Thiên Kim Báo Thù

Chương 150: Cậu ba nhà họ thẩm trở về



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô lại dồn sức vào tay để đẩy anh ra

Lâm Sở Sênh dùng cả tay cả chân như vậy, nhưng cuối cùng lại khiến Thẩm Mạc bận rộn đến mức phát phiền, anh dùng cả người đè lên rồi khống chế chân tay cô, căn bản làm cô không thể nhúc nhích được tí nào

“Thẩm Mạc, anh đi xuống cho em.” Lâm Sở Sênh luống cuống cũng vô ích, cả người cô không nhúc nhích được, cuối cùng chỉ có thể hét to lên

Phiền!

Thẩm Mạc mất hứng mở mắt ra, sau đó cúi đầu xuống chặn miệng Lâm Sở Sênh lại.

Sự hấp dẫn lớn nhất giữa đàn ông và phụ nữ chính là vô tình chạm phải đối phương, sau đó không nhịn được mà làm những động tác thân mật hơn! Ví dụ như hiện tại, Thẩm Mạc vốn chỉ định chặn miệng3Lâm Sở Sênh, nào ngờ lại không nhịn được mà hồn sâu hơn

Vốn đang ở trong trạng thái mơ mơ màng màng, bây giờ lại lập tức tỉnh táo.

Tất cả những thứ có thể giày vò đều dừng lại, dù Lâm Sở Sênh đồng ý hay phản đối thì cô vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn để mặc cho Thẩm Mạc chiếm tiện nghi của mình

Một lúc lâu sau Thẩm Mạc mới thả Lâm Sở Sênh ra, “Em nói đi, em giày vò như vậy là vì nhớ đến anh phải không? Chỉ cần nói rõ là được rồi, việc gì mà phải vòng vèo nhiều như thế.” Thẩm Mạc cười rất phóng đãng, tay còn thiếu đứng đắn châm lửa khắp người Lâm Sở Sênh.

“Bỏ ra!” Lâm Sở Sênh hơi tức giận, miệng vừa được thả tự do, cô liền hô lên

Lần này,1Thẩm Mạc bật cười thành tiếng, “Anh hiểu mà, phụ nữ ba mươi mạnh như hổ.” Sau đó há miệng cắn vành tai Lâm Sở Sênh.

Vốn dĩ chỗ này tương đối nhạy cảm, đặc biệt là khi Thẩm Mạc còn có ý thở dốc, ghé sát vào lại lại càng khiến người ta cảm thấy giày vò hơn: “Nhìn xem, ngoài miệng nói không muốn mà cơ thể lại thành thật chưa kìa.” Bây giờ Thẩm Mạc lại còn trích dẫn mấy lời đang rất thịnh hành

Nhưng mà, mấy lời tâm tình trên giường đúng là điều hòa quan hệ giữa hai người, thậm chí, nó còn quan trọng giống như những lời nói đùa trước mặt vậy.

Ai đó đã từng nói, muốn lấy được lòng người phụ nữ thì nhất định phải chiếm được phía dưới của cô ấy, những lời này đúng3là rất có lý, hai cơ thể kết hợp hài hòa với nhau chính là mắt xích quan trọng nhất trong mối quan hệ của hai người.

Bận rộn xong, hai người đều nằm vật ra, vừa nghỉ ngơi vừa thở hồng hộc

Mà cánh tay của Thẩm Mạc vẫn giữ nguyên trạng thái cũ là ôm lấy cả người Lâm Sở Sênh, để cho thân thể hai người tiếp xúc chặt chẽ với nhau, “Anh đã nói cho em biết, anh thích em chưa?” Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Thẩm Mạc lại bắt đầu thì thầm bên tại Lâm Sở Sênh.

