*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đó là sơn trên khung ảnh của mẹ thân chủ tôi
Vì trên sơn có một loại chất hóa học nào đó, cho nên chỉ cần đối chiếu thì có thể thấy khá rõ.” Luật sư Thẩm Thị lấy một phần tài liệu ra.
“Qua sự thẩm định của chuyên gia, vân tay trên quần áo đã được trải qua một vài phương pháp đặc biệt để thêm vào, vì sơn có đặc tính bền lâu nên càng dễ thu thập.” Luật sư Thẩm Thị quay đầu sang nhìn quan tòa.
“Vì vậy bên tôi cho rằng, những bằng chứng mà bên nguyên đơn đã đưa ra là không đúng sự thật!” Câu tổng kết cuối cùng, luật sư Thẩm Thị nói chắc như đinh đóng cột
Phía dưới lại vang lên tiếng vỗ3tay như sẩm
“Không đúng, vẫn còn có vụ tai nạn giao thông của nhân chứng bên tôi, chắc chắn có liên quan đến bị cáo.” Luật sư Lâm Thị sốt ruột, lời nói không còn chặt chẽ, cẩn thận nữa.
“Cảnh cáo luật sư bến đối phương, trong tình huống không có bất kì bằng chứng cụ thể nào, đương sự bên tôi hoàn toàn có thể kiện anh vì tội phỉ báng!” Luật sư Thẩm Thị giận dữ nhắc một câu như vậy, luật sư bên Lâm Thị mới kịp phản ứng lại.
Điều tối kị nhất của một người luật sư đó là mất lý trí.
“Chúng tôi vẫn còn một đoạn video khá thú vị, hi vọng các vị thẩm phán có thể xem một chút.” Luật sư Thẩm Thị0gật đầu với nhân chứng, người đó lập tức lấy ra một chiếc USB.
Rất nhanh, mọi người ở hiện trường đều thấy video
Video này được quay ở nhà bà ngoại Lâm
Một người phụ nữ cao ngạo đặt một chiếc hộp lên bàn, nói đại khái là nếu bà ngoại Lâm biểu hiện tốt thì sẽ không phải chịu thiệt thòi gì
Mà người phụ nữ này, chính là cố vấn đặc biệt của công ty Lâm Thị - mẹ kế Lâm
Chân tướng, dường như không còn gì phải nghi ngờ nữa
“Chuyện này, chuyện này không hề liên quan gì đến công ty của bên tôi cả” Luật sư Lâm Thị đứng bật dậy khỏi ghế
“Thân chủ bên tôi yêu cầu bắt người lái xe đã gây tai nạn về, việc này5cần được điều tra cẩn thận lại.” Luật sư Thẩm Thị nhếch miệng: “Không liên quan gì đến công ty bên anh? Theo tôi được biết thì nguyên cáo đã được toàn bộ công ty ủng hộ việc kiện thân chủ của tôi, sao bây lại thành không liên quan gì nữa rồi?” Luật sư Thẩm Thị chỉ tay vào Lâm Sở Sênh, “Thân chủ của tôi bị hãm hại bởi người phụ nữ có thai mà Lâm Thị đã mua chuộc, rồi lại bị Lâm Thị bố trí người thân vu oan, anh lại còn nói không liên quan gì đến công ty bên anh ư?” “Tiền lương hàng tháng của anh là do Lâm Thị phát, Lâm Thị cũng để cho anh ra tòa, anh dựa vào đâu4mà dám nói là không có quan hệ gì với Lâm Thị?” Khí thể của luật sư Thẩm Thị không phải ai cũng có thể chống lại nổi
Hơn nữa, luật sư Thẩm Thị còn nắm chắc mọi diễn biến.
Vừa đủ để khiến Lâm Thị bị liên lụy vào chuyện này chứ không chỉ đơn giản là phản pháo lại những lý do của một nhân viên bình thường.
“Anh..
Bên tôi cho rằng luật sư bên đối phương đang già mồm át lẽ phải.” Đại khái bây giờ, bên phía Lâm Thị chỉ có thể phản bác lại một câu này mà thôi.
“Già mồm át lẽ phải? Tôi đây lại muốn hỏi một chút, người đưa ra các quyết sách của Lâm Thị là một kẻ vô dụng hả? Hay Lâm Thị9đã bị mất quyền lực vào tay một kẻ tiểu nhân rồi? Bị một âm mưu rõ ràng như thể che mắt, đúng là đáng thương.” Luật sư Thâm Thị thật sự rất giỏi ăn nói.
Phía dưới, sắc mặt mẹ kế Lâm đã hoàn toàn chuyển sang màu xám trắng
Thua, vậy là bọn họ đã thua thảm hại rồi, xem ra ngay cả nhân chứng cuối cùng cũng không cần phải xuất hiện nữa.
Mẹ kế Lâm nhìn nhận chứng trên đài, nghiến chặt răng
Bà ta không thể ngờ được trong nhà bà ngoại Lâm vẫn còn một kẻ ăn cây táo rào cây sung thế này, còn dám lén quay video lại.
“Trật tự!” Thẩm phán lấy lại quyền chủ trì phiên tòa
Sau khi trao đổi, Lâm Sở Sênh đã được trắng án
Tuyên án xong, quan tòa còn hỏi lại: “Cô Lâm, bây giờ cô có thể khởi tố lại người đã cố ý hãm hại mình.”