Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 51: Gặp mặt nói rõ ràng



Đợi Hạ Từ nói xong chuyện phát sinh hôm nay khi tiến cung, Hạ Viên che miệng cười mãi không ngừng, chỉ hỏi: “Ca ca, cô công chúa Đường Chí Tụy có xinh đẹp không?” 

“Sao muội chỉ quan tâm nàng có xinh đẹp không? Nàng...” Hạ Từ muốn nói nàng bổ nhào vào thực hung mãnh, lời đến bên miệng lại nuốt trở về, vẻ mặt đau khổ nói: “An ca ca nói đêm nay hoặc đêm mai, vị Đường Chí Lễ kia tất sẽ tìm chúng ta. Đến lúc đó để chúng ta cùng đi ra gặp hắn, đem sự tình lần trước giả trang giáp mặt nói rõ ràng, còn muốn nghĩ biện pháp để hắn bớt giận. Lần này phải thật thuận lợi bỏ qua việc này. Lại nói cứ tiếp tục không rõ, kể từ khi giả trang lần trước, ba phen mấy bận cứ mãi không sáng tỏ, nếu lần này lại bỏ qua, chắc bệnh chết mất.” 

“Lúc này nhất định phải nói rõ ràng.” Hạ Viên sắc mặt nghiêm túc, không hề trêu chọc Hạ Từ bị Đường Chí Tụy bổ nhào vào nữa, nhỏ giọng nói: “An ca ca có đề nghị gì không?” 

“An ca ca nói khi gặp Đường Chí Lễ, trước tiên huynh ấy sẽ nói giản lược sự tình qua một lần, sau đó lại để chúng ta ra ngoài gặp Đường Chí Lễ, chỉ cần một lòng chịu nhận lỗi là được.” Hạ Từ nói chuyện, nhìn Hạ Viên một cái, cuối cùng không nhịn được nói: “Muội muội, nghe nói Bắc Thành quốc có lời muốn liên hôn, nói muốn vì Đường Chí Lễ cầu hôn cô nương Nam Xương quốc kết chặt bang giao hai nước. Lúc này có mười tú nữ đến đây dự thi Tú Phẩm, có có tám vị có xuất thân không tồi, nếu đến lúc đó trên đại hội Tú Phẩm đoạt được vị trí khôi thủ, đám người Hoàng hậu Bắc Thành quốc nhìn hợp ý, chỉ sợ sẽ đến Nam Xương quốc cầu hôn. Muội muội thêu cao siêu, lần này sợ là...” Nói xong lặp lại một lần lời nói Thẩm Nguyện Chi và Tưởng Hoa An. 

“Cái gì?” Hạ Viên giật mình, mình mới mười một tuổi, lại trở thành công cụ phục vụ chính trị sao? Việc liên hôn tất nhiên là vì quốc gia, nhưng việc liên hôn có nữ tử nào có kết cục tốt đâu? Huống chi mình không có giác ngộ hy sinh vì quốc gia, càng không có ý định lấy chồng xa nhà, trăm triệu lần không thể để chuyện này phát sinh được! 

“Muội muội yên tâm, An ca ca sẽ nghĩ biện pháp.” Hạ Từ thấy thần sắc Hạ Viên đầy bất an, an ủi: “Lần này trở về nước, An ca ca tất sẽ đến phủ chúng ta nghị thân, đến lúc đó muội muội đơn giản trước đi qua phủ làm một Thiếu tướng phu nhân, chuyện hai nước thông hôn gì đó cùng muội chẳng còn quan hệ gì nữa.” 

“Cái gì?” Lúc này Hạ Viên không chỉ giật mình, còn hơn cả cả kinh, Tưởng Hoa An về nước sẽ tới phủ mình nghị thân? Lúc trước vẫn nghe Tướng quân phu nhân nhắc tới mình là con dâu của nàng, mặc dù mọi người thường hay mở miệng trêu chọc, nhưng vẫn không cho là thực. Ngay cả chính mình vẫn cho là Tướng quân phu nhân muốn nói cho Tưởng Hoa Cái, nghĩ chuyện này hiện nay vẫn chỉ có nói miệng, thật sự muốn cầu hôn, cũng phải qua vài năm nữa mới bàn, làm sao nghĩ chuyện sẽ biến thành như vậy! Lần trước ở trên thuyền bị Trần Châu thầm nói vài lời, mặc dù cũng nghi hoặc có phải là nói cho Tưởng Hoa An hay không, nhưng chuyện này nghi hoặc thì nghi hoặc, cũng không có ai thực sự nói rõ ràng, nên cũng để sau đầu. Huống hồ theo lý mà nói, để chính mình một tiểu cô nương mới mười một tuổi thích một thiếu niên hai mươi mốt tuổi kiệt xuất, đương nhiên dễ dàng. Nhưng nếu muốn thiếu niên hai mươi mốt tuổi lại thích một tiểu cô nương vẫn chưa trưởng thành, chuyện này cũng quá khó rồi. Nghĩ Tưởng Hoa An chỉ xem mình như một tiểu hài tử muốn trêu đùa một chút mà thôi. Tưởng Hoa An muốn đến phủ mình nghị thân, cũng chính là đang giải cứu mình, tránh mình thoát khỏi nguy hiểm đến Bắc Thành quốc lấy chồng xa, chỉ sợ bên trong cũng mang ý tứ không thích. 

