Thiên Kim Báo Thù

Chương 192: Thân phận thấp kém



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tao xinh đẹp hơn mày, được yêu thích hơn mày, tại sao tao lại bị đối xử như thế!” Nhắc đến chuyện khi còn bé, Lâm Tiêu Tiêu lại trở nên kích động, “Mà ngay cả lớn lên cũng vậy, thậm chí tao còn không đỗ được cấp ba, chỉ có thể đi học nghề, mà mày lại có thể đỗ vào đại học danh tiếng, vì sao? Còn không phải vì ngay từ nhỏ đã có nền tảng giáo dục tốt sao?”

“Lâm Sở Sênh, tao chẳng kém mày cái gì cả, tại sao bây giờ tao lại giống như một bãi phân chó, đi đâu cũng bị chê thôi, còn mày lại làm Giám đốc Lâm cao cao tại thượng? Tại sao? Tại sao!” Lâm Tiêu Tiêu tức giận, điên cuồng hét lên, vừa hét lên như vậy, đôi mắt cô ta cũng đỏ bừng lên vì tức giận, cộng thêm đôi môi màu đỏ kia, trông rất giống ma nữ.

“Lâm Tiêu Tiêu, cô dựa vào cái gì mà dám trách tôi, đây chính là quả báo của các người, là do mẹ cô làm người thứ ba xen vào gia đình tôi, tất cả đều là báo ứng của các người!” Sau khi bật lại Lâm Tiêu Tiêu, Lâm Sở Sênh cũng bắt đầu trở nên kích động, giọng nói của cô cũng to chẳng kém gì Lâm Tiêu Tiêu.

Lâm Sở Sênh nói vậy, Lâm Tiểu Tiểu mới dần dần tỉnh táo lại, cô ta không hò hét điên cuồng nữa mà nở một nụ cười như có như không, “Lâm Sở Sênh, việc này có thể trách mẹ tạo chắc? Muốn trách thì phải trách mẹ mày quá ngu ngốc, không giữ được người đàn ông của mình.” Lâm Tiêu Tiêu nói xong lại càng cười đắc ý hơn, “Mày không biết mẹ mày thua đáng thương thế nào đâu, mẹ mày và ba đã vất vả xây dựng Lâm Thị lớn mạnh như vậy, nhưng bà ta quá ngu xuẩn, không biết là đàn ông ghét nhất những người phụ nữ giỏi giang hơn mình, tiếc là bà ta cũng chẳng biết đường tém tém lại.”

Lâm Tiêu Tiêu ôm cánh tay, tựa như cô ta đang nghĩ về chiến thắng vẻ vang trước kia, “Mày biết không? Mẹ tao đã gài bẫy cho mẹ mày nói mấy lời, nếu Lâm Thị không có bà ta thì sẽ không trụ nổi..

Nhưng mẹ mày lại không hề biết rằng bắt đầu từ ngày hôm đó, ba liền chán ghét bà ta, thậm chí cuối cùng còn ghê tởm bà ta, ghê tởm chúng mày.” Lâm Tiêu Tiêu vẫn còn đang lải nhải, nhưng Lâm Sở Sênh cũng chẳng có tâm trạng để nghe hết, hóa ra chân tướng mà cô vẫn luôn tìm kiếm lại chỉ đơn giản như vậy

Hóa ra lòng dạ đàn ông lại dễ thay đổi đến thế.

Chỉ vì không thỏa mãn được lòng ham hư vinh của họ, có cố gắng đến mấy thì cũng không thể thắng được sự dịu dàng ngọt ngào của người phụ nữ khác

Mỉa mai làm sao, Lâm Sở Sênh thật sự muốn tha mẹ cô ngoại tình còn hơn, ít ra thì nếu chết như vậy cũng chẳng oan uổng

Mắt Lâm Sở Sênh hơi híp lại, lúc này cô đang cảm thấy đau lòng hơn bao giờ hết

Cô ngẩng đầu lên nhìn cái miệng đang nói liến thoắng của Lâm Tiêu Tiêu, đáy lòng lại càng lạnh lẽo hơn

