*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bây giờ Cam Như Ý không thất thổ, tuyệt đối là dựa vào khả năng kiềm chế nhiều năm của bản thân.
Cơ thể của cô ta xoay qua một phía khác, không quan tâm đến Lâm Sở Sênh nữa.
Khuôn mặt của Lâm Sở Sênh vẫn cười tươi như gió xuân, sau đó đi ra ngoài.
Thật ra Lâm Sở Sênh biết, dáng vẻ của cô bây giờ rất giống tiểu nhân đắc chí.
Thế nhưng cô cũng không để ý, cô đạt được mục đích là được rồi.
Sau khi đi được mấy bước, Lâm Sở Sênh đột nhiên quay đầu, chụp một tấm hình cho cô ta.
Bởi vì điện thoại của Lâm Sở Sênh được chỉnh chế độ im lặng, hơn nữa Cam Như Ý quay lưng về phía cô, thế nên cô ta cũng không nhìn thấy Lâm Sở Sênh đang làm gì.
Liếc mắt nhìn tấm hình, Lâm Sở Sênh thoả mãn mỉm cười, sau đó bước lên xe.
Chỉ cần cắt ghép đơn giản là có thể xử lý xong.
Đúng như suy nghĩ của Lâm Sở Sênh, đến lúc xế chiều, tin tức Cam Như Ý và Thẩm Phong vừa gặp đã yêu lan truyền trên mạng.
Mọi người đều nói chuyện giữa cô bé lọ lem và hoàng tử đầy cam go thật cảm động lòng người.
Bây giờ chuyện giữa công chúa và chàng lọ lem lại càng như một truyền thuyết.
Thậm chí trên mạng còn xuất hiện một câu mới là “cô vợ ven đường, nhất định phải đỡ.” Cho dù hai người này có xứng đối hay không thì ít ra bởi vì gặp nhau như vậy, có cái ô tình yêu này bảo vệ, thể nên dù là chuyện thế nào cũng có thể trở nên thiêng liêng.
Bên phía Cam Như Ý sắp xếp khá nhiều thuỷ quấn, chỉ trong thời gian nửa tiếng đã lên trang nhất của rất nhiều tờ báo, thành công trở thành một trong những đề tài nóng nhất.
Lâm Sở Sênh ngồi trên xe, ngón tay tùy ý lướt điện thoại.
Lúc cảm thấy gần được rồi, cô đãng lên Weibo một tấm ảnh mới và tấm ảnh cắt ghép lúc nãy.
Tấm hình chỉ có hai tách trà trên bàn, thể hiện rất rõ kiến trúc ở phía sau, còn kèm theo một câu chúc của Lâm Sở Sênh dành cho Cam Như Ý, “trăm năm hạnh phúc, con cháu đầy đàn.” Sau khi thuỷ quân đẩy đề tài này lên đã thu hút sự chú ý của rất nhiều cư dân mạng.
Chắc chắn chuyện giữa Cam Như Ý và Thẩm Mạc lại bị lôi ra, nhiều người còn nói nhất định sẽ theo dõi Weibo của Lâm Sở Sênh.
Lâm Sở Sênh vừa đăng lên, những người còn lại như được tiêm máu gà, dồn dập suy đoán Lâm Sở Sênh có ý gì.
Sau đó tấm hình ở ngoài biệt thự nhà họ Cam cũng bị lôi ra.
Lần này mọi người còn phát hiện ra một bí mật lớn hơn, Lâm Sở Sênh đến nhà họ Cam uống trà.
Thế thì chẳng phải tấm hình này là muốn chúc phúc Cam Như Ý hay sao.
Trạng thái khiến người ta không đoán ra được thể này lại càng thu hút sự chú ý của mọi người.
Lần này tấm hình Lâm Sở Sênh đăng lên càng được bàn tán sôi nổi.
Đừng nói đến những cư dân mạng bình thường, ngay cả các phương tiện truyền thông lớn đều quan tâm đến tin tức vô cùng hot này.
Sau đó bọn họ gọi điện thoại cho Cam Như Ý và Lâm Sở Sênh, chắc chắn là đang vô cùng tò mò về mối quan hệ lúc này giữa hai người.