“Anh từng nói rồi.” Lâm Sở Sênh nói đối phó một câu rồi lại cầm điện thoại lên xem, đã là chín giờ sáng rồi, cứ thể hoàn toàn bỏ lỡ giờ làm việc

Nghe tiếng thở dài của Lâm Sở Sênh, Thẩm Mạc cũng3biết là cô thở dài vì cái gì, nhưng vẫn cố ý hỏi một câu, “Sao thế? Em thấy anh làm vẫn chưa đủ à, hay là làm thêm một lần nữa đi, anh làm được nữa đấy.” Nói xong, anh lại nhổm dậy bày ra tư thế vừa nãy

Lâm Sở Sênh bị dọa sợ nên chuyển người ra chỗ khác, cô muốn tránh xa Thẩm Mạc, kết quả là vì quá kích động hoặc cũng có thể là do đánh giá sai khoảng cách mà vừa đặt mông xuống, cả người đã rơi hẳn xuống đất

Lâm Sở Sênh nhe răng, lần này thật sự rất đau, nhất là chỗ đốt xương cụt, đau đến mức không thở nổi.

Dù sao thì lần này Thẩm Mạc vẫn khá kiêng dè Lâm Sở Sênh, nên dù muốn cười thì anh cũng chỉ hơi nhếch miệng lên

Lâm9Sở Sênh ngồi dưới đất một lúc lâu rồi mới lườm Thẩm Mạc bằng ánh mắt oán giận, sau đó cô mặc áo ngủ chuẩn bị đi tắm

“Không cần đau buồn như vậy, hôm nay còn có chuyện cần em, Thẩm Phong về rồi, em ra sân bay đón đi.” Thẩm Mạc dứt khoát ngồi dựa vào đầu giường

Thẩm Phong?

Nghe đến cái tên này, bàn tay đang mặc quần áo của Lâm Sở Sênh lập tức dừng lại

Người này chính là con trai của ba Thẩm và tình nhân, cậu Ba nhà họ Thẩm, cũng chính là phó tổng giám đốc của Thẩm Thị! Mặc dù bây giờ địa vị của anh ta không cao bằng Thẩm Mạc, nhưng anh ta lại ở Thẩm Thị lâu hơn, trước giờ vẫn luôn ở cạnh cậu Cả nhà họ Thấm.

Lâm Sở Sênh cẩn thận quan sát sắc mặt Thẩm Mạc, dù sao thì nhân vật này vẫn khá nhạy cảm.

Dường như Thẩm Mạc không hề có cảm giác gì, vẫn nhắc đến Thẩm Phong một cách rất bình thường, “Khi anh trai anh bị tai nạn giao thông thì Thẩm Phong đã yêu cầu ra nước ngoài một thời gian, nghe nói là vì không muốn mang tiếng có tội, thêm nữa là sau đó vì mẹ anh yêu cầu rất quyết liệt nên anh mới có thể về nước, nếu không thì cũng không biết là ai sẽ lên làm Thẩm tổng nữa.”

Lâm Sở Sênh hơi xúc động, mặc dù nhìn có vẻ là rất bình thường, nhưng có một sự thật đó là, ông Thẩm đã nhìn trúng mẹ con người tình kia.

Thấy Lâm Sở Sênh nhìn mình bằng ánh mắt quan tâm, Thẩm Mạc không nhịn được cười tươi, “Anh đã quen từ lâu rồi, ngồi trên vị trí này, điều có lợi duy nhất đó là được làm người hợp tác với em, chứ không phải là ai đó khác.”

Áo ngủ vốn chưa được mặc hết lên, Thẩm Mạc kéo một cái, nó lại trượt hẳn ra khỏi người Lâm Sở Sênh

Vốn dĩ Thẩm Mạc đã rất cẩn thận rồi, nhưng da Lâm Sở Sênh quá mỏng, vẫn có rất nhiều điểm lấm tấm xanh tím, trong thời điểm này, chúng vẫn khiến Thẩm Mạc cảm thấy chấn động

Những điểm lấm tấm này là anh để lại, người phụ nữ này là của anh, điều này khiến Thẩm Mạc không nhịn được mà có phản ứng.