Trước kia cảnh tượng này đã từng xuất hiện, mẹ kế Lâm, kẻ thứ ba kia đã từng nhìn từ trên cao xuống, diễu võ dương oai, xát muối vào trái tim mẹ cô, làm nhục cơ thể của mẹ cô

“Yên tâm đi, cô cũng không đắc ý được bao lâu nữa đâu, bây giờ chẳng phải ba cô cũng đã chán mẹ cô rồi đấy à, không phải bà ta cũng muốn chèn ép ông ta đấy sao?” Lâm Sở Sênh chậm rãi đứng lên, nhìn thẳng vào Lâm Tiêu Tiêu

Có người tiến vào nói, “Chị Lâm.” Sau khi gật đầu với Lâm Sở Sênh, người kia cung kính đứng sang một bên

Lâm Sở Sênh khẽ lắc đầu, ý bảo đối phương không cần lo lắng, “Cậu đi ra ngoài trước đi, có việc gì tôi sẽ gọi cậu.”

Người đàn ông kia nghe lời Lâm Sở Sênh, cung kính lùi ra ngoài, thật sự là lùi ra ngoài giống như những người cổ đại gặp mặt hoàng đế, không được phép quay người mà chỉ được lùi từng bước về phía sau.

“Chuyện này là sao?” Nụ cười trên mặt Lâm Tiêu Tiêu cứng lại, thay vào đó là vẻ sợ hãi

Những người này đều là do cô ta tìm mà, sao họ lại cung kính với Lâm Sở Sênh như vậy? Chuyện này khiến Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy cực kì hoảng sợ, thậm chí bàn tay đang vịn vào ghế của cô ta cũng bắt đầu run lên.

Lần này đến lượt Lâm Sở Sênh mỉm cười, “Cô nói xem, cô đúng là ngốc nghếch một cách đáng yêu đấy, cũng chẳng nghĩ xem chỗ đó là nơi nào, nhà họ Thẩm có rất nhiều người bảo vệ, sao có thể để cho cô cướp người đi dễ dàng như vậy?”

“Suyt!” Thấy Lâm Tiêu Tiêu định lên tiếng, Lâm Sở Sênh lập tức ngắt lời cô ta, “Cô muốn nói gì thì để tôi nói thay cho

Có phải cô muốn nói rằng cô đã bắt tay với mẹ của Thẩm Phong không? Đừng nghĩ nhiều nữa, nhà họ Thẩm sao đến lượt bà ta quản lý chứ, cô nghĩ Thẩm Mạc và các anh em nhà họ Thấm chết hết rồi à?”

“Không thể nào, những người bọn tạo thuê về đều không phải là người bình thường!” Lâm Tiêu Tiêu liên tục lắc đầu, cô ta không thể tin được, sao Lâm Sở Sênh lại có thể nhìn thấu được kế hoạch hoàn hảo mà bọn họ đã sắp đặt?

Không, đáng lẽ không thể thất bại được!

“Đúng, người mà bạn có tìm đều không bình thường, chính là vị kia nhà họ Cam, kẻ vẫn còn đang sống qua ngày trong trại cai nghiện - Cam Cửu?” Trong hơi thở của Lâm Sở Sênh còn có vẻ xen lẫn một tiếng “hờ”, “Hiện tại Cửu gia cũng được tính là người có máu mặt, nhưng nếu so với nhà họ Thẩm thì vẫn còn kém lắm.”

Thấy Lâm Tiêu Tiếu vẫn đang trưng ra vẻ mặt không thể tin nổi, Lâm Sở Sênh dứt khoát nói rõ ràng hơn: “Vậy để tôi nói cho cô biết, tôi đã cố tình chọc giận cô và mẹ cô, ép các người vào đường cùng không còn đường lui

Nhưng mẹ con cô đâu phải người yên phận, chắc chắn hai người sẽ nghĩ cách để phản kháng lại, kẻ có khả năng và có thể trở thành vũ khí cho hai người sử dụng chỉ có thể là Cam Cửu

Hai người lợi dụng người của hắn để tấn công tối, rồi lợi dụng ông Cam để bắt tay với người tình của ông Thấm.”

