Cùng lúc đó, quỷ nhỏ đã nhe răng trợn mắt gầm gừ với Nguyễn Kiều, tiếng gào thét nhọn hoắt liên tục chói tai khiến màng nhĩ phải ong ong. Nhưng Nguyễn Kiều không hề hoảng hốt, cô chạy đến bên Trình Lê, dán một lá bùa cách âm lên trán cô ta, rồi vội vàng dán cho mình một lá.
Ánh mắt cô vẫn nhìn chằm chằm vào quỷ nhỏ, sau khi cảm nhận được nguy hiểm, trên thân thể đen xì của quỷ nhỏ ẩn hiện một vệt xanh trắng, nó mở to đôi mắt như bong bóng cá, tròng mắt lồi ra, trông thật kỳ quái. Những chiếc răng nhọn dính chặt vào vật đen ngòm lóe lên dưới ánh đèn trắng, như thể có thể xé toạc da người trong nháy mắt.
Quỷ nhỏ liên tục gầm gừ với Nguyễn Kiều, dưới ánh mắt của cô, nó giống như một con thú có sức bật kinh người, bất ngờ nhảy vọt lên và đập vào trước mặt Nguyễn Kiều, ngay sau đó, cánh tay dài đen ngòm vung lên, những chiếc móng vuốt sắc nhọn dưới ánh đèn vẽ ra một vết xước chói mắt.
Xa xa truyền đến tiếng hét thất thanh và một tiếng ‘cẩn thận’ của Trình Lê. Nhưng âm thanh này bị bùa cách âm chặn lại, Nguyễn Kiều không nghe thấy. Trình Lê muốn quan tâm đến Nguyễn Kiều nhưng tình hình hiện tại đối với cô ts rõ ràng không mấy khả quan, bởi vì đột nhiên cô ta phát hiện Kim Đồng Đồng đang nhìn chằm chằm vào mình.
Miệng Kim Đồng Đồng mấp máy như đang nói gì đó nhưng Trình Lê đang dán bùa cách âm nên không nghe thấy gì. Nhưng cô ta thấy vẻ mặt của Kim Đồng Đồng dần trở nên dữ tợn, cô ta cầm lấy bình hoa trên bàn và ném mạnh về phía mình.
Trình Lê lập tức lăn sang một bên.
Đánh nhau à?
Đánh nhau với phụ nữ à?
Cô ta giỏi nhất!
Ai mà chẳng có thời kỳ nổi loạn chứ.
Trình Lê nghiến răng xách cây chổi bên cạnh đuổi theo Kim Đồng Đồng.
Khoảnh khắc liếc thấy cảnh này, Nguyễn Kiều hít một hơi thật sâu, vội vàng tăng tốc độ, cô né được đòn tấn công của quỷ nhỏ, một lá bùa giấy lơ lửng trên không, sau khi cánh tay quỷ nhỏ vươn tới, cô nhanh chóng dán lên, ngọn lửa bùng cháy dữ dội, khi thiêu đốt cánh tay quỷ nhỏ thậm chí còn phát ra tiếng lửa nổ và tiếng trẻ sơ sinh khóc la vì đau.
Nhưng Nguyễn Kiều và Trình Lê không nghe thấy gì cả, chỉ thấy khuôn mặt của Kim Đồng Đồng méo mó đến mức không thể tả, gân xanh nổi rõ trên mặt, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sau đó ngã gục xuống đất. Cơ thể cô ta nằm trên sàn nhà lạnh lẽo, vẻ mặt đã trở nên khác thường, ngón tay ấn xuống sàn nhà, máu trong miệng Kim Đồng Đồng không ngừng chảy ra.
Nhìn thấy cảnh này, Trình Lê lặng lẽ nhìn cây chổi trong tay, rồi lặng lẽ ném sang một bên.
Hình như cô ta cũng không có đất dụng võ.
Cô ta dứt khoát ngồi xếp bằng trên sàn nhà bên cạnh, kê một chiếc gối dưới mông, lấy điện thoại ra, chụp ngay cảnh Nguyễn Kiều và quỷ nhỏ đánh nhau rồi đăng lên nhóm “Đối tác tương thân tương ái.”.
Bây giờ là rạng sáng, theo lý thì mọi người đều đã ngủ.
Nhưng chỉ hai phút sau, Trình Lê đã nhận được hồi âm.
