm Cường có tu vị cấp độ luyện nguyên trung kỳ, nhưng khi đối mặt với Thượng quan Hồng một chiêu cũng chưa đánh qua thì bị đánh thành trọng thương.
“ Ta liều mạng với ngươi!” Đôi mắt của Lâm Phong biến thành đỏ đậm, cơ bắp trên cơ thể không ngừng két két rung động, Thượng quan Hồng vẫn đang phiêu nổi trên không, chỉ là trên tay hắn có thêm một Phong Diệp đỏ sậm, vừa rồi chính là Phong Diệp này xuyên qua cô thể cứng rắn của Lâm Cường, khiến hắn mất đi năng lực chiến đấu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.