*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Không ai nói gì, vậy tức là đều đồng ý với quan điểm này hả?” Lâm Sở Sênh vẫn nói rất nhẹ nhàng, đến mức khiến người ta cảm thấy cô trời sinh đã ngồi ở vị trí đó
Phía dưới vẫn yên lặng như cũ
Rõ ràng là Lâm Sở Sênh không muốn phản ứng lại với trưởng phòng thu mua
Sau khi bị gạt sang bên cạnh một lúc, trưởng phòng thu mua hừ lạnh một tiếng rồi lại tiếp tục ngồi xuống.
Nào ngờ vừa ngồi xuống xong, Lâm Sở Sênh lại trực tiếp gọi trưởng phòng thu mua đứng dậy: “Anh nhắc đi nhắc lại việc tôi đã làm trái với đạo đức kinh doanh, tôi rất tò mò, tôi đã làm trái đạo đức nghề nghiệp ở chỗ nào? Tôi yêu cấu Vu3Thị bình thường phải nhượng lại lãi suất hai mươi phần trăm, nhưng dù có nhường hai mươi phần trăm đi chăng nữa thì bên Vu Thị vẫn có doanh thu kia mà.”
Lâm Sở Sênh ngừng một lát rồi nói tiếp: “Tôi nhớ rõ, có một cụm từ là “lợi nhuận nhỏ như doanh thu lớn”
Vu Thị là nhà phân phối, họ vẫn có thể kiếm tiền bình thường
Vả lại, nếu tính tổng giá thành cả vật liệu lẫn nhân công thì vẫn có ít nhất hai mươi triệu tiền lãi
Hơn nữa, nếu việc hợp tác diễn ra thuận lợi, Thẩm Thị chúng ta sẽ nhập rất nhiều vật liệu, ước chừng ít nhất cũng sẽ thu vào được khoảng một trăm triệu hàng năm.”
Lâm Sở Sênh quan sát mọi người trong phòng, “Thêm0nữa, danh tiếng hai vợ chồng Vu Thiểu Tuấn và Lâm Tiêu Tiểu hơi có vấn đề, để bảo đảm lợi ích của Thẩm Thị nên tôi đã yêu cầu khoản bồi thường kếch xù dựa trên năng lực của công ty Vu Thị
Người tình, tôi nguyện, cực kì công bằng
Sao bây giờ lại trở thành một việc trái với đạo đức kinh doanh rồi?”
Sau đó, Lâm Sở Sênh cho trợ lý của mình phát báo cáo chi tiết về doanh thu của Vu Thị, thậm chí trên đó còn có cả giá cả của từng nguyên vật liệu.
Sắc mặt trưởng phòng thu mua lập tức thay đổi, ông ta chưa từng thấy phần tài liệu này bao giờ
Là một quản lý, điều ông ta phải hiểu rõ nhất đó là về công ty5cung ứng, vậy mà bây giờ, ông ta còn không hiểu rõ số lượng tiêu thụ bên này.
“Với cương vị là trưởng phòng thu mua, trong tình huống không có bất kì số liệu nào mà dám nói linh tinh trong buổi họp
Bây giờ anh nên thấy may là Thẩm tổng đã tới bệnh viện, nếu không thì anh định báo cáo với anh ấy thể nào đây? Còn đòi làm ầm lên đến tận chỗ ông Thẩm, rốt cuộc là ai đã cho anh lá gan ấy thế!” Tất nhiên, đây là tài liệu bí mật, Lâm Sở Sênh cho mọi người xem đại khái như vậy rồi lập tức bảo trợ lý thu lại
“Ai mà biết được số liệu này có phải là thật hay không, bây giờ không có người của4Vu Thị ở đây, cô nói cái gì chẳng được.” Cuối cùng, dù hôm nay trưởng phòng thu mua đã mất hết mặt mũi nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, cúi thấp đầu xuống, tự nhắc nhở.
Bộp!
Lâm Sở Sênh lại vỗ mạnh xuống bàn.
“Là trưởng phòng thu mua mà anh còn không kiểm tra được nó là thật hay giả à? Tôi thật sự nghi ngờ, rốt cuộc anh đã lên đến vị trí này bằng cách nào thế!” Lâm Sở Sênh đứng lên, cầm một phần tài liệu đã được trợ lý của cô in ra, cây ngay không sợ chết đứng, đường đường chính chính ném thẳng về phía trưởng phòng thu mua.
“Có phải là thật hay không thì trưởng phòng thu mua đây tự đi tìm Vu Thiếu Tuấn để9kiểm tra đi, tôi mong là từ nay về sau sẽ không nghe thấy bất kì tin đồn bất hòa nào nữa!” Lâm Sở Sênh quét mắt qua mọi người một vòng rồi mới vỗ tay một cái, “Tan họp!”
Âm thanh này vừa vang lên, mọi người bên dưới đểu thở phào một hơi, ai cũng cảm thấy Lâm Sở Sênh thật đáng sợ.
Chắc chắn công ty Vu Thị có ẩn giấu chuyện gì đó, nhưng mà tài liệu Lâm Sở Sênh đưa ra lại khiến mọi người không thể phản bác nổi, chỉ có thể nói, trưởng phòng thu mua xui xẻo.