*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Tôi không có!” Trưởng phòng thu mua nghe xong, lập tức phản ứng lại theo bản năng
Nhìn vẻ mặt nghẹn đến đỏ lên của trưởng phòng thu mua, Lâm Sở Sênh chỉ cười nhạt
Vị trí này là một nơi rất béo bở, để được làm công ty cung ứng của Thẩm Thị, ai mà chẳng nhớ đến người anh cả của phòng thu mua này
Vả lại, Vu Thiếu Tuấn gần như đã nắm chắc vị trí này, tám phần là do vị trưởng phòng thu mua này đã lén nói ra rồi
Hôm nay diễn trò như vậy, chắc chắn là vì có liên quan đến Vu Thiểu Tuấn
Xem ra quan hệ của Vu Thiếu Tuấn và trưởng phòng thu mua rất thân thiết
Nhưng mà..
Ý cười của Lâm Sở Sênh không nhịn được mà trở nên sâu hơn, không3biết mối quan hệ thân thiết này liệu có thay đổi gì khi động đến lợi ích cá nhân không nhỉ
Trưởng phòng thu mua bị Lâm Sở Sênh nhìn chằm chằm, cảm thấy khó chịu, muốn giải thích nhưng lại cảm thấy quá yếu thể
Hơn nữa, Lâm Sở Sênh lấy được cả thứ trong nội bộ công ty Vu Thị, ai biết được liệu cô có cầm chứng cứ gì về ông ta hay không
Cân nhắc kĩ càng, trưởng phòng thu mua cũng không nói gì thêm.
“Tôi hy vọng không phải là anh, nhưng mà Thẩm tổng đã giao chuyện vật tư cho tôi phụ trách rồi, bên kia chắc chắn đã nghe được phong thanh, không phải là anh thì có thể là người khác
Tôi và anh là đồng nghiệp với nhau, tôi thật lòng ở đây0khuyên anh, đừng để người ngoài lợi dụng làm con cừu thế tội.” Rõ ràng lời của Lâm Sở Sênh chỉ là vu vơ vậy thôi, nhưng lại khiến người nghe không rõ được ý cô.
Mới vừa nãy hai người còn như nước với lửa, tranh cãi đến mức mặt đỏ tía tái, bây giờ trưởng phòng thu mua lại cúi đầu cảm ơn Lâm Sở Sênh.
Thấy trưởng phòng thu mua đi ra ngoài rồi, nụ cười trên mặt Lâm Sở Sênh mới dần dần thu lại
Phần tài liệu mà cô vừa lấy ra, chắc chắn Vu Thiểu Tuấn không nói cho trưởng phòng thu mua biết
Mà trước kia, bản thân cô lại quá mù quáng, khăng khăng giúp Vu Thiểu Tuấn! Nào ngờ bây giờ lại có tác dụng.
Lâm Sở Sênh từ từ siết chặt tay lại,5cô tin chắc rằng không bao lâu nữa, Vu Thiểu Tuấn sẽ thật sự sống trong địa ngục trần gian!
Vương Phi vốn chỉ cúi đầu ghi chép lại nội dung cuộc họp, vốn dĩ cô không coi trọng Lâm Sở Sênh lắm, vừa rồi nghe qua đoạn hội thoại kia, tự nhiên cảm thấy Lâm Sở Sênh là một người có thủ đoạn
Chỉ có thể nói là mắt nhìn người của Thẩm Mạc quá tốt.
“Thẩm tổng đến bệnh viện nào?” Lâm Sở Sênh bỗng hỏi một câu
Trợ lý Vương Phi không phản ứng kịp, đến khi Lâm Sở Sênh nói thêm câu nữa, Trợ lý Vương Phi mới hoàn hồn lại, vội vàng nói tên bệnh viện ra
Kể ra thì chuyên môn lớn nhất của bệnh viện này, chính là hệ thống sinh sản
Lông mày cô dần nhíu4chặt lại.
Rốt cuộc Thẩm Mạc đang chuẩn bị quân cờ gì cho ván tiếp theo đây.
Cô thầm tính toán trong lòng.
Mãi đến khi về phòng làm việc của mình, Lâm Sở Sênh mới có thể thả lỏng tinh thần
Cô gọi điện thoại cho phòng hành chính trước, yêu cầu ngừng tất cả thang máy lại để bảo trì, nói là vừa nãy lúc cô đi thang máy thì có trục trặc, mất năm phút cửa thang máy mới chịu mở.
Trước đó, rõ ràng là thang máy khá tốt, mặc dù phòng hành chính có nghi ngờ, nhưng bọn họ cũng không dám nói gì với nhân vật đang được mọi người trọng vọng như Lâm Sở Sênh
Vả lại, đây cũng không phải là chuyện gì to tát, cùng lãm là dán tờ thông báo rồi không dùng thang9máy khoảng chừng hai tiếng.
Chắc chắn bên phòng thu mua sẽ gọi điện cho Vu Thiểu Tuấn
Bên này, Lâm Sở Sênh nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát, rất nhanh cô đã thấy Vu Thiểu Tuấn được người để leo lên cầu thang bộ
Văn phòng thu mua nằm ở tầng mười bốn, người bình thường leo lên đã mệt muốn chết rồi, huống chi là Vu Thiểu Tuấn đang băng bó thạch cao.