Thiên Huyết Ly Tịch

Chương 39: 39: Chương 40




- Grào......- một con chim lớn xuất....
- " là....thần thú thượng cổ"- thiên ly ngạc nhiên
thần thú thượng cổ là loại mạnh nhất khi trưởng thành ở Lục địa Arqua chỉ có duy nhất một con và nghe nói đã bị giết và bị đánh mất thú hạch mà chết vào ba trăm năm trước, sức mạnh của nó Mạnh hơn cả thần thú cấp cao, Ngũ đại linh thú với nó cũng không dám xưng ta, thần thú với nó cũng phải xưng thần,...!Nói tóm lại thần thú thượng cổ là vua của các loài thú....
- Grào......- con chim đó gào lên và tấn công cô, thiên ly trên vai xuất hiện đôi cánh màu đen né tránh...
Những đòn tấn công của nó không những mạnh mà còn rất nguy hiểm nữa,.....!và trận này....thiên ly không nắm chắc phần thắng trong tay.....!nếu không có kỳ tích.....

Càng bất ngờ hơn, con chim này lại có thể hoá khổng tước....!màu xanh....còn phía thiên ly thì gần như kiệt sức không thể gắn gượng được nữa.....
Từ miệng...khổng tước có lôi khí màu đen pha lẫn đỏ hướng về phía thiên ly.....
*bùm.........
Ảnh linh xuất hiện đỡ cho, trúng một đòn Ảnh Linh gục xuống hoàn toàn hai mắt ảnh linh có một dòng lệ băng chảy xuống.......!những hình ảnh của ảnh linh suốt thời gian qua hiện lên trong đầu cô, từ lúc gặp nhau, Gây chuyện với Y Nhược, đưa cô bay đến mọi nơi mà cô muốn....Ảnh Linh quả thật ta đã xem ngươi là linh thú của ta rồi.......!
- Ảnh Linh ai cho ngươi cản chứ- Thiên ly cúi xuống sờ đầu ảnh linh,....!Bổng nhiên Mảnh ngọc đi theo cô từ lúc dịch chuyển đến Hoàng triều rớt xuống Thiên Ngoại Ngọc
- Chủ....nhân....!người không sao....!là tốt rồi....- Ảnh Linh gắng gượng nói.....

- Yên tâm, không sao đâu- Thiên ly cười nhẹ với ảnh linh, rồi đứng lên cũng đồng thời nhặt miếng ngọc lên....
Đối với Ảnh Linh bây giờ có lẽ không có gì vui hơn, hằng ngày Thiên ly không nói ảnh linh phiền phức cũng không để ảnh linh đi theo mình chỉ xem ảnh linh như một phương tiện biết nói...., lúc cần thì triệu hồi....!không cần thì đuổi.

nhưng bây giờ lại cười như vậy với nó....quả thật chết thay cũng tốt.....
Cô đứng lên cằm trong tay mảnh ngọc chặt như muốn xé tang con thượng cổ thần thú đó......Cô không để ý nhưng mảnh ngọc đang hút máu của cô từ từ.....
- Ảnh Linh, ngươi là Linh thú của ta, ngươi sẽ không chết được đâu - thiên ly lạnh mặt, có thể nói từ khi đến Hoàng triều này đây là lần đầu tiên cô thể hiện rõ nhất biểu cảm trên khuôn mặt của mình,......
- Ngươi yếu vậy sao loài người ngu ngốc - con khổng tước lên tiếng, đồng thời nó hóa thành một con rồng màu đỏ và màu đen huyền....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.