*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Luật sư bên tôi cho rằng, chỉ dựa vào ghi âm thì không thể trở thành chứng cứ chứng minh đương sự tối lừa gạt.” Cuộc tranh luận đã lên đến đỉnh điểm.
Đương nhiên, trong thời nay, chỉ cần không phải người thiểu kiến thức pháp luật thì đều biết ghi âm không thể chứng minh được cái gì, càng không thể làm bằng chứng tại tòa án
“Các vị thẩm phán, các vị bồi thẩm đoàn và người thân bạn bè, nếu ghi âm không thể chứng minh được điều gì thì chúng tôi vẫn còn chứng cứ khác.” Luật sư đối phương lấy ra một xấp tư liệu dày, “Tháng này, con trai đương sự tôi vừa lên nhà trẻ đã từng bị người3lạ đón về
Đương sự tôi từng viết lời khai tại đồn cảnh sát, nhưng sau đó đã bị bị cáo uy hiếp hủy bỏ lời khai mới trả con lại, đồng thời đe dọa đương sự tôi.”
“Trên tay tôi là vận tay tìm được trên người con trai đương sự tôi lúc đó và vân tay của bị cáo
Đây là thẩm tra đối chiếu, mời các vị thẩm phán xem.” Luật sư đối phương đưa cho mỗi thẩm phán hai phần văn kiện, chỗ ngồi của bị cáo cũng có.
“Bên tôi vẫn cho rằng luật sư đối phương không có chứng cứ đầy đủ.” Bên Thẩm Thị không có bất cứ hành động đánh trả nào mà chỉ có phản bác bảo thủ.
Còn bên Lâm0Thị lại có khí thể càng đánh càng hăng, “Bị cáo yêu cầu đương sự tối, ngoại trừ giúp đỡ tiền tài thì còn làm một ít chuyện trái với pháp luật và đạo đức
Ví dụ như, bị cáo yêu cầu đương sự tối trộm danh sách thu mua của Vụ Thị, nhân viên Thẩm Thị đều có thể làm chứng chuyện này.”
Nghe đến đây, Lâm Sở Sênh mới có chút phản ứng
Bọn họ có thể kéo chuyện của Vu Thị ra, xem ra là tốn không ít đầu óc.
“Còn nữa, bị cáo yêu cầu đương sự tôi trốn thuế, người của cục thuế đều có thể làm chứng.” Người của Lâm Thị chỉ dùng một cái miệng để thay trắng đổi đen
“Đương sự tôi5cảm thấy thẹn với Lâm Thị
Tuy anh ta sẽ bị ngồi tù vì án kiện thương nghiệp, nhưng anh ta vẫn ra mặt, bởi vì anh ta không thể trơ mắt nhìn kẻ đứng sau nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.” Bên Lâm Thị nói năng hùng hồn chính nghĩa.
Lâm Sở Sênh bĩu môi khinh thường, đây là đối phương tự thú, nhưng lại muốn kéo một kẻ chịu tội thay.
Thời bây giờ, cách gì cũng có.
Bên Thẩm Thị giơ tay, trong tình huống đối phương không còn chiêu gì, chính thức phát động tấn công: “Đương sự tôi không hề thừa nhận có mối quan hệ không lành mạnh với nguyên cáo.” Luật sư Thẩm Thị gật đầu với những người ngồi ở đây,4“Nếu bên nguyên cáo nói đương sự tôi từng có liên quan đến vụ án bắt cóc trẻ em, thì tôi xin hỏi thời gian địa điểm cụ thể và chi tiết chuyện đã xảy ra.”
“Mùng hai tháng này, bốn giờ rưỡi nhà trẻ tan học, con trai đương sự bị dẫn đi
Chín giờ tối hôm sau, con trai đương sự trở về
Bây giờ rưỡi trưa, đương sự tôi nhận được điện thoại đe dọa.” Trên mặt thời gian, luật sư đối phương trả lời rất rõ ràng
Luật sư Thẩm Thị gật đầu, tiếp tục hỏi: “Nếu lời nguyên cáo nói là thật thì nguyên cáo hoàn toàn có thể kiện đương sự tôi ra tòa ngay sau khi tìm được con trai, căn bản9không có bất cứ lý do nào nhận sự uy hiếp của đương sự tôi.” “Tính cách đường sự tối mềm mỏng, căn bản chưa từng trải qua chuyện như vậy
Cho nên đương sự tôi sợ hãi, không dám phản kháng, sợ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Bên Lâm Thị đã sớm đoán được mấy vấn đề này, cho nên trả lời thẳng thắn lưu loát.
Luật sư Thẩm Thị gật đầu lần nữa, “Cảm ơn luật sư đối phương đã trả lời
Có điều, tôi có vài chứng cứ chứng minh luật sư đối phương đang nói dối.” Luật sư Thẩm Thị lấy một phần tư liệu từ trên bàn mình lên, “Hành trình cả ngày mùng hai của đương sự tội đều ở đây.” Luật sư Thẩm Thị lấy một phần trong xấp giấy dày ra
Nhìn kỹ lại thì thấy buồn cười, mùng hai là một ngày trước khi đón linh bài của mẹ Lâm về nhà họ Lâm
Cho nên, ngày hôm đó của cô vô cùng đặc sắc.