*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lâm Sở Sênh vừa định nói vài câu thì có tiếng nhạc vang lên trong đại sảnh.
Âm nhạc được sử dụng trong hôn lễ là âm nhạc vô cùng truyền thống
Tiếng nhạc vừa vang lên, khiến người ta có cảm giác xuyên không về quá khứ
Tất cả mọi người nhìn ra ngoài, Vương Phi mặc hòa phục* màu đỏ thẫm, trùm khăn đội đầu, giống như cô dâu thời Minh
Cô ta đi từ từ lên phía trước, hai bên đều có người dìu cô ta đi, vừa đi vừa cúi đầu nói gì đó.
(*) Một kiểu lễ phục cô dâu thời Thanh của Trung Quốc.
Trong trường hợp này, chắc chỉ có thể nói về một số điều cần chú ý trong hôn lễ
Đương nhiên, sẽ không có dây lụa hoa màu đỏ, mấy người phụ nữ vừa dìu Vương Phi đến, Thẩm Phong liền nắm lấy tay cô ta
Hôm nay Thẩm Phong mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu lam nhạt
Màu sắc này nhìn có vẻ trẻ tuổi, không chững chạc như khi mặc những kiểu áo Tôn Trung Sơn bình thường
Có điều, Lâm Sở Sênh thật lòng nghi ngờ ánh mắt của người chọn quần áo.
Trang phục của hai người này, nhìn riêng thì đẹp, nhưng nếu phối cùng nhau thì nhìn thế nào cũng không được tự nhiên
Giống như một kiểu hiện đại, một kiểu cổ đại, không có điểm nào tương xứng cả
Nhất là màu lam, có cảm giác vô cùng giống màu xanh lá nhạt, không biết là kiểu phối hợp này đang châm chọc ai
(Màu xanh lá bên Trung thường để chỉ tới việc bị cắm sừng.)
Đương nhiên không chỉ có một mình Lâm Sở Sênh nhìn ra điều này, các vị khách ở đây cũng đang xì xào bàn tán, ngay cả Trương Nhất Nhất cũng nhìn ra được, “Bọn họ đang diễn Hậu cung Chân Hoàn Truyện đấy à?”
Lâm Sở Sênh gật đầu cười, “Lát nữa cậu sẽ biết.” Tiếng nhạc vẫn đang vang vọng
Bởi vì Vương Phi trùm khăn đội đầu cho nên không nhìn thấy được vẻ mặt của cô ta
Nhưng còn Thẩm Phong, hình như anh ta không cảm thấy trang phục này có chỗ nào không đúng, cứ ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước.
Hôm nay người nhà của Vương Phi cũng tới
Lâm Sở Sênh nhìn về phía bên kia, có một người phụ nữ trung niên đang lặng lẽ lau nước mắt
Nghĩ cũng phải, một hôn lễ tốt đẹp lại xảy ra chuyện khó coi như vậy, ai muốn đâu cơ chứ
Có điều, gia nghiệp nhà họ Thẩm lớn, bọn họ chỉ có thể giận mà không dám nói gì
Đoạn đường này, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng lại không dễ khống chế số bước chân
Bắt đầu đếm từ lúc hai người cùng bước đi, hai người phải đi tổng cộng tám mươi mốt bước, ngụ ý hai người sẽ ở bên nhau thật lâu, dù có bao nhiêu đau khổ thì cũng có thể cùng tiến cùng lui.
Hai người đi tới sân khấu, âm nhạc liền ngừng lại.
“Mời các quý ông quý bà chúc phúc cho cô dâu chú rể.” Một người đứng ở giữa đóng vai trò MC giơ tay lên, người bên dưới sân khấu bắt đầu vỗ tay
“Cô dâu chú rể cảm ơn.” Dù không có microphone thì tiếng nói của người này vẫn có thể làm cho tất cả mọi người đều nghe rõ được.
Cô dâu chú rể xoay người, cúi đầu ba cái với khách mời ở đây.
“Cô dâu chú rể quỳ lạy cảm ơn ba mẹ.” MC lùi lại phía sau, nhường đường cho cô dâu chú rể
Cô dâu chú rể đứng trên sân khấu, có người mang đệm đã chuẩn bị sẵn đặt trước mặt bọn họ
“Má, quỳ thật à?” Trương Nhất Nhất không nhịn được nói một câu
Bây giờ là thời đại nào rồi mà còn thịnh hành cái trò quỳ lạy? Dù có thật sự quỳ lạy thì cũng phải quỳ lạy ba mẹ hai bên cùng ngồi trên sân khấu
Nhìn bên nhà gái, không có một người nào ra tiếp
Còn ba Thẩm và mẹ Thẩm lại ngồi trên đó, thật là ức hiếp người quá đáng.