Trình Huyền: Chị điên à? Em bị điện thoại rung thức dậy, mở mắt ra thấy cục than, chị biết em bị ám ảnh tâm lý lắm không hả?!
Trình Lê: Cục than gì chứ, nói tử tế hộ cái, đây là con trai cưng của Phí Nghiêm Thanh đấy!
Trình Huyền:…
Trình Huyền: @ Hoắc Nam Châu đang thức không?
Hoắc Nam Châu:.
Trình Huyền: Nói cho tôi biết ý kiến của cậu đi (được chửi thoải mái)
Hoắc Nam Châu: Thứ nhỏ này trông khá độc đáo, hơi giống Phí Nghiêm Thanh. Đặc biệt là nước da, đen như tim của Phí Nghiêm Thanh vậy.
Trình Huyền: Chết tiệt.
Quả thật không thể phản bác.
Nói linh tinh được năm phút, Trình Huyền mới giật mình hỏi Trình Lê tình hình hiện tại thế nào, Trình Lê liền ngẩng đầu nhìn tình hình lúc này, cô ta không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, căn bản không chú ý đến tình hình chiến sự. Giờ nhìn mới phát hiện ra chuyện không ổn – con quỷ nhỏ cường hãn, phát ra tiếng gào thét thảm thiết lúc này giống như một con búp bê bị Nguyễn Kiều xách một chân trên tay.
Trên người quỷ nhỏ đã loang lổ máu, một cánh tay bị đốt đứt một đoạn, vết thương bị lửa đốt rất rõ ràng, tròng mắt của nó cũng không lồi ra như trước nữa, nó cụp xuống một cách yếu ớt, chỉ có bụng phập phồng nhẹ là có thể khẳng định nó vẫn còn sống.
Trình Lê không nhịn được mà cảm thán trong nhóm: Kiều Kiều mạnh quá, tôi tuyên bố Kiều Kiều là người mạnh nhất trong nhóm chúng ta, không chấp nhận phản bác.
Trình Huyền:?
Hoắc Nam Châu:.
Trình Lê vẫn đang gõ phím lạch cạch, Nguyễn Kiều đã dán một lá bùa biến hình lên người quỷ nhỏ, biến nó thành một tờ giấy mỏng, sau đó cùng với lá bùa lửa, tờ giấy dưới ngọn lửa hoàn toàn vỡ vụn, chỉ còn lại những vết đen xám. Giấy vụn rơi xuống sàn nhà, Nguyễn Kiều xé bỏ bùa cách âm trên người, nhìn về phía Kim Đồng Đồng.
Lúc này Kim Đồng Đồng trông chẳng giống người cho lắm.
Cơ thể cô ta vặn vẹo một cách kỳ lạ, cơ thể vốn bình thường như bị co lại, da bên ngoài nhăn nheo, nhìn thoáng qua trông giống như một người béo phì bị sút cân trong thời gian ngắn, cả người còn toát lên vẻ mệt mỏi.
Trình Lê lặng lẽ đi đến bên cạnh Nguyễn Kiều, không nhịn được hỏi nhỏ: “Kiều Kiều, con quỷ nhỏ đó chết rồi à? Còn cô ta thì sao?”
Mặc dù Kim Đồng Đồng có thể coi là tiểu tam nhưng Trình Lê đã không còn tình cảm gì với tên cặn bã Phí Nghiêm Thanh, nhìn dáng vẻ của Kim Đồng Đồng chỉ còn lại tiếng thở dài. Cô ta cũng không nghĩ đến chuyện nhân lúc người ta yếu đuối mà ra tay tàn nhẫn –
Lỡ như giẫm chết người ta, chẳng phải là cô sẽ vướng vào mạng người sao?
Nghĩ như vậy thì thật là không đáng.
Nguyễn Kiều không biết cô ta đang nghĩ gì, chỉ thuận miệng giải thích: “Con quỷ nhỏ lấy cơ thể cô ta làm vật chứa, hấp thụ rất nhiều chất dinh dưỡng từ trong cơ thể cô ta, mặc dù hai người họ không thể coi là hợp nhất nhưng cũng có thể coi là hỗ trợ lẫn nhau. Cái chết của quỷ nhỏ sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đến Kim Đồng Đồng là người mẹ, ngược lại cũng vậy.”