Thiên Kim Báo Thù

Chương 103: Nghi phạm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng mọi người đều nhìn Vu Thiếu Tuấn với vẻ rất kì lạ, rõ ràng là anh ta đang lăn về phía trước, nhưng xe lại tự động lăn về một hướng khác.

Sau đó lại lăn đến chân tường, lông mày mọi người đều nhíu chặt

Vu Thiểu Tuấn không tin vào tà ma, anh ta tiếp tục làn xe về hưỡng cũ, nhưng đến đúng vị trí ban nãy, xe lăn lại từ từ trôi về phía khác.

Bên kia tường là nhà vệ sinh, cho nên nền nhà ở đây hơi nghiêng về bên trong, nhưng dù vậy thì xe lăn của Vụ Thiếu Tuấn cũng là loại chống trượt, không thể trượt xuống dễ dàng như thế được

Có người tò mò đi về phía3đó, sau đó cảm thấy chân mình rất trơn.

Anh ta ngồi xổm xuống nhìn thử, đột nhiên trừng mắt lên, “Chỗ đất này có dầu.” Xung quanh WC là nơi tuyệt đối không bao giờ cần đến dầu, sao lại có dầu ở đây chứ? Vì sàn nhà có màu chịu bẩn rất tốt, nên nếu như không nhìn kĩ thì không thể phát hiện ra trên này còn có thêm một lớp chất lỏng

Có người tự ý lấy ít nước hất xuống đất, váng dầu nhẹ nhàng nổi lên, nhìn rất rõ

Vậy là có ai đó đã cố ý hất dầu xuống đất, nếu là người bình thường thì không sao, cùng lắm cũng chỉ là ngã một cái thôi, nhưng trong nhà lại0có một người không tiện đi lại cho lắm, đó là Vu Thiếu Tuấn, điều này ảnh hưởng rất lớn đến anh ta.

Nói cách khác, trong nhà họ Vu có người muốn hãm hại Vu Thiếu Tuấn

Sắc mặt Vu Thiểu Tuấn trầm xuống

Đầu tiên, anh ta xin lỗi Thẩm Mạc một câu, “Thật xin lỗi, tôi lại làm phiền đến Lâm tổng rồi.” Thái độ cực kì thành khẩn.

Thẩm Mạc vẫn rất tò mò, rốt cuộc Vu Thiểu Tuấn muốn diễn vở kịch này thế nào, cho nên anh không đáp lại.

Thấy Thẩm Mạc không còn làm khó mình nữa, Vụ Thiểu Tuấn dồn sức đẩy xe lăn, sau đó nhặt dao găm dưới đất lên

Tất cả mọi người đều thấy rất rõ là anh5ta rơi nước mắt

Nếu ở đây có người nào cực kì tò mò thì chắc chắn sẽ phát điên mất, có chuyện, ở đây nhất định là có chuyện gì đó rất lớn

Vu Thiếu Tuấn cẩn thận đặt dao găm lên xe lăn, sau đó mới nhặt áo mình vừa cởi ra rồi mặc lại.

Vốn dĩ mọi người còn tưởng là mình sẽ phải ở lại đây nói gì đó, nhưng kết quả lại có người vội chạy đến, nói là lốp xe của mọi người bị chọc thủng hết rồi, hơn nữa còn phát hiện ra rất nhiều đinh trong bãi đỗ xe.

Chuyện này khiến tất cả đều trở nên ầm ĩ

Rốt cuộc là ai trong nhà họ Vu này lại thiếu đạo đức4đến vậy!

Ánh mắt mọi người đều dồn về phía Vu Thiếu Tuấn, sau đó lại lắc đầu, chắc không phải là Vu Thiếu Tuấn đầu.

“Rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra vậy?” Vu Thiếu Tuấn hoảng hốt há hốc miệng, nhưng vẫn không quên quay đầu lại nhìn Lâm Sở Sênh một cái

Chỉ nhìn một cái thôi, nhưng lại ẩn chứa rất nhiều điều.

