Thiên Kim Báo Thù

Chương 107: Rốt cuộc cũng có thể ngủ cùng nhau



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Tiêu Tiêu vừa bước vào cửa liền lập tức ngã xuống đất khác

Người giúp việc nhà họ Lâm thấy vậy sợ quá, nhanh chóng chạy vào gọi mẹ kế Lâm ra

Mẹ kế Lâm vừa nhìn thấy dáng vẻ này của Lâm Tiêu Tiêu, hai chân lập tức mềm nhũn rồi ngồi sụp xuống đất

Lúc con gái đi vẫn còn rất tốt, sao bây giờ cả người lại nhếch nhác thế này, quần áo thì như không mặc, chân để trần, thậm chí trên người còn có nhiều chỗ bị trầy xước.

“Tiêu Tiêu, con nói cho mẹ nghe, là ai đã hại con thành ra như vậy, mẹ sẽ liều mạng với kẻ đó!” Mẹ kế Lâm đau lòng đến mức muốn nhỏ máu

Bà ta định đưa tay lên đỡ Lâm Tiêu Tiêu3dậy, nhưng lại sợ trên người Lâm Tiêu Tiêu có vết thương nên cũng không dám chạm vào

Tay bà ta cứ thế run lên cầm cập.

“Mẹ!” Lâm Tiêu Tiêu nhìn mẹ kế Lâm, khóc đến mức thở không ra hơi, nói không nên lời

Đợi đến lúc mẹ kế Lâm không chịu nổi nữa, định nâng Lâm Tiểu Tiêu dậy, kết quả là Lâm Tiểu Tiêu vừa nhấc chân lên, bà ta đã thấy con gái mình không hề mặc đồ lót

Hơn nữa, khi kề sát bên Lâm Tiêu Tiêu còn có thể ngửi thấy rất rõ thứ mùi đặc biệt trên người cô ta.

Mẹ kế Lâm là người từng trải, cái mùi đặc biệt này, bà vừa ngài đã biết đây là mùi gì.

Mẹ kế Lâm đau lòng, khóc nấc lên theo Lâm0Tiêu Tiêu, bà ta vội đỡ Lâm Tiêu Tiều vào trong nhà trước rồi nói sau

Lúc đi vào nhà, ba Lâm đang ngồi rảnh rỗi trên ghế sofa, thấy Lâm Tiêu Tiêu đi vào chật vật như vậy, vừa định hỏi một câu, những lời đến bên miệng lại không thể thốt ra được.

Hóa ra, một khi trái tim đã bị tổn thương thì rất khó có thể chữa lành.

Mẹ kế Lâm và Lâm Tiêu Tiêu khóc lóc một lúc lâu, mãi đến khi Lâm Tiêu Tiêu có thể nói chuyện được, cô ta mới kể lại một lượt những chuyện mình đã gặp phải

“Vu Thiếu Tuấn!” Mẹ kế Lâm nghiến răng ken két

Sao trước kia, bà ta không nhìn ra Vu Thiểu Tuấn lại là kẻ không ra gì như vậy chứ.

Mẹ5kế Lâm vỗ vào lưng Lâm Tiêu Tiêu cho con gái dễ thở, “Tiêu Tiêu, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ trả thù cho con! Bây giờ mẹ sẽ bảo người bên phòng tài vụ đến Vu Thị đòi sổ sách, phải đòi hết lại, từng tờ, từng trang một!” Mặc dù trước kia là người một nhà, nhưng mẹ kế Lâm vẫn có những tính toán riêng của mình, tất cả những gì liên quan đến tiền vốn của Lâm Thị đều được đặc biệt ghi chép lại, thậm chí ngay cả tiền xe cũng được ghi rõ ra để đề phòng bất trắc.

Bây giờ chỉ cần một cuộc điện thoại của bà ta, bên phòng tài vụ có thể bắt đầu thống kê rõ ràng lại sổ sách liên quan4đến Vu Thị

Mẹ kế Lâm chắc chắn cũng đã biết rõ tình hình của Vu Thị, Vu Thị sẽ chỉ còn nước phá sản mà thôi, phải ép Vu Thiếu Tuấn trắng tay thì mối hận trong lòng bà ta mới có thể tiêu bớt.