Hạ Từ chợt thấy Hạ Viên cả kinh, vỗ vỗ tay nàng nói: “Muội muội, nếu người khác, huynh cũng không dám vỗ ngực nói cái gì, nếu là An ca ca, lại yên tâm nhất. Chỉ đánh giá đến chuyện cùng bọn họ học võ nhiều năm, nhân phẩm tướng mạo toàn bộ đều xuất sắc. Tuy sắc mặt An ca ca đối nữ hài tử không tốt lắm, nhưng đối với muội vẫn luôn ôn hòa, đây đã là rất khó được.” 

“Sao huynh lại tận tình nói lời thay huynh ấy vậy?” Hạ Viên tâm loạn như ma, gắt giọng: “Trừ huynh ấy ra, muội không có ai khác gả cho hay sao? Huống hồ chi muội còn nhỏ, nói chuyện đó làm gì?” Made by......

“An ca ca là tốt nhất rồi! Mấy công tử nhà khác, có ai sánh được với huynh ấy?” Hạ Từ cười hắc hắc, ngược lại nhỏ giọng nói: “Muội muội vẫn nên gả vào phủ Tướng quân trước khi Bắc Thành quốc chính thức đưa ra lời liên hôn cho thỏa đáng.” 

Ta xỉu! Hạ Viên trực tiếp ngã lên ghế dựa, dáng vẻ như đang hấp hối, người cổ đại đều sớm trưởng thành thế sao! Tiểu ca ca mới mười một tuổi đã nói chuyện làm việc giống như một người lớn, lại còn có bộ dáng mưu lược nữa chứ, còn đề nghị mình mới mười một tuổi giành trước gả vào phủ Tướng quân tị nạn! 

Hạ Từ thấy dáng vẻ này của Hạ Viên, cũng có chút nghi hoặc, nhỏ giọng hỏi thăm: “Muội muội, chẳng lẽ muội không thích An ca ca?” 

“Muội là sợ An ca ca không thích muội!” Hạ Viên vẫn đang hấp hối, hắn một đại nam nhân hai mươi mốt tuổi làm sao có thể thích một tiểu cô nương mười một tuổi được đây. Thực rối rắm, tuy không trông mong người cổ đại có cái tình yêu gì, nhưng cũng hi vọng đối phương thực sự thích mình! 

Ở trong mắt Hạ Từ, muội muội của mình là xinh đẹp nhất đáng yêu nhất. Làm sao Tưởng Hoa An có thể không thích chứ? Lúc này không khỏi sờ đầu Hạ Viên nói: “Muội muội yên tâm đi, An ca ca không thích muội thì có thể thích ai?” 

Hai người đang nhỏ to, Tưởng Hoa Khoan đến đây, vừa vào cửa đã sốt ruột nói: “Đường Chí Lễ dẫn muội muội Đường Chí Tụy của hắn đến cùng. Ta vừa nhìn một chút, Đường Chí Tụy phẫn nam trang, sợ sẽ có phiền toái đây. Đại ca bảo các ngươi cùng nhau đi đến trong phòng huynh ấy, trước mặt hai huynh muội bọn họ nói rõ ràng chuyện hiểu lầm hai lần trước.” 

“Huynh muội bọn họ tìm đến đây nhanh vậy!” Hạ Từ và Hạ Viên đều cả kinh, vội vàng đứng dậy chuẩn bị, chuẩn bị đến phòng Tưởng Hoa An gặp mặt bọn họ. 

