Thiên Kim Báo Thù

Chương 22: Quyền hôn nh n



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Sở Sênh tiến về phía trước một bước, không hề có ý định nhường ba Lâm chút nào, “Con biết rõ là căn nhà này không có phần của mẹ con con, nên chuyện tiếp theo cũng rất dễ giải quyết

Nhưng mà, vì chuyện này còn liên quan đến công ty, nên có người bên phía truyền thông cũng tốt, đỡ phải mở thêm một cuộc họp báo nữa.”

Lâm Sở Sênh nói xong, khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt cực kì đề phòng.

Ba Lâm quan sát nét mặt Lâm Sở Sênh, sau đó lại nhìn sang luật sư

Mà luật sư lại cực kì lạnh lùng, chỉ máy móc lấy ít văn bản tài liệu ra: “Đây là chứng cứ mà đương sự của tôi đã đưa ra, những chứng3cứ này đều cho thấy Lâm Thị có được thành công của ngày hôm nay đều quan hệ rất chặt chẽ với mẹ đương sự, theo luật hôn nhân, mẹ đương sự của tôi được hưởng quyền quản lý và nửa sổ cổ phần của công ty.”

Luật sư dừng lại một lát, thấy ba Lâm có vẻ không muốn nhận tài liệu, anh ta dứt khoát cất lại vào trong cặp mình: “Bây giờ ông Lâm đã quyết định tái hôn, hơn nữa vợ mới của ông còn có dính líu đến việc xâm phạm đến quyền hôn nhân của mẹ đương sự.” Luật sư lại nói thêm một loạt các câu nói mang phong cách ngôn ngữ hành chính, đã có các quy định về pháp lý, cuối cùng kết0luận một câu: “Đương sự của tôi được hưởng quyền thừa kế, yêu cầu ông Lâm trả lại cho đương sự năm mươi phần trăm quyền quản lý và cổ phần công ty Lâm Thị.” Nhìn đôi môi mấp máy không ngừng của luật sư, ba Lâm chỉ hận không thể tiến lên xé mồm anh ta ra

Nhưng trước mặt những người làm về luật pháp thế này, ông ta chỉ có thể nhịn xuống, thậm chí ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào Lâm Sở Sênh cũng trở nên độc ác hơn, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cổ vậy.

Lâm Sở Sênh cố ý, cố ý khiến ông ta trở tay không kịp.

“Vì chuyện này liên quan đến rất nhiều vấn đề, nên tôi không thể trả lời5mọi người ngay được, nếu phải ra tòa án thật thì đoàn luật sư của tôi sẽ liên lạc với mọi người.” Bây giờ việc quan trọng nhất là phải tranh thủ kéo dài thời gian.

Lâm Sở Sênh như đoán trước được rằng ba Lâm sẽ nói vậy, cô chỉ bình tĩnh khẽ gật đầu với luật sư, luật sư lại cầm một công văn khác ra: “Vốn dĩ đương sự của chúng tôi cũng không muốn gay gắt như vậy với ba mình, nhưng ông Lâm đã có ý này thì tôi chỉ có thể giải quyết việc chung trước, trước hết chúng tôi tố cáo bà Lâm hiện tại đã từng xâm phạm đến quyền hôn nhân của mẹ đương sự.” Chuyện công ty chắc chắn là cần thêm4thời gian để giải quyết, nhưng mấy chuyện bên lề thế này có thể trực tiếp đưa ra chứng cứ cho tiết kiệm thời gian, dù sao thì giấy khai sinh của Lâm Tiêu Tiêu vẫn còn đó, chuyện ba Lâm ngoại tình là chắc chắn không thể chối cãi được nữa rồi.

Hôm nay ba Lâm và bà mẹ kế kia đã cố ý để cho mẹ Lâm phải mất mặt, Lâm Sở Sênh cũng chẳng ngại làm chuyện mất mặt hơn.

Ba Lâm mở miệng ra định nói gì đó nhưng dường như lại không thể nói ra được, cứ mở miệng ra rồi lại ngậm miệng vào, làm đi làm lại mấy lần như vậy, mãi đến khi gân xanh trên trán nổi hết lên nhưng vẫn rất bình tĩnh9nói với Lâm Sở Sênh một câu: “Ba muốn nói chuyện riêng với con.”

Lần này, Lâm Sở Sênh cực kì thoải mái gật đầu, hai người một trước một sau đi vào một gian phòng gần đó

Mà các phóng viên bên ngoài cũng không nhàn rỗi, ai cũng thức thời không hỏi vị luật sư kia nhiều

Nhưng còn Vu Thiếu Tuấn thì lại cực kì thảm, phải đứng đó hứng hết mọi hỏa lực của các phóng viên.

“Con đĩ!” Cửa vừa đóng lại, ba Lâm lập tức nổi điên, vung tay về phía cô

Lâm Sở Sênh nghiêng mặt, nhẹ nhàng tránh ra

“Mày giống hệt mẹ mày, đều là đồ đi điểm!” Ba Lâm tát hụt một cái, lập tức vung thêm cái tát nữa về phía cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.