Tiết mục tình địch biến thành chị em dâu khiến người ta rất chú ý.
Thái độ của Cam Như Ý cũng giống như Lâm Sở Sênh, chính là không cho bất kì một lời hồi đáp nào.
Thật ra Cam Như Ý rất muốn khí phách đáp trả rằng cô ta và Lâm Sở Sênh hoàn toàn không thân thiết để vả vào mặt Lâm Sở Sênh.
Nhưng nếu đầu đá một cách rõ ràng như vậy thì chỉ làm cho độ hot của chuyện này càng tăng chứ không giảm.
Cam Như Ý đưa chuyện của mình lên mạng chỉ đơn giản là muốn tăng mặt mũi cho mình, để sau này có vào nhà người ta cũng vào một cách nở mày nở mặt.
Như vậy là đủ rồi, nếu tiếp tục kéo dài độ hot, thật ra cũng chẳng có nghĩa lý gì với Cam Như Ý.
Nhưng mà với Lâm Sở Sênh thì lại khác.
Ở trong ngành, danh tiếng của MC rất vang dội, thế nhưng ở trong nước, đừng nói là muốn so sánh với Thẩm Thị, cho dù là doanh nghiệp bình thường cũng chưa chắc có thể sánh bằng.
Lâm Sở Sênh làm như vậy rõ ràng là muốn dựa thế nhà họ Cam khiến MC nổi tiếng, đây là dựa thể tăng độ hot điển hình.
Cam Như Ý không muốn để cho Lâm Sở Sênh đạt được mục đích, thế nên chỉ có thể ngậm miệng không nói, chờ độ hot tự giảm xuống.
Nhưng mà lời của Lâm Sở Sênh vẫn có thể khiến cô ta bực bội khó chịu.
Cam Như Ý tức đến mức không nhịn được nữa phải đập đồ để trút giận.
Thật ra lần này cô ta mới thật sự biết được thủ đoạn của Lâm Sở Sênh.
Lâm Sở Sênh đến đây nói một đống lời để kích thích cô ta, sau đó còn giả vờ như hai người đã hòa giải trước mặt truyền thông đại chúng, bitch mưu mô điển hình.
Hơn nữa chuyện vừa đẩy lên như vậy, chắc chắn sẽ có truyền thông quan tâm đến cô ta, có khi bên ngoài nhà họ Cam đã có phóng viên chầu chực.
Sắp đến cuộc đấu thầu chính phủ, chuyện này tương đương với chuyện trước cửa nhà họ Cam có rất nhiều máy theo dõi, khiến người nhà họ Cam ra ngoài gặp người khác cũng phải vô cùng cẩn thận.
“Lâm Sở Sênh, tôi thật sự đã coi thường có rồi.” Mắt của Cam Như Ý hơi híp lại, không nhịn được nói một câu: “Anh tôi vẫn chưa về sao?” Sau khi cảm xúc trở nên ổn định, Cam Như Ý hỏi người giúp việc.
Anh của Cam Như Ý, chắc chắn chỉ có một mình Cam Cửu.
Người giúp việc khẽ lắc đầu: “Cửu Gia vẫn còn ở trong bệnh viện.” Cam Như Ý nghe xong, con người đột nhiên có rút lại.
Bây giờ cô ta muốn đấu đá với Lâm Sở Sênh, thật ra Cam Cửu có tác dụng rất lớn.
Có rất nhiều chuyện Cam Như Ý không tiện làm, nhưng Cam Cửu lén lút thực hiện lại rất thuận tiện.
Thế nhưng sau khi cô ta bị đá trong hôn lễ, ngày nào Trịnh Điềm cũng kêu đau bụng.
Thế là Cam Cửu dứt khoát ở luôn trong bệnh viện, ngày ngày ở bên cạnh Trịnh Điềm, không quan tâm đến những chuyện khác nữa.
Cam Như Ý thật sự không tin trên đời này có chuyện trùng hợp như vậy.
Bụng của Trịnh Điềm đau rất đúng lúc.