Lại nói Tưởng Hoa An và Thẩm Nguyện Chi đi ra ngoài nghênh đón, vừa thấy Đường Chí Lễ và Đường Chí Tụy đang phẫn nam trang, trước đi tới hành lễ, miệng nói gặp qua điện hạ và công chúa, Đường Chí Tụy thấy Tưởng Hoa An mới chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra nàng, bĩu môi nói: “Ta mặc như thế này, làm sao các ngươi vẫn nhận ra được?” Thật là, ta phải vất vả cả nửa ngày mới giả trang thành nam nhân đấy, thế mà mới vừa liếc mắt một cái đã nhận ra là ta rồi! 

Tưởng Hoa An và Thẩm Nguyện Chi đều cười nói: “Hôm nay mới gặp qua công chúa, tất nhiên sẽ nhận ra.” Thiên kim Hạ phủ_Cống Trà_edit by hoacodat@@.... 

“Thế à.” Đường Chí Tụy thế này mới bình thường trở lại, cũng không phải mình phẫn nam trang không giống nam hài tử, mà là người ta vốn đã nhận biết mình, tất nhiên sẽ nhận ra. Khác nhau trong chuyện này là rất lớn, liên quan đến việc nếu sau này mình giả nam trang vụng trộm chuồn ra khỏi cung sẽ không bị người khác nhận ra. 

Vừa nói chuyện, cũng đón Đường Chí Lễ và Đường Chí Tụy đến nội thất, đợi ngồi vào chỗ cũng dâng trà lên, lúc này Tưởng Hoa An mới cười nói: “Hôm nay mới từ trong cung ra, không biết điện hạ và công chúa đến là vì chuyện gì?” 

“Nghe nói Hạ Viên cô nương đau đầu, ta nhớ đến trước đây khi đến Nam Xương quốc, luôn luôn có vài phần duyên phận với nàng, tất nhiên muốn tới thăm, kính xin Tưởng thiếu tướng dẫn đến gặp.” Đường Chí Lễ trong lòng thấp thỏm, rất sợ hôm nay đến trong cung đích thực là Hạ Từ, mà không phải người mình vẫn cho là Hạ Viên, nếu thật là như vậy, bản thân mình thực sự đã bêu xấu. Lúc này chỉ cần gặp Hạ Viên nghe nói đang bị bệnh, nhất định có thể loại bỏ nỗi băn khoăn này. 

“Điện hạ, lần trước Hạ Từ và Hạ Viên có viết một phong thư tiến cung, nhưng không biết điện hạ có đọc kỹ bức thư này không?” Tưởng Hoa An nghiêm mặt nói: “Theo như Hạ Từ nói, ba năm trước khi điện hạ đến Bắc Thành quốc, đến Hạ phủ thì Hạ Viên giả nam trang đến Mạc phủ, Hạ Từ sợ người lớn trong phủ biết chuyện muội muội giả nam trang, làm muội muội bị phạt, vì thế cố gắng phẫn nữ trang đi ra ngoài gặp điện hạ, còn giả đau đầu buộc lụa đỏ lên. Sau lại đủ loại nguyên nhân lại dịch nữ trang đến dịch quán gặp mặt điện hạ. Cho đến lần kia ở phủ Tướng quân gặp điện hạ lần nữa, cực lực muốn giải thích rõ việc này, không nghĩ tới điện hạ lại hiểu lầm ý tứ của hắn, thế là không thể giải thích rõ ràng. Lúc này đi đến Bắc Thành quốc, chuyện đầu tiên hắn làm chính là viết thư tiến cung, đem chuyện từ đầu chí cuối giải thích rõ ràng. Hôm nay từ trong cung trở về, hắn suy nghĩ trước sau, cảm thấy dường như điện hạ chưa có xem thư kia, còn chưa rõ chuyện ba năm trước là hiểu lầm. Đang muốn đi cầu kiến điện hạ giải thích rõ chuyện này, bây giờ điện hạ tự mình đến đây, hai huynh muội bọn họ tất nhiên muốn đi ra nhận lỗi với điện hạ, nhận lỗi vì lúc trước làm điện hạ hiểu lầm.” 

Lúc này Đường Chí Lễ đã nghe rõ ràng mọi chuyện, ba năm trước đây cũng vậy, hôm nay cũng thế, chính mình gặp mặt đều là Hạ Từ, mà không phải Hạ Viên trước kia mình từng gọi một tiếng tỷ tỷ. Sắc mặt lúc này thoắt trắng thoắt đỏ, vừa thẹn vừa giận, sớm bấu chặt ngón tay muốn phát tác. Tưởng Hoa An thấy sắc mặt Đường Chí Lễ như thế, bèn đứng lên, trước xoay người thi lễ nói: “Lúc trước Từ nhi phẫn nữ trang, chỉ vì tránh cho muội muội không chịu phạt, cũng không có ý định lừa gạt điện hạ. Sau lại có mấy lần muốn nói rõ việc này với điện hạ, chính là không nghĩ tới mấy lần đều không giải thích rõ ràng được. Ta đây trước thay Từ nhi bồi cái lễ, vạn mong điện hạ rộng lượng, bỏ qua chuyện này.” Truyện chỉ đăng duy nhất trên diễn đàn. Vui lòng không sao chép. Cám ơn.