Chủ đề vừa nãy vốn dĩ cực kì nghiêm túc, những kết quả, Lâm Sở Sênh lại thấy chỗ nào đó của Thẩm Mạc phản ứng qua lớp chăn, cô biến sắc, “Biến thái!” Sau đó chạy như bay vào nhà vệ sinh

Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là tránh xa Thẩm Mạc ra

Nhưng mà đến khi chỉ còn có một mình, Lâm Sở Sênh lại bắt đầu suy nghĩ, Thẩm Mạc mới nhậm chức được ba bốn tháng, đáng lẽ ra, Thẩm Phong không nên về nước sớm như vậy, trừ phi...

Mắt cô hơi híp lại, hôm qua Thẩm Mạc mới cắt giảm biên chế trên quy mô lớn, hôm nay người kia liền bay về nước, xem ra là sợ Thẩm Mạc sẽ khống chế Thẩm Thị

Còn cả số liệu hôm qua cô đưa cho Thẩm Mạc, cô vốn chỉ định nói với anh là trong tình huống bình thường, những người nào ở một phe với nhau, có lẽ là Thẩm Mạc đã sớm có tính toán rồi, số liệu hôm qua cũng chỉ để tham khảo mà thôi!

Người đàn ông này! Lâm Sở Sênh vò đầu mình, suy nghĩ nặng nề đến đáng sợ.

Nhưng mà, bây giờ về cơ bản thì cô đã biết mục đích của Thẩm Mạc, tất nhiên là anh chọn ở cạnh cô vì tranh đoạt Thẩm Thị, vì nhìn trúng tiềm lực hợp tác hay là vì điều gì đó!

Nhưng mà chuyện này đã không còn quan trọng nữa rồi!

Dù là vì nguyên nhân gì thì bây giờ trong lòng Thẩm Mạc có cô là đủ

Khi Lâm Sở Sênh lề mề chán chê rồi mới quấn khăn tắm đi ra thì Thẩm Mạc đã chuẩn bị xong xuôi ở nhà vệ sinh tầng dưới

Lúc này Lâm Sở Sênh mới cầm quần áo của mình chuẩn bị đi thay, chỉ là vô thức đổi thành loại đồ đôi với Thẩm Mạc, đều là loại trang phục thoải mái, tất nhiên là nếu đã không đi làm rồi thì cũng không cần phải mặc đồ công sở làm gì.

Lúc chuẩn bị đóng tủ quần áo lại, Lâm Sở Sênh mới nhớ ra, mấy ngày vừa rồi, mình chưa uống thuốc tránh thai, bây giờ uống bù lại không biết có được không

Cô mở ngăn kéo ra, bên trong có rất nhiều đồ, nhưng lại không có thuốc tránh thai! Lâm Sở Sênh vẫn chưa từ bỏ ý định, cổ lật mọi thứ ra nhưng bên trong vẫn không có gì

“Đưa đây!” Lâm Sở Sênh đến trước mặt Thẩm Mạc, cô xạ mặt đưa tay ra, trong nhà cũng chỉ có mỗi anh, không cần nghĩ nhiều thì cũng biết đây là “kiệt tác” của Thẩm Mạc

Thẩm Mạc nhìn Lâm Sở Sênh xòe tay ra trước mặt mình, anh liền dùng hai ngón tay vẫn về lòng bàn tay cô, cẩn thận ngắm nhìn: “Bàn tay này của em nhìn đẹp thật đấy, cho dù có làm mô hình bàn tay thì cũng là mô hình bàn tay rất hiếm có.”

Lâm Sở Sênh hơi nhíu mày, cô rụt mạnh tay lại, “Anh đừng có nói nhảm với em, thuốc đâu rồi, lấy ra đây.” Thẩm Mạc thong thả đứng lên, định nghiêng đầu sang thơm Lâm Sở Sênh một cái nhưng lại bị cô né ra, anh liền đứng đó nở một nụ cười trầm thấp: “Em cũng biết anh là loại người sẽ không chịu từ bỏ khi không đạt được mục đích mà, cho nên...”

