Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá Đáo

Chương 8: Có chuyện





Sau khi sửa xong cây trâm nàng liền quay lại khắc khung tranh của mình mất nửa ngày nàng đã hoàn thành. Song liền kêu Thủy Hi đưa tới cho Vũ Lam Uyên

Kỷ Nguyệt lấy ra từ nạp giới một miếng ngọc lớn! Đây là ngọc lưu ly cũng là một trong số những loại ngọc hiếm. Bình thường có được một chiếc vòng làm từ ngọc lưu ly đã khiến người ta đố kỵ tới mức nào rồi, đằng này nàng lại sở hữu một miếng ngọc lớn như vậy

"Oa! Miếng ngọc lưu ly này thật lớn quá đi!" Đôi mắt Tịnh Nhi sáng loé lên tỏ vẻ thèm muốn. Từ trước đến giờ đấy là lần đầu Tịnh Nhi nhìn thấy bảo vật quý giá như vậy

"Haha..." Kỷ Nguyệt nhìn Tịnh Nhi cười lớn, nhưng cũng nhẹ nhàng nói "Xem ngươi kìa, bộ dạng này là sao đây!?"

"Tiểu thư ai trong tình huống này cũng vậy thôi mà!" Tịnh Nhi bĩu môi


"Được rồi, thu cái vẻ mặt đó lại đi! Sau này ngươi sẽ thấy nhiều thứ đáng giá hơn nhiều! Đây chưa tính là gì đâu!" Kỷ Nguyệt cười

"Phải rồi, những thứ ta kêu ngươi đi lấy, đã đủ chưa!?"

"Đã lấy đủ rồi tiểu thư!" Tịnh Nhi tươi cười đưa ra những thứ mà Kỷ Nguyệt yêu cầu

Kỷ Nguyệt lấy xấp quảng hàn tơ dẹp nhỏ từ thành những sợi chỉ, màu hoa nhuộm chỉ trông rất đẹp mắt

Dạ Minh Châu mài bột vụn tẩm vào hàn tơ chỉ tạo sắc chỉ phát sáng

Tịnh Nhi đứng một bên nhìn với vẻ đầy kinh ngạc. Khi trước, nàng ta thấy bức tranh Kỷ Nguyệt vẽ đã ảo diệu lắm rồi bây giờ lại được thấy cảnh này quả thực không thể không ngạc nhiên

Bất chợt, Tịnh Nhi hỏi "Tiểu thư, người từ lúc nào lại biết làm những thứ này vậy?!"

Kỷ Nguyệt điềm nhiên "Trước đây, ta thấy mẫu thân làm nên biết!"

Nghe vậy, Tịnh Nhi còn ngạc nhiên hơn! Đúng là trưởng công chúa có tài nghệ như vậy, nhưng Tịnh Nhi cũng từng nghe nói trưởng công chúa mất đến 2, 3 năm để học! Vậy mà giờ đây nữ nhi của nàng chỉ nhìn là biết, như vậy chỉ có thể nói là thiên tài

Tịnh Nhi rưng rưng nước mắt "Tiểu thư người thật sự tài giỏi, nếu trưởng công chúa biết người nhất định sẽ rất vui!"


Kỷ Nguyệt cười "Mẫu thân ta nhất định sẽ rất vui! Nhưng Tịnh Nhi ngươi từ giờ về sau cũng đừng khóc! Ta không muốn ngươi khóc mà muốn ngươi trở nên mạnh mẽ"

Nhanh chóng lau nước mắt "Vâng, tiểu thư"

----------------------

Xong công đoạn chuẩn bị tơ chỉ Kỷ Nguyệt bắt đầu thêu! Đường nét thêu tinh xảo, lực vừa đủ, tranh thêu lại có tiên khí

Còn miếng ngọc lưu ly kia, nàng trạm khắc thành khung tranh thêu! So với khung tranh nàng khắc bằng gỗ trầm hương lần trước thì nó đẹp hơn, tinh tế hơn rất nhiều!

...

Một tuần trôi qua, nàng rốt cuộc cũng chuẩn bị xong lễ vật của mình! Rồi nàng bắt đầu học các lễ nghi. Khác với đám thứ nữ và hai nữ nhi của Vũ Lam Uyên phải học lễ nghi cùng nhau, thì nàng được đích thân vị ma ma thân cận của Thái Hậu chỉ dạy

Điều này làm nàng thấy mệt mỏi vô cùng, ngày nào sau lúc học xong lễ nghi đều phải nghe vị ma ma này lặp đi lặp lại một lời nói đến khi nàng mệt lử mới ngưng

"Tiểu thư, tiểu thư..." Tịnh Nhi vội vàng vừa chạy vừa gọi Kỷ Nguyệt

"Hửm? Tịnh Nhi ngươi làm sao mà vội vàng quá vậy?!"


"Bên chỗ Lưu Vân Các và Hương Viện có chuyện rồi!" Tịnh Nhi gấp gáp

"Ồ, xảy ra chuyện gì?" Kỷ Nguyệt bình thản

"Ngũ tiểu thư và lục tiểu thư bị dính thập cốt noãn và nổi mẩn rồi!"Tịnh Nhi đổ mồ hôi lạnh "Dung mạo bây giờ toàn là mẩn đỏ, thái y nói nếu không trị kịp thời thì sẽ bị thối rửa"

Lấy từ nạp giới hai viên đơn dược "Ngươi đem cho hai nha đầu đó đi, nói là đơn dược hoàng thượng ban cho"

"Vâng" Tịnh Nhi cầm đơn dược chạy đi

Kỷ Nguyệt trầm tư " Ngũ nha đầu và lục nha đầu kiếp trước chỉ có hai ngươi đối với ta là thật lòng, thân với ta lần này coi như là quà ta nơ hai ngươi"







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.