Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá Đáo

Chương 33: Tình địch





Kỷ Nguyệt trong xe nhìn Dương Tuệ Ly mà trầm tư.

Không thấy nàng, Tịnh Nhi đến xe ngựa gọi nàng "Tiểu thư, người mau xuống thôi"

Bây giờ nàng mới để ý rồi nàng bước xuống. Khi nàng bước xuống ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn vào phía nàng.

Hôm nay, Kỷ Nguyệt diện một bộ đồ xanh lam, eo buông lỏng, tay áo dài được thêu hoa, chân váy là phần thêu tinh xảo nhất. Hoạ tiết chân váy là những con hồ điệp trên nền hoa.

Bộ đồ này vốn dĩ đơn giản, nhưng khi nàng khoác lên nó lại phô diễn hết vẻ đẹp của nàng.


"Quận Chúa đẹp quá"

"Thật xinh"

...

Đám công tử thì nhìn nàng với đôi mắt thèm muốn như muốn sở hữu nàng. Nhưng có vẻ đám tiểu thư lại vô cùng ghen ghét, trong đó có cả các vị tỷ tỷ của nàng.

Hai người nữ nhi của Vũ Lam Uyên vốn rất được Dương Thái Phó yêu thương bảo bọc nên họ sớm đã vào Học Viện Linh Ân từ lâu. Còn Dương Tuyết Liên vốn là con cờ của Vũ Lam Uyên, dù thiên phú thấp nhưng ả lại được Vũ Lam Uyên tiến cử với Dương Nghị miễn cưỡng đưa vào sớm hơn dự định, mục đích là làm nền cho nữ nhi của bà ta. Bây giờ gặp nàng, mặt của ba ả tối sầm lại

"*Nó thì có gì đẹp chứ*" Dương Vân Nhược nhìn nàng mắt ả đầy sát khí

"*Bộ đồ mà ả mặc đã lỗi thời rồi đám nam nhân này bị sao vậy?" Dương Tuyết Liên nghiến răng

"Tứ muội hôm nay thật đẹp" Dương Tư Vẫn nhìn nàng mà nói

Dương Tư Vẫn là trưởng thứ tử của phủ Thái Phó. Hắn là con do Vũ Lam Uyên hạ sinh, vốn là sinh bên ngoài cho đến khi Dương lão lập chính thất thì rước mẫu tử ả về. Hắn 12 tuổi, không có thiên phú triệu hồi sư mà chỉ dùng lại ở luyện võ đạo hiện tại hắn đang ở cấp bậc Thanh Đồng (Luyện võ đạo ngoài 3 cấp thấp, trung, cao thì vượt 3 cấp này chính là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim). Về điểm tu luyện hắn kém hai vị muội muội của hắn, Dương Vân Nhược và Dương Vân Hiên vốn là triệu hồi sư.

Dương Vân Nhược triệu hồi sư cấp 5 sơ trung thuộc tính Hoả, Dương Vân Hiên triệu hồi sư cấp 4 cao cấp thuộc tính mộc. Triệu hồi thú của Dương Vân Nhược là Linh Miêu cấp 4. Còn Dương Vân Nhược vốn là rắn Mộc Mạn Linh

Nghe câu nói khen ngợi kẻ thù từ ca ca của mình, hai ả tức giận đùng đùng liền đánh cho Dương Tư Vẫn mấy cái


Mà ngày hôm nay nhập học có vẻ như Kỷ Nguyệt lại chiếm hết phong quang của đám tiểu thư rồi. Có vài kẻ lại tự chạy đến chỗ nàng gây chuyện

"Ồ Kỷ Nguyệt Quận Chúa, hôm nay cô cũng nhập học sao? Ta còn tưởng 5 năm sau cô mới được bước vào đây chứ" Châm chọc, chế giễu nàng

Người vừa lên tiếng chính là lục công chúa Dạ Lan Khuê.

Mẫu thân của cô ta là Hạ Phi, ngoài ra cô ta còn có một vị ca ca là tam hoàng tử - Dạ Thiên Việt. Hạ Phi là đích nữ của Phủ Huyền Tướng Quân - Huyền Phiên Hạ. Cô ta giống hệt mẹ cô ta tính cách ỏng ẹo, chanh chua rất thích gây chuyện. Vừa rồi cô ta lên tiếng, giọng điệu chảy nước làm Kỷ Nguyệt buồn nôn, kinh tởm lên tận cổ.

Đi cùng cô ta là một vị Quận Chúa của Quận Vương Phủ - Nam Cung Bảo Dương.

Nam Cung Bảo Dương cũng rất thích Thái Tử, ả còn thường xuyên quấn quýt không rời. Bây giờ nhìn thấy Cát Anh gọi Kỷ Nguyệt một tiếng tẩu tẩu, lòng ghen ghét của ả nổi lửa lên "*Ả thì có gì hay hơn ta. Cùng là Quận Chúa tại sao ả lại được chỉ hôn cho Thái Tử*"

Ả lên tiếng "Công Chúa, ta thấy cô ấy nói đúng. Người gọi cô ấy là tẩu tẩu bây giờ có phải quá sớm không?"

Cát Anh khó chịu "Trước sau gì thì Kỷ Nguyệt cũng sẽ gả cho hoàng huynh ta, gọi trước một tiếng cũng đâu có sao? Càng huống hồ chuyện này liên quan gì đến ngươi"

Câu nói này của Cát Anh là ám chỉ Nam Cung Bảo Dương là kẻ nhiều lời chuyên lo chuyện bao đồng. Hiểu ý nên ả rất tức giận nói không lên lời "*Bây giờ đến công chúa Cát Anh lại bảo vệ ả. Thật đáng chết"

"Được rồi Cát Anh, chúng ta đi kiểm tra linh lực trước đi" Nàng không muốn dính dáng gì đến 2 người Nam Cung Bảo Dương và Dạ Lan Khuê nên kéo Cát Anh đi ra chỗ khác


"Ồ, được"

Hai người họ cùng Dương Tuệ Ly đi vào trong. Nam Cung Bảo Dương và Dạ Lan Khuê nhìn theo với ánh mắt ghét bỏ. Bây giờ Nam Cung Bảo Dương coi Kỷ Nguyệt là cái gai trong mắt cần được nhổ bỏ để ả có thể tiếp cận Dạ Tử Duy. Còn Dạ Lan Khuê từ đầu đến cuối luôn bị Kỷ Nguyệt và Cát Anh cho là người ngoài không hơn không kém. Hai ả vốn không thể đắc tội với ai cho dù là Công Chúa với Quận Chúa.

"Ngươi thấy ả ta thế nào?" Dạ Lan Khuê liếc nhìn Nam Cung Bảo Dương

"Thứ không đáng được sống" Nam Cung Bảo Dương nói

"Vậy chúng ta hợp tác loại trừ mấy con tiện nhân ngáng đường đó, ngươi thấy sao? Giọng chảy nước nhưng nham hiểm

"Được" Nam Cung Bảo Dương nói giọng đầy nham hiểm







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.