“Theo lẽ thường mà nói thì đến lúc tàn cuộc, nhân viên rất ầm ĩ, chắc chắn sẽ có người đi ra nói chuyện riêng với Thẩm Mạc, tôi chắc chắn sẽ bị tách ra, lúc này chính là thời điểm tốt nhất, hôm nay vừa khéo mọi thứ lại rất hỗn loạn, rất hợp ý của các người.” Lâm Sở Sênh khẽ híp mắt lại, “Nhưng mà, các người có thể nghĩ ra thì sao tôi lại không thể nghĩ đến được chứ?”

Thấy Lâm Tiêu Tiêu đang dần trở nên tuyệt vọng, Lâm Sở Sênh lại nói thêm câu nữa, “Một người có gia cảnh lớn như thế, bản thân cũng rất có năng lực, nhưng cuối cùng cũng bị giày vò đến mức phải vào trại cai nghiện, cô nghĩ xem, các người tìm kẻ dẫn độn như thế thì có khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết không?”

Lâm Tiểu Tiêu hoảng sợ ngồi bệt xuống đất, nếu như chuyện này đều nằm trong kế hoạch của Lâm Sở Sênh..

Vậy thì những người bên ngoài đa số đều là người của cô.

Nghĩ đến khả năng này, Lâm Tiêu Tiêu lập tức bật dậy, cô ta vội vàng ôm bụng chạy ra cửa.

Trốn! Trong đầu cô ta bây giờ chỉ có mỗi một suy nghĩ này! Đáng tiếc, những người đợi ở bên ngoài sao có thể chiều theo ý cô ta được? Những người này đẩy mạnh Lâm Tiêu Tiêu xuống đất, “Mấy anh em, đến đây đi!” Một người ở cửa ra vào hét lớn

Mấy người đàn ông đang nghỉ ngơi dưới đất liền đi qua đó

“Sếp bảo chúng ta dạy dỗ Lâm Sở Sênh, mà đây chẳng phải là em gái của Lâm Sở Sênh sao? Chúng ta ngủ với cô ta trước đi!” Người đàn ông ở cửa ra vào vừa nói, cả đám lập tức lóe lên ánh mắt thô tục, nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu Tiêu.

“Không, không, không được, Cam Cửu bảo mấy người dạy dỗ Lâm Sở Sênh, không phải tôi, không phải tôi!” Lâm Tiêu Tiêu lùi dần ra phía sau, đồng thời nhìn chằm chằm vào mấy người này, cô ta chỉ sợ nhỡ có ai đó điên lên nhào tới thì phải làm sao? Nhắc đến Cam Cửu, ánh mắt mấy người kia liền lóe lên vẻ do dự.

Đáng tiếc, lý do này sao đẩy lùi được mấy kẻ có ý đồ sẵn, “Đúng vậy, chúng tao muốn tra tấn Lâm Sở Sênh, nhưng mày là em gái cô ta, bọn tao ngủ với mày trước, cũng coi như đang tra tấn Lâm Sở Sênh, khiến cô ta hoảng sợ, tuyệt vọng, càng khiến cho cảm giác sống không bằng chết dài hơn.

Người ở cửa ra vào vừa nói vậy, chút cảm giác do dự trong lòng mấy người kia cũng lập tức biến mất

Thậm chí có người còn nóng lòng túm lấy tay Lâm Tiêu Tiêu

“Á, thả tao ra, đám súc sinh này, tao là phụ nữ có thai, là phụ nữ có thai đấy!” Tiếng hét chói tai của Lâm Tiêu Tiêu vang lên, tay cô ta không ngừng khua khoắng.

Tiếc là chút sức lực của Lâm Tiêu Tiêu không đủ để chống lại mấy người đàn ông này

Chỉ trong chốc lát, cô ta đã bị ném lên đệm hơi, nửa người trên bị ai đó đè xuống

Thấy vậy, Lâm Tiếu Tiếu lại càng giãy giụa mạnh hơn, bản thân cô ta rõ hơn ai hết rằng bây giờ bụng cô ta đang yêu đến cỡ nào.

