*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Bà nói bậy gì vậy?” Thấy vẻ mặt Lâm Sở Sênh không ổn, Trương Nhất Nhất hét lên với mẹ kế Lâm.
“Nhất Nhất.” Lâm Sở Sênh gọi: “Cần gì phải để ý tới bọn họ, rốt cuộc bà ngoại tớ xảy ra chuyện gì, tớ tin tưởng phán quyết công bằng của pháp luật.” Khi Trương Nhất Nhất lùi ra sau, Lâm Sở Sênh liền kéo cô ấy lại
Nó không nên bình tĩnh như vậy!
Mẹ kế Lâm thầm nghĩ, trong lòng có một chúc cảm giác khác thường
Bà ta lắc đầu, không, sẽ không xảy ra chuyện rắc rối gì nữa đâu
Lâm Sở Sênh thông minh, nhưng nó không phải thần tiên, không có khả năng sắp xếp xong hết mọi chuyện.
Nhất là trong chuyện xử lý bà ngoại Lâm, ngay cả Lâm Tiêu Tiêu mà mẹ kế Lâm cũng không nói.
Chắc chắn tòa án đã nhận được tin tức bà ngoại Lâm xảy ra tai nạn
Hết giờ nghỉ, mọi người trở lại vị trí của mình
Ý của thẩm phán trong vụ kiện này là, bên bị cáo đã chứng minh chuyện này có ẩn tình khác, nếu bên nguyên cáo còn không lấy được chứng cứ chân thật thì tòa án chỉ có thể xử bị cáo vô tội
Có điều, bởi vì nhân chứng gặp chuyện không may cho nên phải dời lại phiên tòa, Lâm Sở Sênh không cần tiếp tục ở lại phòng tạm giam.
“Bên tôi phản đối.” Biển cổ đột nhiên tới làm cho luật sư bên Lâm Thị hơi ngạc nhiên.
Bọn họ luôn cảm thấy dựa theo trình tự bình thường, Lâm Sở Sênh không thể khôi phục tự do.
“Vì sao phản đối?” Luật sư Thẩm Thị cười.
Thẩm phán cũng ra mặt giải thích
Trong một tiếng nghỉ ngơi, người phụ nữ sinh non chủ động nói có người thuê cô ta hãm hại Lâm Sở Sênh, còn cho cô ta một tài khoản chuyển vào ngân hàng
Điều tra từ tài khoản ngân hàng này thì thấy có một khoản tiền được chuyển tới từ một tài khoản đứng tên Lâm Thị.
Đương nhiên, trong một tiếng này không thể điều tra ra được kỹ càng, nhưng vẫn có thể dễ dàng thấy được trong Lâm Thị có người muốn hại Lâm Sở Sênh
Mẹ kế Lâm không biết, bà ta muốn kéo dài thời gian, cũng là cho Lâm Sở Sênh có thêm thời gian để dùng
“Bên tôi đề nghị không cần phải nghỉ giữa giờ nữa
Nếu bên nguyên cáo không thể đưa ra nhân chứng chứng minh thì đến lượt bên tôi mời nhân chứng lên tòa.” Luật sư Thẩm Thị nói xong, nhân viên dẫn một thiếu niên đi vào.
Lâm Sở Sênh nhận ra thiếu niên này, đây là em họ của cô, con trai duy nhất của cậu.
“Đây là nhân chứng có thể chứng minh cái gọi là giao dịch tiền mặt
Cậu ta có quan hệ bà cháu với nhân chứng bên nguyên cáo, đã tròn mười tám tuổi, có hành vi của và quyền lợi của một công dân bình thường.” Luật sư Thẩm Thị giới thiệu đơn giản, sau đó chờ thẩm phán lên tiếng.
Thẩm phán gật đầu, thiếu niên bắt đầu nói chuyện.
Hiển nhiên, cậu ta rất khẩn trương, nói năng lắp ba lắp bắp, nhưng vẫn nói rõ ràng hết tất cả những chuyện đã xảy ra.
Đầu tiên, có người cho bọn họ một số tiền lớn
Sau đó bà ngoại Lâm nói cho cậu biết, chỉ cần bà ta kể xấu Lâm Sở Sênh trong video thì có thể lấy được rất nhiều tiền
“Nhắc nhở nhân chứng đối phương, không được nói những lời không liên quan đến tình tiết vụ kiện.” Bên Lâm Thị đã ngồi không yên.
Đương nhiên, sắc mặt khó coi nhất là mẹ kế Lâm
Không ngờ chỗ đột phá của bọn Lâm Sở Sênh lại là đứa bé này
Ngay cả người nhà của bọn họ cũng không chú ý nhiều tới cậu ta.
“Luật sư đối phương, xin chú ý đến trật tự của phiên tòa.” Luật sư Thẩm Thị bày ra vẻ nổi giận
Thẩm phán bàn bạc với nhau, sau đó tiếp tục đặt câu hỏi, tạm thời không nhắc đến chuyện nghỉ giữa giờ
Được cho phép, em họ Lâm Sở Sênh tiếp tục nói
Cậu ta nói hôm nay lại có người yêu cầu bà ngoại Lâm tạo chứng cứ giả chứng minh Lâm Sở Sênh có quan hệ không đúng đắn với người khác.