Cả đám người đều dạt ra nhường đường, mọi người đều tiến về phía đại sảnh, Vu Thiểu Tuấn đứng ở chính giữa, Thẩm Mạc và Lâm Sở Sênh ngồi ở ghế chủ nhà, “Tôi nghĩ đây là lần cuối cùng tôi và các vị có dịp tụ tập với nhau, nào ngờ lần cuối này lại xảy ra chuyện như9vậy.”

Nét mặt Vu Thiểu Tuấn rất kém, anh ta quay lại sai một người giúp việc đi lấy video giám sát ra, anh ta muốn mở video giám sát ấy trước mặt tất cả mọi người

Kiểm tra video giám sát là cách giải quyết nhanh nhất lúc này.

Lâm Sở Sênh nhàm chán ngồi trên ghế

Lúc này, cô mới hiểu tại sao Vu Thiểu Tuấn lại phải cởi trần, căn bản là để ngăn người khác đi vào, chỗ đó có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, vốn không hề an toàn, nhưng nếu cởi áo ra lại khác.

Người bình thường ắt hẳn sẽ không làm phiền cặp nam nữ đang nói chuyện yêu đương

Lâm Sở Sênh đưa tay xuống vuốt vuốt cổ chân vừa bị trật khớp, hình như chân cô bị sưng lên rồi.

Thẩm Mạc ngồi ở một bên, thấy động tác này của Lâm Sở Sênh, anh không nói lời nào mà trực tiếp ngồi xổm người xuống, khẽ xoa cổ chân cổ

Những người khác vẫn còn đang bận quan tâm xem, rốt cuộc ai là kẻ đã làm ra chuyện xấu này, còn Thẩm Mạc thì lại bận rộn sai người đi lấy rượu thuốc đến.

Rồi sau đó tự mình xoa cho Lâm Sở Sênh.

Lâm Sở Sênh đã từng nghe người ta nói, nếu như một người đàn ông thật sự thích một cô gái, anh ta sẽ tình nguyện ngồi xổm xuống trước mặt mọi người để giúp cô gái ấy buộc dây giày.

Vậy thì bây giờ, Thẩm Mạc có được coi như giống những lời người ta nói không? Cuối cùng, người được sai đi cũng quay về, nhưng kết quả là, tất cả các camera giám sát đều đã bị hỏng, cho nên không thể điều tra ra được! “Vô dụng!” Có lẽ vì quá tức giận nên Vu Thiếu Tuấn đập tay mấy nhát xuống xe lăn, không biết là vì dùng lực tay quá lớn hay là vì tay đã bị thương từ trước mà một lúc sau xe lăn đã bị nhuộm thành màu đỏ

“Tôi nói này Vu tổng, anh đã không có bản lĩnh để quản lý công ty rồi, bây giờ ngay cả bản lĩnh quản lý việc nhà cũng không có.” Nói cách khác, bây giờ không có chút manh mối nào, có lẽ sẽ có người sẽ đồng tình với Vu Thiểu Tuấn, nhưng cũng có không ít người muốn chê cười anh ta

Chuyện công ty chính là một cái gai trong lòng Vu Thiếu Tuấn.

Lại một lần nữa bị cười nhạo trước mặt nhiều người như vậy, nhưng mà anh ta lại không hề có lý do gì để phản bác lại.

Mặt Vu Thiếu Tuấn bị người ta chọc ngoáy đến mức đỏ lên rồi trắng bệch ra, trắng xong lại đỏ

Mặc dù chuyện xảy ra nói lớn cũng không lớn, nhưng nói nhỏ thì cũng không nhỏ, dù sao thì chỗ này cũng đang có rất nhiều người

Có người khơi mào chắc chắn sẽ có nhiều người hùa theo, cuối cùng lại nâng cấp thành một cơ hội cho tất cả mọi người phê bình mọi tội lỗi của Vu Thiếu Tuấn.

Vụ Thiếu Tuấn luôn cúi thấp đầu trong cả quá trình, đợi cho mọi người nói chán rồi anh ta mới từ từ ngẩng đầu lên, “Bây giờ tôi sẽ cho người sửa lại săm lốp cho mọi người trước, đồng thời tôi đề nghị nên báo chuyện này cho cảnh sát xử lý, không biết mọi người có dị nghị gì không?”