“Mẹ, tên Vu Thiếu Tuấn kia nói là muốn kéo con theo làm đệm lưng.” Trong lòng Lâm Tiêu Tiêu vẫn luôn lấn cấn về chuyện này, cô ta không muốn còn trẻ như thế mà đã phải vào tù.

Mẹ kế Lâm vỗ vỗ tay Lâm Tiêu Tiêu, “Con gái ngốc, nó sẽ không dám đâu! Không ai muốn chủ động đâm đầu vào chỗ chết cả!” Suy cho cùng thì mẹ kế Lâm cũng hiểu rất rõ, tội cố ý giết người, dù không bị tử hình thì9cũng sẽ phải lĩnh bản án không nhẹ chút nào.

Lâm Sở Sênh dù có đối phó với Vu Thiểu Tuấn, nhưng có vẻ như lại không hề có ý định muốn phanh phui chuyện này ra, nên chắc chắn sẽ không có ai chủ động nhắc đến cả.

“Mẹ, Lâm Sở Sênh kia cũng không phải là thứ tốt đẹp gì.” Lâm Tiểu Tiểu vừa được thông suốt đầu óc xong, lại quay về bộ dạng trước kia

Tất nhiên là cô ta không nói ra chuyện quyến rũ Thẩm Mạc, dù sao thì cô ta cũng là người, vẫn còn chút liêm sỉ.

“Mẹ biết.” Bà ta nắm chặt tay Lâm Tiêu Tiêu, vừa nhắc đến Lâm Sở Sênh, cơn tức của mẹ kế Lâm lại không xuôi xuống nổi

Hôm ở tòa, Lâm Sở Sênh đã hại bà ta mất hết mặt mũi, chắc chắn bà ta sẽ không bỏ qua cô

Nhất định phải khiến cho Lâm Sở Sênh nhận cái kết còn thảm hơn bà mẹ ma quỷ kia của cô.

Có điều, bây giờ mẹ kế Lâm tạm thời không thể làm gì Lâm Sở Sênh, bà ta đành cố nén cơn giận này vào trong

Thế nhưng, vừa quay sang nhìn ba Lâm, cơn tức của bà lại nổi lên, “Con gái ông bị oan ức như vậy mà ông như chết rồi thể à? Không thèm quan tâm gì

Chúng ta có còn là người một nhà nữa hay không? Tôi biết ngay mà, ông lại đang nghĩ đến cái người đã chết từ lâu rồi kia chứ gì!” Sau khi nói toạc hết ra, mẹ kế Lâm hoàn toàn không kiêng kị gì ba Lâm nữa

Lúc nào cũng trong trạng thái một người đàn bà chanh chua.

Ba Lâm ngước mắt lên nhìn mẹ kế Lâm, ông đứng lên với vẻ mặt không cảm xúc

“Người một nhà? Mấy người có coi tôi là người một nhà không?” Ba Lâm nói rất bình tĩnh, không hề có chút oán trách nào

Bây giờ, trong lòng ông ta chỉ có đau lòng mà thôi

Sau lưng vẫn vang lên tiếng nói hùng hổ của mẹ kế Lâm, ba Lâm giống như có khả năng tự động bỏ qua, nghe không rõ bất kì từ nào nữa

Tất nhiên là Lâm Sở Sênh cũng biết rất rõ tính cách qua cầu rút ván này của Lâm Tiêu Tiêu

Cô cứu Lâm Tiêu Tiêu ra, thật ra cũng chỉ là muốn lợi dụng cô ta để giúp cô bắt đầu ra tay với Vu Thị mà thôi.

Sau này, dù người khác có nói thế nào, nào là Lâm Tiêu Tiêu lòng dạ rắn rết hay Vu Thiểu Tuần là một tên ăn bám tham lam thì cũng không liên quan đến cô, cô vẫn luôn là một người tốt không liên quan.

Chuyện này cứ thể bàn giao cho Lâm Thị.

Ngồi trên xe, hiếm khi hai người lại yên tĩnh đến vậy, không ai có ý định nói gì cả.