Thẩm Nguyện Chi cũng tiến lên thi lễ, bồi lễ thay Hạ Từ. Đường Chí lễ bất quá mới mười ba tuổi, lúc này thấy hai nhân vật kiệt xuất Nam Xương quốc một văn một võ thi lễ trước mình, cũng không tốt phát tác, khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng, sau một lúc lâu vẫn không nói lời nào. 

Đường Chí Tụy nghe hôm nay gặp, cũng không phải là Hạ Viên nữ giả nam trang gì đó, mà thật là Hạ Từ, âm thầm oán trách Đường Chí Lễ hiểu lầm quá sâu, lại nghĩ tới mình cư nhiên làm ra chuyện khinh bạc bổ nhào vào hắn bực này, lúc này âm thầm cắn răng, khuôn mặt có hơi đỏ bừng rồi, không biết đợi tới lúc gặp Hạ Từ phải nói như thế nào đây. 

Tưởng Hoa An và Thẩm Nguyện Chi nhận thấy hai huynh muội đang xấu hổ, cứ khăng khăng nhận sai, một mặt âm thầm liếc nhau, tất nhiên chúng ta không thể gả đến Bắc Thành quốc, nhưng nhìn lại cô công chúa này, tính tình thẳng thắng chân thật, mời nàng đến Nam Xương quốc chúng ta cũng là cọc chuyện tốt. Đợi Hạ Từ và Hạ Viên đi ra, cũng chu toàn, cùng lúc muốn dập tắt tâm tư Đường Chí Lễ với Hạ Viên, để Đường Chí Tụy dâng lên tâm tư với Hạ Từ. Tuy chuyện này không thích hợp để hai đại nam nhân như chúng ta làm, nhưng mà thực bất đắc dĩ, bây giờ cũng không có nhân tuyển khác nào tốt hơn, đành phải cố gắng kiên trì. Chúng ta đi sứ đến Bắc Thành quốc, tự nhiên phải làm chuyện thật tốt đẹp mới trở về. 

Đường Chí Lễ và Đường Chí Tụy thấy hai người đều thi lễ nhận lỗi, lúc này cũng không cách nào phát hỏa, đành phải nâng ly trà lên uống. Đợi đặt ly trà xuống, nghe ngoài cửa có người báo nói Hạ Từ và Hạ Viên tới, hai người không khỏi ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm ra cửa. Đầu tiên là Hạ Từ đi vào, theo sát phía sau hắn là một tiểu cô nương mảnh khảnh, bộ dáng cùng Hạ Từ đúng thật có mười phần tương tự, nếu tách gương mặt hai người nhìn kỹ, tất nhiên là tương tự nhau, nhưng nam hài hay nữ hài cũng chỉ cần liếc mắt một cái là phân ra ngay. 

Đợi đến khi Hạ Viên và Hạ Từ đi tới hành lễ nhận sai, thần sắc trên mặt Đường Chí Lễ hoàn toàn phấn khích, không phân biệt được là vẻ mặt gì, chỉ nhìn chằm chằm Hạ Viên và Hạ Từ không nói lời nào. Lúc này hắn nhìn Hạ Từ và Hạ Viên đứng chung một chỗ, cũng không có chút bộ dáng nữ hài tử nào, trong lòng kỳ quái tại sao mình lại nhận sai lần nữa. Ánh mắt nhìn qua Hạ Viên thì nhớ loáng thoáng bộ dáng trước đây của nàng, bỗng cảm khái, nàng nên là dáng vẻ này, mà không phải dáng vẻ kia của ca ca nàng.

Đường Chí Tụy tò mò nhìn Hạ Viên, thấy nàng nhỏ nhắn hơn Hạ Từ, lại lộ vẻ ôn nhu, không khỏi thầm khen một tiếng thật sự là quá đẹp. Khi ánh mắt chuyển tới trên người Hạ Từ, lại nhớ tới chuyện hôm nay ở trong điện nàng bổ nhào lên trên người hắn, lại hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Từ một cái. Thấy Hạ Từ giương mắt nhìn qua, bỗng đỏ mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.