Tất cả mọi người đều quay sang nhìn nhau, không ngờ Vu Thiểu Tuấn lại nghiêm túc như vậy?

“Mọi người đều biết là tôi không quá am hiểu về chuyện quản lý, chuyện công ty cũng như chuyện trong nhà, chắc chắn sẽ có những kẻ ăn cây táo rào cây sung

Cho nên chuyện này, tôi không dám khẳng định không phải là do người trong nhà làm, nhưng cũng có thể là do người ngoài cấu kết với người bên trong gây ra, nên tất cả mọi người ở đây đều rất đáng nghi

Vậy nên sau khi báo cảnh sát, tất cả mọi người đều tạm thời không thể rời khỏi đây.” Vu Thiếu Tuấn lại nói thêm một câu.

Vốn dĩ còn có người cảm thấy không nhất thiết phải làm như vậy, nhưng Vu Thiểu Tuấn đã nói thế rồi, cho dù thấy không cần thiết thì cũng phải đồng ý, người nào lên tiếng muốn rời đi trước thì tức là người đó có vấn đề.

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, không ai nói lời nào

Vu Thiếu Tuấn lại nhìn về phía Thẩm Mạc, “Không biết có thể làm chậm trễ một chút thời gian của Thẩm tổng hay không?” Mặc dù đang ngồi trên xe lăn, nhưng Vu Thiếu Tuấn vẫn cúi thấp đầu xuống, thể hiện sự tôn kính

Nếu như đồng ý mời cảnh sát đến điều tra, chắc chắn sẽ không thể động vào gara được, nên có lẽ sẽ lâu hơn một chút

Thẩm Mạc ngồi bóp chân cho Lâm Sở Sênh, chờ đến khi xoa bóp cẩn thận rồi anh mới từ từ đứng lên, sau đó quay sang nhìn thoáng qua Vu Thiếu Tuấn, “Anh đoán động cơ của người làm ra chuyện này là gì?” Thẩm Mạc không trả lời ngay mà chỉ chầm chậm nói ra một câu nói phiếm.

Vu Thiếu Tuấn suy nghĩ, sau đó phối hợp trả lời, “Tất cả các xe trong gara đều không thể dùng, tức là nếu có tình huống khẩn cấp thì sẽ phải đợi người từ bên ngoài đến

Phần sàn nhà ở gần buồng vệ sinh bị người khác đổ đầu lên, nếu có người nào đó đi qua rồi ngã xuống, vừa khéo lúc đó tôi đi qua mà đâm người ta thì sẽ bị kiện, hoặc nếu xe lăn bị lật thì chỉ sợ tôi sẽ lành ít dữ nhiều.” Vu Thiếu Tuấn ngẩng mạnh đầu lên, “Có người muốn giết tôi!” Vấn đề này còn nghiêm trọng hơn mấy cái lốp xe bị thủng nhiều

“Chuyện này đều là do anh nghĩ ra.” Thẩm Mạc khinh thường hừ một tiếng

Đúng vậy, phỏng đoán của Vu Thiểu Tuấn vẫn chưa đủ chặt chẽ!

Con dao găm dính máu vừa nãy vẫn luôn được Vụ Thiếu Tuấn cẩm, anh ta tiện tay đặt bên cạnh xe lăn

Nếu anh ta không để xuống như vậy thì người khác cũng không phát hiện ra, chỗ đó lại vừa đủ chỗ cho một con dao găm.

Vu Thiếu Tuấn ấn tay một cái xuống nút màu xanh lá, con dao găm liền bật ra

“Nếu như thế này thì sao nào?” Vu Thiểu Tuần nhìn thoáng qua mọi người ở đây

Nếu Vu Thiểu Tuần ngã xuống mà không chết, vậy thì con dao găm vừa bật ra này hoàn toàn có thể giết chết Vu Thiếu Tuấn

Mà vừa nãy, chỉ có Vụ Thiếu Tuấn và Lâm Sở Sênh ở chỗ đó.