Bên ngoài, màn đêm dần buông xuống

Ánh trăng mờ mờ xuất hiện, “Tôi phải cảm ơn anh rồi.” Cuối cùng, Lâm Sở Sênh vẫn là người mở lời trước.

Hôm nay, lúc cô mới bắt đầu cảm thấy mơ màng, cô đã nhận ra có gì đó là lạ, may mà Thẩm Mạc kịp thời đưa cốc nước kia cho cô

Tất nhiên, cũng có khả năng là Thẩm Mạc đã sắp xếp từ trước, anh đã cho thuốc giải hay gì đó vào nước.

Thẩm Mạc chỉ cười cười không nói gì

Sau khi đến nơi, anh liền bể Lâm Sở Sênh lên, giơ chân đá văng của biệt thự

Bên trong là ánh nến mập mờ, ánh nến bập bùng khiến người ta có cảm giác khó hiểu.

Mọi người đều nói, bữa tối dưới ánh nến thường rất lãng mạn, nhưng mà ánh nến thật sự còn có ma lực khiến cho người ta cảm thấy tim mình mềm nhũn ra!

Trên bàn ăn bày rất nhiều đồ ăn, Thẩm Mạc cẩn thận đặt Lâm Sở Sênh xuống ghế, “Tối hôm nay chưa kịp ăn gì, nhân lúc còn nóng thì ăn đi.”

Hiểm lắm, Thẩm Mạc mới nói chuyện bình thường thế này

Tất nhiên là trong tình cảnh này không thể thiếu được rượu vang, ly rượu sóng sánh cộng thêm thân thể tuyệt đẹp của giai nhân, cảm xúc trong mắt Thẩm Mạc giống như ngọn lửa cháy đượm đang nhảy múa! Lâm Sở Sênh thưởng thức đồ ăn của mình một cách rất nghiêm túc, cô thật sự rất đói bụng

Nhưng cũng chính vì thế mà cô không hề có ý định đối phó với ánh mắt quan tâm của Thẩm Mạc

Sau khi Lâm Sở Sênh ăn xong, buông khăn xuống, cô đang định nói gì đó thì Thẩm Mạc đột nhiên đứng lên, bề ngang Lâm Sở Sênh đang ngồi ở cuối bàn lên

Thật ra, đường đến phòng ngủ rất gần, nhưng hôm nay lại có vẻ dài khác thường

Thời gian như ngừng lại, khiến tất cả các động tác của hai người cũng chậm lại theo.

Đến lúc Lâm Sở Sênh bị Thẩm Mạc đặt lên giường, cô vẫn cảm thấy lòng mình như bị treo lên

Đầu óc mơ mơ màng màng, hình như đè lên người cô là sức nặng của Thẩm Mạc, cảm giác có chút khó thở

Tay Lâm Sở Sênh dần dần chuyển ra chính giữa hai người, “Thẩm tổng, hình như chuyện của Vu Thị vẫn còn chưa giải quyết triệt để.” Lâm Sở Sênh cố dùng nốt chút lý trí còn sót lại, miễn cưỡng nói một câu

Thẩm Mạc nở một nụ cười trầm thấp, “Chẳng lẽ trong lòng em, đợi đến khi nào anh tống Vu Thiếu Tuần xuống mồ rồi thì mới gọi là giải quyết triệt để chuyện của Vu Thị sao?” Sau đó, anh cắn môi Lâm Sở Sênh, coi như trừng phạt cô.

Đau!

Cảm giác hôm nay Thẩm Mạc thật sự rất chủ động trong khi làm tình! Có lẽ, đã đến lúc cô thật sự phải trao thân rồi

Lâm Sở Sênh thở dài một hơi, nhưng mà trong lòng cô lại không hề có cảm giác khó chịu nào cả.

