Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 52: Gía phượng và hư hoàng (giả nam và giả nữ)



Đường Chí Lễ liên tục bị Hạ Từ che giấu qua vài lần, hôm nay ở trong cung lại nhận sai người, kém chút bị xấu mặt, bây giờ nhìn thấy Hạ Từ và Hạ Viên đồng thời cùng xuất hiện, nhất thời vừa thẹn vừa giận, e ngại Tưởng Hoa An và Thẩm Nguyện Chi, cùng không phát hỏa ngay lập tức, có điều ngực phập phồng đầy lửa giận, không dễ dàng tiêu xuống. Lúc này thấy Hạ Từ khom người thi lễ, cũng không nói chuyện, chỉ hung hăng nhìn hắn. Khóe mắt lại nghiêng mắt nhìn Hạ Viên, trong lòng lửa giận ngất trời, lại có chút mơ hồ, bản thân ba năm qua lúc nào cũng nhớ tới, rốt cuộc là Hạ Viên người lúc trước từng gọi qua một tiếng tỷ tỷ, hay là Hạ Từ lúc trước từng gặp qua vài lần đây? 

Hạ Viên thấy tình thế không ổn, lặng lẽ nhìn thoáng qua Đường Chí Lễ, thấy bên người hắn có một cái rương nhỏ, cân nhắc một chút, ngẩng đầu cười nói: “Nghe ca ca nói, điện hạ vốn muốn đưa bộ thất xảo đồ cho hắn về cho tiểu nữ ghép lại, nhưng không biết lúc này có mang đến hay không?” 

Người dân Bắc Thành quốc thiện kỵ xạ lại thiếu người tay nghề giỏi, luôn luôn coi trọng người khéo tay, sư phụ Đường Chí Lễ nổi tiếng khéo tay, trong nước đa số những đồ vật xảo diệu phần nhiều đều từ bàn tay hắn. Vì lúc trước mỗi công trình đồ vật xảo diệu, thường dùng cách thức nghiên cứu ghép hình đi ra, Bát quái*** đồ này cũng là vì dựa trên vị trí bố trí phòng thủ hành cung của Bắc Thành quốc mà làm. Sau khi làm ra thất xảo đồ, lại để Đường Chí Lễ ghép lại trước, Đường Chí Lễ dày vò nhiều ngày nhưng vẫn không ghép ra được, nhớ lúc trước Hạ Viên giỏi về ghép hình, mới nghĩ tới muốn tìm nàng, nhìn xem có thể ghép lại hay không. Lúc này nghe Hạ Viên đề cập tới, chỉ lên cái rương nhỏ bên người nói: “Nếu Hạ Viên cô nương có thể trong nửa canh giờ ghép ra thất xảo đồ này, việc đã qua ta sẽ không truy cứu nữa, nếu không ghép ra....” 

“Nếu không ghép ra, huynh muội chúng ta lại dập đầu nhận sai với điện hạ.” Hạ Viên nhanh chóng tiếp lời, cái thất xảo đồ gì đó ghép ra được thì tốt, nếu không ghép ra được..., dù sao tuổi mình và tiểu ca ca nhỏ hơn Đường Chí Lễ, Đường Chí Lễ lại là hoàng tử, dập đầu trước hắn vài cái kỳ thật không có gì. Hiện giờ người bên mình tới là vì tham gia đại hội Tú Phẩm, nếu bởi vì đắc tội Đường Chí Lễ mà sinh thêm chuyện khác, cũng thật không ổn. 

Tưởng Hoa An nghe Hạ Viên nói thế, tán dương liếc nhìn nàng một cái, mở miệng nói với Đường Chí Lễ và Đường Chí Tụy: “Điện hạ và công chúa đã đến đây, không bằng ở chỗ này dùng cơm hẵng trở về?” 

Đường Chí Lễ khoát tay nói: “Tối hôm nay là thừa dịp muốn tới phủ quốc cữu dự tiệc mới chạy được ra ngoài, qua một lát còn phải đến phủ quốc cữu dự tiệc cho hợp với tình hình. Lúc này chỉ vì nhìn Hạ Viên cô nương có thể ghép lại thất xảo đồ hay không mới đến đây, nếu ghép ra thì thôi, nếu mà ghép không ra..., cũng không cần các ngươi dập đầu, chỉ cần...” Nói xong ánh mắt nhìn Hạ Từ, gằn từng chữ: “Chỉ cần ngươi giả nữ trang, cùng ta đến phủ quốc cữu dự tiệc, chuyện này liền hoàn toàn bỏ qua.” Không phải ngươi thích giả trang sao, lúc này cho ngươi đường đường chính chính dịch trang hoàn toàn, lại mang ngươi đến chỗ nhiều người lượn lờ, xem lần tới ngươi có còn dám giả trang lừa gạt người nữa hay không? 

“Hả!” Hạ Từ ngây ngốc, đôi mắt trợn to, đây không phải là làm khó người hay sao? Chịu nhận lỗi còn chưa đủ, còn muốn phẫn nữ trang theo ngươi đến phủ quốc cữu dự tiệc? Hôm nay trong yến hội hoàng cung, có rất nhiều người gặp qua mình rồi, lúc này giả nữ trang đến phủ quốc cữu, tự nhiên người ta sẽ nhận ra được, mặt mũi này của mình phải đặt đâu đây?  