Anh đặt tay lên bụng Lâm Sở Sênh, “Anh đã từng nói với em là hãy gả cho anh, em không đồng ý, cho nên anh đành phải nghĩ một lối tắt khác để đi, chưa biết chừng chuyện phụng tử thành hôn (*) lại thành sự thật đấy.”

(*) Phụng tử thành hôn: Cưới xin nhờ con Dường như Lâm Sở Sênh cũng có chút ấn tượng, Thẩm Mạc từng nhắc đến chuyện kết hôn, nhưng anh không nhắc lại lần nào nữa nên Lâm Sở Sênh cũng không để ý, nào ngờ anh lại ghi tạc trong lòng

Nhưng vậy thì sao chứ, “Em không muốn lấy anh.” Thẩm Mạc gật đầu với vẻ rất nghiêm túc, “Đúng vậy, chính vì thế nên anh mới nghĩ ra cách này đây, nếu em đồng ý thì anh cũng chẳng cần phải lãng phí nhiều tâm tư đến thế.” Thẩm Mạc hùng hồn nói một cách ngang ngược.

Lâm Sở Sênh định nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi, không thể nào nói lý lại với loại người này

Nhưng mà không có thuốc cũng là một vấn đề

Sâu trong lòng Lâm Sở Sênh vẫn còn sự mềm mại của một người phụ nữ, cho nên cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện nạo thai, nếu đã không tránh thai được thì chắc chắn là phải đối xử với nó thật nghiêm túc! Hai người ăn sáng vào giữa trưa, hai giờ chiều, chuyến bay của Thẩm Phong sẽ hạ cánh, hai ngươi cơm nước xong xuôi liền chuẩn bị đi đón người.

“Đừng nói với em là anh chủ động đi đón người ở sân bay là để đối phó đấy nhé.” Trên xe, Lâm Sở Sênh thuận miệng hỏi một câu.

Thẩm Mạc để Lâm Sở Sênh đi trước, tùy ý cười cười, “Lát nữa rồi em sẽ biết.”

Anh rất thích tì cằm vào đầu Lâm Sở Sênh

“Anh kể về cậu Ba nhà họ Thẩm đi.” Xe đi được một lúc, Lâm Sở Sênh buột miệng hỏi một câu, cô luôn sợ Thẩm Mạc có chuyện gì đó đè nặng trong lòng, bây giờ kể ra với ai đó coi như là giải tỏa

Thẩm Mạc vuốt tóc Lâm Sở Sênh, “Thật ra thì anh cũng không tiếp xúc nhiều với Thẩm Phong, hay là để anh kể cho em nghe vài sự tích về ông Thẩm nhé.” Từ trước đến nay Thẩm Mạc chưa bao giờ gọi ba Thẩm là ba

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, dường như quay về khoảng thời gian trước kia

Ngày đó, khi Thẩm Mạc đang vui chơi ở biệt thự nhà mình, đột nhiên con chó vốn đã được huấn luyện rất tốt lại phát điên lên, đang yên đang lành lao vào cắn Thẩm Mạc

Người lớn trong nhà đều đã đi ra ngoài dự tiệc hết, vì chuyện xảy ra ở vườn nên cũng không biết là người giúp việc không nghe thấy thật hay là cố tình không nghe thấy, dù sao thì cũng chẳng ai thèm đến xem, mãi đến khi cả người anh dính đầy máu, nằm hấp hối dưới đất thì mọi người mới phát hiện ra.

Nực cười thật, vừa nãy anh gọi rõ to thì không ai đến, bây giờ anh không gọi nữa, xung quanh trở nên yên tĩnh thì bọn họ lại đến

Cũng chính vì lần đó mà Thẩm Mạc bị thương cả người, chỗ nam tính cũng bị cắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.