Lâm Sở Sênh là người đáng nghi nhất, đồng thời cũng là người không đáng nghi nhất, bây giờ điểm mấu chốt là hai người vừa nãy đã nói chuyện gì

Nhưng mà có thể thấy rõ, cả Vu Thiếu Tuấn và Lâm Sở Sênh đều không có ý định nói ra chuyện này

Đồng thời, vì thái độ của Thẩm Mạc đối với Lâm Sở Sênh, dù mọi người có muốn biết thì cũng không dám tự tiện hỏi cô.

Thẩm Mạc để khăn mặt vừa lau tay sang một bên, “Thú vị, thật thú vị, vở kịch này tôi thật sự rất muốn xem, rốt cuộc chân tướng chuyện này ra sao.” Anh nói vậy tức là đồng ý với yêu cầu của Vu Thiểu Tuấn

Thẩm Mạc vừa gật đầu, Vu Thiếu Tuấn lập tức cho người đi báo cảnh sát, kết quả lại là không thể gọi điện thoại được

Bây giờ tất cả các thiết bị có thể liên lạc với bên ngoài đều không có tín hiệu

Chắc chắn là có người đã đặt thiết bị gây nhiễu sóng ở đâu đó.

Đáng sợ, mặc dù ở đây có nhiều người như vậy, nhưng không hiểu sao vẫn khiến người ta cảm thấy lo sợ, thậm chí còn cảm thấy phía sau lưng mình lạnh toát.

“Tôi không tin là nhiều người như vậy mà lại không báo nổi cảnh sát!” Rõ ràng là Vu Thiếu Tuấn đang phát cáu lên rồi, anh ta cho người trực tiếp đi ra ngoài, đi đến khi nào có tín hiệu thì gọi điện báo cảnh sát.

Đợi đến lúc sắp xếp xong xuôi, Vu Thiếu Tuấn mới nhìn về phía tất cả mọi người, “Không ổn rồi, có lẽ vì chuyện này nên một lúc nữa cảnh sát mới tới được, mọi người dùng bữa trước đi.” Sắc mặt Vu Thiếu Tuần trở lại bình thường, anh ta tươi cười mời mọi người.

Nhưng mà vừa xảy ra chuyện như vậy, làm gì có ai còn tâm trạng để ăn uống nữa, thậm chí mọi người còn sợ ngộ nhớ trong cơm có thuốc gì, ăn vào lỡ chết người thì sao

Lâm Sở Sênh ngồi trên ghế, nhàm chán ngáp ngắn ngáp dài.

Vốn dĩ cũng không ai để ý đến cô, nhưng Lâm Sở Sênh buồn ngủ đến mức nghiêng đầu sang một bên, sau đó cô hơi giật mình khiến ghế vang lên tiếng động, lúc này mới khiến mọi người chú ý đến, “Nếu Lâm tổng thấy mệt mỏi thì có thể lên phòng dành cho khách nghỉ ngơi trước.” Vu Thiêu Tuấn tuyệt đối không bao giờ chịu gọi Lâm Sở Sênh một tiếng chị.

Thẩm Mạc lườm Vu Thiểu Tuấn một cái, anh ta vội chuyển ánh mắt đi nơi khác, giống như vừa nãy anh ta chỉ thuận miệng nói mà thôi

Sau đó, Thẩm Mạc bể Lâm Sở Sênh lên, lạnh lùng để lại hai chữ “Dẫn đường!”

Ánh mắt Vu Thiếu Tuấn sáng lên, nhưng anh ta nhanh chóng thu lại nụ cười của bản thân, anh ta chỉ tay rồi tự mình đưa Thẩm Mạc lên phòng

Vì chân Vu Thiểu Tuấn có vấn đề, nên các loại cầu thang trong nhà đều sửa thành một nửa có thể đi xe lăn lên, vì vậy đối với anh ta mà nói thì leo cầu thang không phải là vấn đề gì quá lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.