Cô ta không sợ việc có bao nhiêu người đàn ông ngủ với mình mà chỉ sợ mình không thể làm một người phụ nữ thật sự được nữa

Một người phụ nữ không thể sinh con, chỉ có sắc đẹp thì sau này sẽ chẳng còn chút tương lai nào hết.

Chát!

Người đàn ông kia chán ghét tát cô ta một cái, “Con m* nó, giả làm loại đàn bà chết vì trinh tiết mày thấy hay lắm à?” Người đàn ông kia dùng sức, giật mạnh tóc Lâm Tiêu Tiêu, gã kéo cô ta lên, ép Lâm Tiêu Tiêu phải quay mặt về phía một chiếc máy tính bảng.

Máy tính bảng đang mở gì đó, Lâm Tiêu Tiêu bị tát đến choáng váng dần nhìn rõ được người trong màn hình, nhân vật chính trong đó chính là cô ta, đây là video do Vu Thiếu Tuấn quay lại khi cô ta còn ở nhà họ Vu, cô ta đang bị mấy người đàn ông cưỡng bức, nhưng vẫn khép hờ mắt lại, nhìn có vẻ như cực kì hưởng thụ

“Ngoan ngoãn đi thì ông đây sẽ cho mày thoải mái hơn.” Gã đàn ông kia vuốt ve mặt Lâm Tiêu Tiêu

Lâm Tiêu Tiêu thật sự rất xinh đẹp, nhiều khi năng lực không quan trọng, chỉ cần có một gương mặt xinh đẹp, dáng người hấp dẫn cũng đủ để khiến cho đám đàn ông điên đảo

Cộng thêm video này, mấy gã đàn ông kia đã bị t*ng trùng xông não, sao có thể bỏ qua cho cô ta được? Lâm Tiêu Tiêu trừng mắt lên nhìn Lâm Sở Sênh, tại sao video của Vu Thiếu Tuấn lại xuất hiện ở đây? Lúc đó, sau khi Vụ Thiếu Tuấn gặp chuyện, cô ta đã từng lo lắng rằng anh ta sẽ tung đoạn video này lên mạng, nhưng mẹ kế Lâm đã chắc chắn rằng Vụ Thiếu Tuấn sẽ không công khai, vì một khi đoạn video này bị công khai thì người nhà họ Lâm sẽ lập tức kiện Vu Thiểu Tuấn, đến lúc đó cuộc sống bi thảm của anh ta sẽ chỉ như bị đổ thêm dầu vào lửa mà thôi

Lâu như vậy rồi, Lâm Tiêu Tiểu cũng quên đi sự tồn tại của đoạn video này, bây giờ nó lại đột nhiên xuất hiện!

Không đúng, trước khi tuyệt vọng nhắm mắt lại, đột nhiên Lâm Tiểu Tiểu nghĩ ra, có vẻ như có điều gì đó sai sai.

Đúng rồi, không phải tất cả những người này đều về phe của Lâm Sở Sênh, nếu không thì người ở cửa ra vào kia cũng không nói nhảm nhiều đến thế! Nhận thức được điều này, Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy như vở được ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng, cô ta đột nhiên mở mắt ra, đưa tay ngăn người đàn ông đang cười trên người mình, “Hãy nghe tôi nói, giữa mấy người có gian tế, hắn là người của Lâm Sở Sênh, nếu mấy người không dùng tay thì nhất định sẽ bị bắt đấy.”

Lâm Tiêu Tiêu cho rằng kiểu gì cũng sẽ có một người nghe lời cô ta, nhưng kết quả cô ta lại bị tát một cái, “Con đàn bà thối tha, còn nói nhảm nữa thì ông đây làm chết mày.” Có người bắt đầu như vậy, những kẻ còn lại càng điên cuồng hơn, thậm chí còn chuyển sang trạng thái hưng phấn, bắt đầu đứng đấy đánh cược, xem ai có thể làm Lâm Tiêu Tiêu đến mức tàn phế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.