Nhưng tôi vẫn không thể ăn được nhiều, thậm chí nhìn thức ăn có cảm giác muốn ói. Mùa đông ăn lẩu là nhất, ba đại nam nhân kia ăn uống quả rất có khí thế bức nhân. Tôi ăn qua loa chiếu lệ, thỉnh thoảng gắp cho tiểu bạch thử miếng thịt bò hoặc cục sườn non hoặc con tôm nướng. Chẳng qua nó cũng chỉ be bé bằng nắm tay, sức ăn không nhiều hơn tôi.
Tôi uống có hơi nhiều rượu cho ấm người, này là vật phẩm mang theo của tên Tư Đồ. Rượu uống ở quán nhậu đa phần là hàng nhái hàng giả, uống vào có mà chết sớm. Loại đồ uống này đặc trưng là trong vắt, không màu, có mùi thơm nồng và độ cồn cao (truyền thống là 65%). Nói đến rượu của dân tộc có lẽ phải nhắc tới rượu Mao Đài đầu tiên.
Rượu Mao Đài là một trong những loại bạch tửu nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Nó là thứ đồ uống không thể thiếu được trong các bữa tiệc chiêu đãi khách quý của các gia đình thượng lưu xưa kia, được tôn vinh là “đệ nhất mỹ tửu”. Rượu Mao Đài có nguồn gốc từ Qúy Châu, Tuân Nghĩa, xã Nhân Hoài, trấn Mao Đài nằm bên hồ Tích Thuỷ là nơi có truyền thống sản xuất rượu sau này trở thành thương hiệu là tên gọi riêng cho rượu.
Hồ Tích Thuỷ được tạo thành do dòng suối ngầm chảy từ trên vùng núi cao rừng sâu mà thành, bởi vậy nên nước hồ có vị ngọt thanh khiết. Nghe đồn dân làng chỉ sử dụng nguồn nước trời ban cho việc nấu rượu, mọi sinh hoạt thì lấy nước ở con sông Xích Thủy Hà xa hơn. Rượu Mao Đài được nấu từ cao lương và lúa mỳ, sau khi ủ lên men được phân ra làm tám lần chưng cất, mỗi tháng một lần đựng trong các bình gốm là điều bắt buộc. Tám tháng sau rượu được đem đi cất giữ mấy năm liền (từ 5 đến 6 năm) ở nơi khô ráo thoáng mát rồi mới có thể lấy ra để uống.
Rượu Mao Đài khi vừa mới mở nút ra, thì hương thơm liền bay khắp nơi, vấn vít quanh người ta khiến con sâu rượu trong bụng vốn đang ngoan hiền ngủ say cũng phải rục rịch thức dậy. Cảm thấy chỉ cần được uống một chén thì sẽ vô cùng hạnh phúc.
-Thằng nhóc quê mùa nhà cậu xem như tửu lượng được! Đây là loại đồ uống được sử dụng thường xuyên cho các tiệc chiêu đãi cấp quốc gia, để tiếp đón các nguyên thủ đấy. Hạng dân đen như cậu có nằm mơ cũng đừng hòng kiếm được hàng chính hãng. Có biết thứ dung dịch thượng hạng này là rượu gì không?
Tôi cũng uống một ngụm, thong dong đáp.
-Bố tôi nói, nam nhân có thể không nên tập hút thuốc lá nhưng cần biết uống rượu, đây chính là Mao Đài.
-Chú mày nói chí phải. Nào cạn ly. Anh đây nói cho mà biết, đối với rượu Mao Đài nửa lít đúng chuẩn hàng chất lượng cao, nồng độ cồn 53%, giá bán lẻ tối đa hiện ở thị trường chợ đen có mức khoảng 959 nhân dân tệ tương đương 146 USD (3,09 triệu đồng Việt Nam tính theo tỷ giá đôla Mỹ 21.200 đồng Việt Nam/USD).Với sự đắt đỏ cùng mức độ khan hiếm vì bị lũ quan tham bao mua hết đám gian thương làm giả rượu sẽ đổ Mao Đài trộn với loại khác rẻ tiền hơn để cung cấp cho những ai có nhu cầu, giả dụ như cậu.
Tôi thầm nghĩ, thế nên đối với những thường dân muốn tìm rượu Mao Đài vốn được giới quan chức hàng đầu Trung Quốc ưa chuộng, mọi chuyện trở nên thật quá khó khăn. Cái tên Tư Đồ Phương Vi này kiếm được nó hẳn cũng không dễ dàng gì.
-À, bố tôi có người bạn thân nấu rượu ở vùng đó bán cho, nên không có vụ mua hàng vớ vẩn. Ở nhà còn chôn mấy hũ Trạng Nguyên Hồng Lão Tửu hơn 20 năm (chính là rượu Thiệu Hưng dùng để uống mừng con trai công thành danh đạt), nếu anh thích tôi sẽ tặng coi như phí cảm tạ.
-Được! Chú em đối đãi hào phóng thế rất anh thích.
Gã cao hứng đập bàn. Rồi hỏi vấn đề khác.
-Vậy, cậu với tên Mạnh Chương đó quan hệ đậm nhạt thế nào?
Tôi ngay thẳng đáp luôn.
-Đối tác hời hợt làm ăn. Còn anh với hắn ta thì sao? Bằng hữu hay người làm công ăn lương.
-Hình như hiện giờ đã có gần 400 chú mèo lai Toyger tồn tại trên đời. Được gây giống bằng cách lai giữa Bengal với mèo khoang đã được thuần hóa. Ngoại trừ vóc dáng nhỏ bé và trọng lượng khiêm tốn giữ nguyên như giống mèo. Toyger còn sở hữu khá nhiều đặc điểm ngoại hình của loài hổ khiến nhiều khách hàng cuồng mèo ưa thích: Bộ lông vàng sẫm điểm những sọc đen nổi bật, vòng tròn trắng quanh mắt, dáng đi oai vệ cùng tiếng kêu không phải “meomeo”.
-Có hiểu biết, anh khoái chú. Lũ hổ chibi chan đó là tên viết tắt giữa "toy" (nhỏ xinh, đồ chơi) với "tiger" (hổ) mặc dù chả dính dáng méo gì tới hổ ở đây. Nhưng có thể hiểu Toyger nghĩa là "con hổ nhỏ xinh". Tiểu bảo bối của tôi yêu thích cùng nó chơi đùa lắm nha.
Gã ta nói xong lại gắp miếng thịt uống hớp rượu, mắt lim dim mơ màng. À, kính đen che dấu, tôi còn chẳng biết nó méo mó ra sao, nhưng xem cái dáng vẻ thì hình như đang đắm chìm trong hồi ức ngọt ngào.
Tôi phải kéo anh ta trở lại hiện thực.
-Vậy, sao anh còn vì hắn mà giúp tôi?
-Cái này, một lời khó nói hết, đại loại vì thân bất do kỷ, cậu phải thông cảm cho anh. Thế, cái xe màu đỏ chú em đi nhờ đâu rồi mà lại nhảy xuống sông chơi với Hà Bá? Hành lang bảo vệ gần đó bị phá hỏng chắc không liên quan gì đâu nhỉ?