Thiên Kim Báo Thù

Chương 153: Người bí mật được cưng chiều của thẩm thị



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Bản thân mày không tự trọng, tự mình đóng phim cấp ba trên đường

Mày đã thích bị người khác ngủ như vậy thì tao tác hợp cho mày, để mày thoải mái!” Lần này Vu Thiểu Tuấn nói thật sự rất thả cửa.

Người giúp việc vẫn còn đang thu xếp đồ đạc trong bếp, bị dọa đến mức làm rơi cả bát đĩa

“Choáng” một tiếng, người giúp việc định đi ra xin lỗi, nhưng làm như vậy lại càng khiến Lâm Tiêu Tiểu mất mặt hơn.

Vu Thiếu Tuấn lạnh lùng nhìn sang trợ lý, “Cậu không ngủ thì gọi lão Trương đến đây.” Lão Trương là lái xe riêng của Vu Thiếu Tuấn, đã ngoài bốn mươi tuổi.

“Vu tổng, có hiểu lầm gì thì cứ từ từ giải thích, không nên kích động làm bừa!” Trợ lý đứng bên cạnh hoàn toàn choáng váng, tranh thủ thời gian an ủi Vu Thiếu Tuấn

Nào ngờ anh ta chỉ cười lạnh, “Kích động? Không, tôi không hề kích động

Người phụ nữ này vốn là một con điếm, tôi tưởng rằng mình cưới về một mỹ nhân như hoa như ngọc, nào ngờ lại bị biết bao nhiêu người cười sau lưng.”

“Thiếu Tuấn, anh đừng nghe Lâm Sở Sênh nói bậy, em hoàn toàn trong sạch

Dù hồi trẻ em không hiểu chuyện, nhưng anh yêu em của bây giờ cơ mà, không phải sao?” Lâm Tiêu Tiêu bò đến trước mặt Vu Thiếu Tuấn, cô ta biết rõ, Vu Thiểu Tuấn rất để ý đến chuyện này.

Đang nói bị cắt lời, Vu Thiếu Tuấn cực kì bất mãn, anh ta đáp lại Lâm Tiểu Tiêu: “Tao yêu? Mày ngu thật hay giả ngu đấy? Trước kia tạo cũng nói là yếu Lâm Sở Sênh đấy! Lâm Tiêu Tiêu, mày nói xem, thân thể này đã bị người ta chơi nát rồi, đầu óc thì không có, tao giữ mày lại làm gì? Làm được gì? Còn không bằng?” Vụ Thiếu Tuấn híp mắt lại, kéo Lâm Tiểu Tiểu từ dưới đất lên.

“Còn không bằng dùng khuôn mặt khá dễ nhìn này của mày.” Nói xong, anh ta dùng lực cổ tay, hất mặt Lâm Tiêu Tiêu sang một bên

Vu Thiếu Tuấn cũng không biết là mình có thật sự quan tâm đến Lâm Tiêu Tiêu hay không, anh ta biết rõ hoàn cảnh của Lâm Tiêu Tiêu

Anh ta tức giận có lẽ là vì Lâm Tiêu Tiêu đã khiến anh ta mất mặt

Đã không có mặt mũi gì rồi thì đành phải buông tay đánh cược một lần vậy

Lâm Tiêu Tiêu không thấy trong mắt Vu Thiếu Tuấn còn một tia tình nghĩa nào

Thời gian càng trôi đi thì trái tim cô ta lại càng lạnh đi một chút

Một tay ôm lấy bên má đang nóng ran lên rồi vịn bàn đứng dậy, “Vu Thiếu Tuấn, anh không thể đối xử với em như vậy

Em là vợ anh chứ không phải là người hầu của anh, muốn động vào em thì phải hỏi xem người nhà họ Lâm có cho không đã.” Đây là lần đầu tiên cô ta nhận ra ưu điểm của việc làm con gái nhà họ Lâm

Quay người đang định rời đi thì cô ta lại bị Vu Thiểu Tuấn túm tay kéo mạnh lại

Sức lực đàn ông vốn khỏe, điều này không hề liên quan đến việc chân anh ta có gãy hay không

Lâm Tiểu Tiểu bị quăng xuống đất

“Nhà họ Lâm? Mày nghĩ nhà họ Lâm còn quan tâm đến mày sao? Bây giờ Lâm Sở Sênh dồn tạo vào chỗ chết rồi, tiếp theo chắc chắn là đến lượt nhà họ Lâm, làm gì còn ai có thời gian quan tâm đến sự sống chết của mày nữa chứ.”

Dường như để cười nhạo sự ngây thơ của Lâm Tiêu Tiêu, anh ta từ từ nâng tay lên, khoa trương tạo thành hình bộ phận sinh dục đực, “Con điểm!” Cuối cùng, anh ta nhổ ra cho Lâm Tiêu Tiêu một bãi nước bọt và hai từ cực kì ác độc này.

Lâm Tiêu Tiêu muốn đứng dậy, nhưng không hiểu sao lại bị trật chân, không thể đứng dậy nổi, giãy giụa dưới đất một lúc, cuối cùng lại bất lực ngồi xuống.

“Cậu điếc à? Gọi người vào cho tôi!” Hôm nay Vu Thiếu Tuấn quyết tâm phải dạy dỗ cho Lâm Tiêu Tiêu một bài học.

Trợ lý bị Vu Thiếu Tuần dọa đến mức cả người hơi run lên

Thấy Vu Thiếu Tuấn nói thực sự nghiêm túc, tâm trạng trợ lý chùng xuống, lại nhìn thoáng qua Lâm Tiêu Tiêu, anh ta thẩm hạ quyết tâm: “Tôi sẵn sàng cống hiến hết sức lực!”

Nghe thấy lời này của trợ lý, Lâm Tiêu Tiêu hoàn toàn tuyệt vọng.

Đặc biệt là khi bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của người trợ lý kia, cả người cô ta lùi lại phía sau, “Hai người đang phạm pháp, làm thế là phạm pháp đấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.