Hơn nữa chuyện giữa Trịnh Điểm và Cam Cửu, cô ta đã điều tra ra rất rõ ràng.
Hai người này hành hạ nhau đến mức suýt nữa thì chết người, Trịnh Điểm vừa mang thai thì lập tức rụt móng vuốt lại.
Sao con người có thể thay đổi lớn như vậy được? Trong đầu Cam Như Ý lập tức nghĩ đến Lâm Sở Sênh, chắc chắn là do Lâm Sở Sênh sắp xếp: “Chuyển quần áo của tôi đến nhà họ Thẩm, mua chút quà tặng, chúng ta đến bệnh viện.” Cam Như Ý bình tĩnh lại, lập tức đã nghĩ ra chiêu mới.
Không phải Lâm Sở Sênh khiến cô ta khó chịu sao, vậy Lâm Sở Sênh cũng đừng hòng thoải mái.
Cô ta chuyển đến nhà họ Thẩm, dù những phóng viên kia suy nghĩ như thế nào cũng phải ngồi trước nhà họ Thẩm đợi tin tức.
Cổng nhà họ Cam sẽ nhanh chóng yên tĩnh lại.
Bọn họ ngồi canh trước nhà họ Thẩm, cô ta bất tiện, Lâm Sở Sênh cũng bất tiện.
Cam Như Ý là đứa con gái duy nhất của nhà họ Cam, cứ thế chuyển đến ở trong nhà họ Thẩm, trong mắt người giúp việc là một chuyện rất mất mặt.
Có điều xưa nay Cam Như Ý luôn là một người có chủ kiến.
Ngay cả ba mẹ Cam mà người giúp việc cũng không dám báo, Cam Như Ý muốn bọn họ làm gì thì bọn họ làm cái đó.
Lâm Sở Sênh xoay điện thoại, nhàn nhã đi lại trong công ty.
Những nghiệp vụ hiện có trong công ty đa số đều là nghiệp vụ nước ngoài, một mình Thẩm Mạc xử lý là đủ rồi.
Bây giờ sức lực của Lâm Sở Sênh đã đặt hết lên việc mở rộng trong nước.
Vì vậy sau khi biết Cam Như Ý đến bệnh viện, Lâm Sở Sênh quyết định cũng đến bệnh viện xem sao.
Điều cô muốn làm là khiến cho độ hot không giảm.
Nghe thấy Lâm Sở Sênh muốn đến bệnh viện, đám vệ sĩ lập tức buồn rầu.
Bọn họ cũng biết được một chút ân oán giữa Cam Cửu và Lâm Sở Sênh.
Bây giờ đến địa bàn của Cam Cửu, bọn họ thật sự là không nắm chắc.
Lâm Sở Sênh cười không để ý lắm: “Yên tâm, tôi sẽ không sao đâu.” Lâm Sở Sênh nói, sau đó gọi thẳng cho Trịnh Điềm.
Cô đã nhìn ra được bây giờ Cam cứu rất nghe lời Trịnh Điềm, chỉ cần có cô ấy ở đó, chắc chắn cô sẽ không sao.
Gọi điện thoại cho Trịnh Điềm xong, Lâm Sở Sênh phải đi một cách vẻ vang, thậm chí còn phải để Cam Cửu ra đón mình.
Khi đến bệnh viện, Cam Như Ý đúng lúc nhìn thấy Cam Cửu cầm dao gọt trái cây với vẻ không tình nguyện.
Hắn giống như có thù oán với quả táo trong tay vậy, gọt gọt một lúc, chắc chắn có thể gọi là bổ luốn.
Hắn dùng sức như vậy, từng miếng táo rớt xuống.
Trịnh Điềm nhìn Cam Cửu với vẻ ghét bỏ, đưa tay ra muốn lấy, đột nhiên lại bị hắn đánh vào tay: “Ngồi yên ở đó cho tôi.” Giọng điệu vẫn hung dữ như trước đây.
Trịnh Điềm bĩu môi, cô đã biết phải ở chung với Cam Cửu ra sao, chỉ ngồi ở bên cạnh vui vẻ nhàn rỗi.