Bọn họ thật sự cho rằng đây là thời cổ đại? “Khi nào cậu kết hôn không thể để như thể được.” Trương Nhất Nhất vừa nghĩ liền bắt đầu lo lắng cho Lâm Sở Sênh
Mặc dù nói người ba của Lâm Sở Sênh có cũng như không, nhưng làm vậy thì còn ra thể thống gì nữa.
Lâm Sở Sênh còn chưa trả lời, Thẩm Mạc đã nói trước: “Yên tâm, chắc chắn sẽ không tổ chức như vậy
Đến lúc đó, bảo tôi quỳ lạy Lâm Sở Sênh cũng được.” Thẩm Mạc nói xen vào, Trương Nhất Nhất chỉ cười chứ không đáp lại
Tuy rằng trước mặt bọn họ, Thẩm Mạc không tỏ ra hiền hậu, nhưng cũng không lên mặt
Có điều Trương Nhất Nhất vẫn rất thận trọng
Bên này Thẩm Phong đã quỳ xuống, Vương Phi lại không có động tĩnh gì
Ba Thẩm sầm mặt xuống, MC thấy sắc mặt của ông ta liền hô lên lần nữa: “Mời cô dâu chú rể quỳ lạy cảm ơn ba mẹ.” Vương Phi siết chặt tay, cô ta hơi nghiêng đầu, nhìn về phía ba mẹ mình qua khăn cô dâu đỏ thẫm, cơ thể căng cứng, hít sâu rồi lại hít sâu.
Sau đó, Vương Phi quỳ xuống.
Thấy cô ta quỳ, MC là người đầu tiên thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không xảy ra chuyện
Vương Phi quỳ xuống rồi nhưng cô ta không lạy, mà là dùng một tay kéo khăn cô dâu trên đầu ra ném xuống sân khấu
“Cô làm gì vậy?” Thẩm Phong ở bên cạnh rống lên với Vương Phi
Anh ta cho rằng Vương Phi ném khăn cô dâu là do cô ta không muốn kết hôn nữa
Dù người phụ nữ này có muốn hay không thì anh ta đều không cho phép mình bị từ chối.
Vương Phi nở nụ cười xinh đẹp với Thẩm Phong, trông rất quyến rũ, “Tôi chỉ muốn nhìn rõ xem rốt cuộc ai mới là ba mẹ tôi mà thôi.” Giọng cô ta rất dịu dàng, môi hơi chu lên, trông giống như đang lấy lòng
Chỉ là những lời này có vẻ như có ý nghĩa đặc biệt
Thẩm Phong cau mày, anh ta không nhìn ra Vương Phi muốn làm gì.
Nói xong, cộp cộp cộp, cô ta dập đầu lạy ba cái với ba Thẩm và mẹ Thẩm
Cô ta dập đầu rất thật, tiếng vang lớn gần bằng tiếng nói của MC.
Dập đầu xong, Vương Phi đứng lên, nói: “Ba mẹ, sau này hai người chính là ba mẹ của con, là ba mẹ duy nhất của con, con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, sau này nhà mẹ đẻ của con cũng chỉ là thân thích.”
Vương Phi nói một cách thẳng thắn lưu loát, mẹ ruột cô ta không chấp nhận được liền khóc thành tiếng.
Vương Phi vẫn luôn đứng thẳng tắp, không hề quay đầu nhìn một lần nào
“Nhưng con cũng chỉ nhận hại người làm ba mẹ
Có một số người tự cho là đúng, giả làm bậc cha mẹ, tùy tiện ngược đãi con
Ở đây, con dâu xin ba mẹ làm chủ thay con.” Vương Phi xắn tay áo lên, trên cánh tay cô ta toàn là các mảng xanh tím lớn, rõ ràng là bị người ta đánh.
Mọi người ở đây đều biết, sau khi Vương Phi mang thai vẫn luôn ở nhà họ Thẩm
Có thể ở nhà họ Thẩm đánh người, còn tự cho mình là bậc cha mẹ, hình như chỉ có người tình của ba Thẩm
Dù có lý do gì đi nữa thì hành hạ người yếu đuối như phụ nữ có thai đều sẽ bị lên án.
Người tình của ba Thẩm ngồi vững vàng, cho dù tầm mắt của mọi người đều đổ dồn về phía bà ta thì sắc mặt bà ta vẫn như bình thường
“Vương Phi, cô nói bậy cái gì đấy?” Thẩm Phong đứng lên kéo tay Vương Phi, rồi xoay người cười áy náy với khách mời, “Giữa chúng tôi có chút hiểu lầm, là hiểu lầm mà thôi.” Vương Phi liều mạng giãy giụa, nhưng sao cô ta có thể là đối thủ của một người đàn ông được
Cô ta cuống lên, cào lên mặt Thẩm Phong.
Xoet!
Trên mặt xuất hiện ba vết màu đỏ.