Chỉ là đầu óc càng ngày càng trở nên mơ hồ hơn

Nhìn dáng vẻ cau mày của Lâm Sở Sênh, Thẩm Mạc cười không ra tiếng, anh dịu dàng cởi váy của cô ra, sau đó tiếp tục bể cô vào phòng tắm

Thẩm Mạc tắm rửa sạch sẽ cho cả mình và Lâm Sở Sênh, đây là một cách bảo vệ khác anh dành cho cô

Bởi vì anh không muốn sử dụng một số biện pháp bảo vệ

Lâm Sở Sênh bị đặt trong nước, nhưng lại không hề tỉnh táo hơn chút nào, thậm chí cô lại càng trở nên mơ hổ hơn, cũng không biết có phải là do nước nóng, hay là do ly rượu vừa uống xong mà cô cảm thấy toàn thân nóng bừng lên

Lâm Sở Sênh mặc kệ cho Thẩm Mạc dày vò, trong đầu cô vẫn còn nghĩ thầm, tửu lượng của cô cũng coi như là khá cao, không thể nào lại dễ dàng say như vậy được.

Khi đến gần Thẩm Mạc, Lâm Sở Sênh cảm nhận được hơi mát trên người anh, cô thở phào thoải mái, cứ thể ôm chặt lấy anh theo bản năng.

Đến khi hai người khô ráo sạch sẽ nằm trên giường, Lâm Sở Sênh đã không mở nổi mắt ra nữa, cô không buồn ngủ nhưng lại rất muốn nhắm mắt vào.

Thẩm Mạc hôn liên tục lên người Lâm Sở Sênh, cô khẽ phát ra tiếng rên khe khẽ, sau đó lại tự thấy hoảng sợ, dùng cánh tay yếu ớt của mình kéo Thẩm Mạc lại, “Tôi cảm thấy bản thân mình không được bình thường cho lắm, có phải là do bị cái gì đó khống chế hay không?” Nghe xong lời của Lâm Sở Sênh, Thẩm Mạc cười lắc đầu, sau đó ghé sát cả người vào tai cô, “Cô bé ngốc, bây giờ em mới phát hiện ra à?”

Quả nhiên là vậy! Lâm Sở Sênh khó chịu ngọ nguậy, nhưng vẫn cố chấp kéo lấy cánh tay Thẩm Mạc, “Là Vu Thiếu Tuấn làm?” Thẩm Mạc cười lắc đầu, “Nghe nói lần đầu sẽ rất đau, anh sợ em đau nên đã cố tình cho người đi tìm về để đêm đầu tiên đỡ khó chịu.” Trước giờ, Thẩm Mạc luôn nói mấy lời tâm tình kiểu này rất trôi chảy.

Không một ai lại có thể nói khoác mà không biết ngượng thế này, nói với một cô gái bị bỏ thuốc là anh xót em! Lâm Sở Sênh tức giận chỉ vào Thẩm Mạc, không nói nên lời

Thế nhưng, trong tình huống thế này, cô thật sự không có chút khí thế nào

Tay bị Thẩm Mạc nắm lấy, sau đó anh còn khẽ cắn vào ngón tay trỏ của cô

Trong đầu Lâm Sở Sênh loáng một cái, không còn suy xét được liệu lần này cô có bị Thẩm Mạc tính kế nữa hay không

Màn đêm dày đặc, hai thân thể đan vào nhau phát ra những âm thanh nguyên thủy nhất!

Tất nhiên, có mấy lời Thẩm Mạc chắc chắn sẽ không nói thật với Lâm Sở Sênh

Thật ra, chuyện hôm nay là vì anh sợ đến thời khắc mấu chốt, Lâm Sở Sênh lại nói ra mấy lời khiến người ta tức điên lên, cho nên chờ đến khi gạo nấu thành cơm rồi, cùng lắm thì anh làm giống Lâm Tiêu Tiêu, vừa khóc vừa xin lỗi là được.

Thẩm Mạc chưa bao giờ nghi ngờ việc Lâm Sở Sênh sẽ là người phụ nữ của mình.

Cả đêm bị giày vò, Lâm Sở Sênh không phân biệt nổi đêm nay là đêm như thế nào nữa

Rõ ràng là mãi đến khi mặt trời mọc cổ mới có thể ngủ, nhưng nào ngờ khi tỉnh lại, mặt trời vẫn nằm yên ở vị trí đó, cô cổ bò lên nhìn thì thấy mới là 7 giờ.

Đến khi cánh tay Thẩm Mạc giật giật, Lâm Sở Sênh mới nhớ ra rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra

Mặc dù xấu hổ đến mức mặt đỏ như gấc, nhưng cô vẫn hận đến nghiến răng nghiến lợi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.