Cam Như Ý nhìn thấy dáng vẻ này của Cam Cửu, khẽ nhíu mày lại: “Sao không mời hộ lý?” Nói rồi, cô ta thuận tay để quà ở bên cạnh bàn.
Bởi vì cửa mở nên bọn họ nghe rõ được tiếng động, thế nhưng không biết Cam Như Ý đến đây.
Sau khi Trịnh Điểm thấy cô ta, lập tức giãy giụa muốn đứng dậy: “Cô Cam.” Khách sáo như người ngoài.
“Em bị gì vậy, tôi nói mà em cũng không nghe nữa đúng không.” Cam Cửu hét to với Trịnh Điềm, thuận tay ném quả táo vẫn chưa gọt xong vào mặt cô.
Cam Cửu thử không dùng sức, thế nhưng ném như vậy vẫn khiến nửa bên mặt của Trịnh Điềm đau nhói.
Cô nhanh chóng che mặt.
Bởi vì đau nên Trịnh Điềm lập tức rưng rưng nước mắt, thế nhưng cô cũng không muốn khóc, không hề muốn khóc.
Cam Cửu thấy Trịnh Điềm như vậy liền biết mình lại gây rắc rối rồi.
Hắn gãi đầu sau đó lại cứng rắn nói thêm: “Con m* nó, em là người phụ nữ của ông đây, đừng có lúc nào cũng tỏ ra mình là người giúp việc vậy.” Vốn dĩ muốn giải thích, thế nhưng lời nói ra từ trong miệng của Cam Cửu lại giống như mắng người.
Trịnh Điềm khẽ cúi đầu, trong mắt nhanh chóng hiện lên vẻ tức giận, thế nhưng lại lập tức giấu đi.
Cô chỉ nhẹ giọng đáp: “Vâng.” Bàn tay vô thức đặt lên cái bụng đã nhô lên của mình.
Chắc chắn Cam Cửu rất tệ trong chuyện dỗ dành phụ nữ.
Hắn chán nản đánh lên tay mình, ngồi xuống mép giường của Trịnh Điềm, sau đó hét to với Cam Như Ý: “Em đến đây làm gì?” Sau khi hung dữ xong, hắn nhận ra phản ứng của mình không bình thường: “Sao em lại đến đây, ăn gì chưa?” Muộn như vậy rồi, chắc chắn đã ăn cơm, Cam Cửu đang cố ý giữ thể diện cho mình.
Cam Như Ý trợn mắt nhìn Cam Cửu, lấy cái ghế ở bên cạnh qua ngồi xuống: “Em thấy cũng có tinh thần rồi.
Về nhà ở đi, có nhiều người giúp việc chăm sóc cũng tốt hơn là anh ở đây bảo vệ.” Ở trước mặt Cam Cửu, Cam Như Ý hoàn toàn không cần nói vòng nói vo, có sao nói vậy.
Lời này của Cam Như Ý chắc chắn là nói với Trịnh Điềm.
Trịnh Điểm vừa bị tủi thân trước mặt Cam Cửu, lại bị Cam Như Ý nói vậy, cô sắp cúi thấp đầu xuống tận bụng luôn rồi.
Người như Cam Cửu rất bênh vực người của mình, nhất là những người có thể lọt vào mắt của hắn.
Từ trước đến nay, Cam Cửu luôn nghe theo lời của Cam Như Ý, thế nhưng lúc này lại quay mặt qua một bên: “Nói sau đi.” Là người thân của Cam Cửu, thấy Cam Cửu mê mẩn Trịnh Điểm như thế, trong lòng Cam Như Ý thật sự rất khó chịu.
Cam Như Ý hé miệng, cô ta còn muốn nói gì nữa.
Thế nhưng ánh mắt lại xoay chuyển, cô ta nhớ ra hôm nay mình đến đây là vì chuyện gì, bèn miễn cưỡng nuốt xuống: “Không về thì không về vậy.
Đợi đến lúc đứa bé được sinh ra, nếu là con trai, em sẽ nói với ba giúp anh cho hai người kết hôn.”