Thẩm Phong bị đau, vô thức giơ tay lên
Vương Phi không hề sợ, lạnh lùng nhìn anh ta
Đánh đi, cô ta còn mong chờ Thẩm Phong đánh, tốt nhất là đánh cho mất con luôn đi
“Thẩm Phong!” Tiếng nói của ba Thẩm kéo Thẩm Phong về thực tế
Anh ta ngẩng đầu lên, từ từ buông tay xuống, dùng một tay che mặt mình, “Đồ điên!” Anh ta nhỏ giọng nói một câu, sau đó quay người đối mặt với ba Thẩm, “Ba, con xin lỗi.”
“Vô dụng!” Lần này ba Thẩm thật sự nghiêm khắc, ông ta trực tiếp dạy dỗ anh ta trước mặt khách mời, hoàn toàn khác với lúc ở nhà.
“Vương Phi, nếu có muốn kết hôn thì hãy ngoan ngoãn làm cho xong hôn lễ, còn nếu cô không muốn kết hôn thì hôm nay hãy để đứa bé lại đây, cô muốn đi đâu thì đi, nhà họ Thẩm tuyệt đối không quản.” Trước mặt mọi người, ba Thẩm không hề kiêng dè uy hiếp Vương Phi.
Đứa bé còn chưa thành hình, làm sao có thể để nó lại được, trừ khi dùng ngoại lực đánh chết nó.
Thật là tàn nhẫn!
Cơ thể Vương Phi run rẩy
Cô ta sợ, thật sự sợ
Ngay cả người tình của ba Thẩm còn có nhiều thủ đoạn như vậy, huống chi là ba Thẩm
Nhưng mà sợ thì có tác dụng gì không? Vô dụng thôi! Ngày hôm nay, nếu cô ta không phản kháng thì không chỉ sống không có tôn nghiêm, mà còn không biết khi nào sẽ bị người tình của ba Thẩm giết chết.
Nghĩ tới đây, Vương Phi bắt đầu bình tĩnh lại, bình tĩnh đến mức trong lòng không nhớ ra Thẩm Mạc.
“Đương nhiên là tôi muốn kết hôn rồi, nếu không thì tôi đã không đứng ở đây, tôi làm thế này là để sau này có thể sống thật tốt, chỉ để được sống mà thôi.” Vương Phi chỉ tay xuống đất, nói dõng dạc, giọng nói của cô ta bắt đầu vang vọng khắp hội trường
Không đợi ba Thẩm nói, Vương Phi đã giơ tay lên, chỉ thẳng ngón trỏ vào người tình của ông ta, “Ông có biết bà ta đã làm gì tôi không? Bà ta hành hạ tôi sống không bằng chết
Tôi chỉ muốn tự bảo vệ mình, chỉ muốn con tôi sống thật khỏe mạnh
Chẳng lẽ người làm ba như ông, ngay cả mong muốn này cũng không thể thỏa mãn cho tôi sao?”
Vương Phi vừa nói vừa khóc lóc giàn giụa
Chỉ trong chốc lát mà khóc đến mức chảy cả nước mũi, nào có niềm vui vẻ khi được làm cô dâu.
Ba Thẩm vừa đứng lên định nói chuyện, lúc này lại từ từ ngồi xuống, “Cô nói mình bị hành hạ, cô có chứng cứ gì không?”
“Có!” Ba Thẩm vừa dứt lời, Vương Phi liền móc ra một chiếc USB từ trong tay áo
Ba Thẩm gật đầu, sau đó lập tức có người lên lấy USB
Màn hình vốn đang chiếu lịch sử phát triển trong những năm qua của Thẩm Thị, lúc này đổi thành chiếu video trong USB mà Vương Phi đưa
Hình ảnh thay đổi, là ở trong nhà của họ Thấm.
Người tình của ba Thẩm đứng trên cao, một đám người đề Vương Phi quỳ trên đất, sau đó nhìn cô ta từ từ bò lên phía trước, liếm sạch sẽ thứ gì đó trên giày của bà ta
“Tôi phải liều mạng với bà!” Bên này, mẹ của Vương Phi mất kiểm soát, đứng lên định đánh người tình của ba Thẩm
Đương nhiên chắc chắn là có không ít người ngăn lại
Không thể để xảy ra đánh nhau ở nơi này được, bên dưới chỉ có tiếng hò hét nhốn nháo mà thôi.
Ba Thẩm đứng đó, lạnh lùng không nói lời nào
Người chiều video không biết ba Thẩm có ý gì nên không dám động vào mấy thứ đó
Video tiếp tục phát đi phát lại.
Thấy ba Thẩm không nói gì, Thẩm Phong cũng không biết nên phản ứng thế nào, chỉ có thể ngây người đứng yên ở đó
“Bảo bà ta lên đây.” Một lúc lâu sau, ba Thẩm lên tiếng
Người tình của ba Thẩm xuyên qua đám người, từ từ đi về phía trước, ngẩng đầu ưỡn ngực giống như đi trên thảm đỏ, lễ phục màu đỏ mận vô cùng nổi bật.
Cuối cùng bà ta nở một nụ cười khi đứng trên sân khấu.