Lúc trước tiểu ca đã dịch trang qua, nhưng đó là lúc còn nhỏ, mọi người xem như trò vui mà thôi. Bây giờ đã mười một tuổi, lại dịch nữ trang ra ngoài, chỉ sợ về sau sẽ bị người giễu cợt đây! Hạ Viên nhăn mặt nhăn mũi, đề cập qua cái rương nhỏ nói: “Để xem ta có thể ghép ra hay không rồi bàn tiếp.” Nói xong nhấc rương lên, đỗ những phiến gỗ ra, bắt tay vào ghép lại. 

Thẩm Nguyện Chi thấy những phiến gỗ này hình dạng cổ quái, đoán sợ Hạ Viên chỉ trong nửa canh giờ không ghép ra được, ngoắc bảo Hạ Từ đi qua, thấp giọng nói: “Phủ quốc cữu thiết yến, ta cũng nhận được bái thiếp rồi, có điều hôm nay đến trong cung dự tiệc, yến hội phủ quốc cữu mới không đi. Chờ muội muội của đệ chính xác không ghép lại được, đệ cứ giả nữ trang cùng Đường Chí Lễ qua phủ quốc cữu một chuyến cũng được. Chiếu theo canh giờ viết trên bái thiếp, lúc này lại kéo dài thêm chút nữa, bữa tiệc cũng sắp tan rồi. Lại nói Đường Chí Lễ cũng không dám ở ngoài cung quá lâu, nhiều nhất chính là đi tới phủ Quốc cữu một chút rồi tới đây, chỉ sợ người ta còn chưa nhìn rõ đệ là ai đâu! Hơn nữa tất nhiên ta và Tưởng thiếu tướng cũng sẽ hộ tống đi cùng với đệ, sẽ không để đệ bị mất mặt. Hôm nay cho dù muội muội đệ ghép thất xảo đồ ra được, hắn cũng không hạ được cơn tức này, vẫn phải ủy khuất đệ nhún nhường, làm chuyện này chân chính bỏ qua. Chúng ta là tới hộ tống tú nữ tham gia đại hội Tú Phẩm Nam Bắc, không phải muốn cùng Đường Chí Lễ đấu khí. Sự tình hai nước, vạn lần không nên vì tức giận làm ảnh hưởng đến việc khác.” diễn đàn.... Vui lòng đọc truyện tại diễn đàn....

Hạ Từ nghe Thẩm Nguyện Chi nói thế..., mặc dù không nguyện ý lắm, nhưng mà lúc trước thật sự mình đã dịch hai lần nữ trang giấu diếm Đường Chí Lễ, đổi lại là mình, cũng không nuốt trôi nổi cơn tức này, lúc này chỉ đành phải gật đầu. 

Lần trước ghép lại thất xảo đồ cũng phải dùng nửa ngày mới xong, lần này Bát Quái *** đồ phức tạp hơn, quả nhiên Hạ Viên ghép nửa canh giờ vẫn không ghép ra. 

Hạ Từ nhìn thấy đã đến giờ rồi, cắn răng nói: “Muội muội không cần mất công nữa, ta đây cứ giả nữ trang bồi điện hạ dự tiệc là được.” 

Lúc Đường Chí Tụy nhìn thấy Hạ Từ, vốn xấu hổ đan xen, lúc này thấy hắn bị ca ca mình chèn ép lại vẫn muốn nhận lỗi, còn chuẩn bị nam phẫn nữ trang, cũng tiêu tán tức giận, bỗng nhìn nam trang trên người mình, âm thầm cười trộm: hôm nay ta phẫn nam trang, hắn lại phải phẫn nữ trang, vậy toàn bộ đều đảo lộn hết rồi! 

Đợi đến khi Hạ Từ giả thành Hạ Viên đi ra khi Đường Chí Lễ nhìn tới lại muốn bật cười, một cục lửa giận bỗng tiêu tan đi rất nhiều. Vì dù sao Hạ Từ cao hơn ba năm trước một chút, thân mình cũng cường tráng hơn, lúc này biết rõ hắn là nam hài tử, lại nhìn hắn mặc nữ trang, cảm giác thật kỳ quái. 

Đường Chí Tụy thấy đầu Hạ Từ sơ song loa kế, môi son hồng, chân mang giầy thêu, mặc váy ngắn xanh thiên thanh, dáng vẻ thật xinh đẹp, cũng không nhịn được nữa, che miệng lại cười “khanh khách” không ngừng nói: “Hạ thiếu gia mặc nữ trang cũng rất xinh đẹp nha, trách không được lúc trước ca ca ta bị ngươi che giấu qua.” 

Hạ Từ không tự nhiên giật nhẹ góc áo, vì bộ xiêm y này là của Hạ Viên, hắn mặc bả vai có hơi chật, dường như toàn bộ thân hình đang bị trói chặt, bước chân hơi không nhấc lên được, lúc này nhẹ bước ra, lại bị Đường Chí Tụy cười, khuôn mặt sớm biến thành cà chua. diễn đàn....

Đợi ra khỏi dịch quán, Thẩm Nguyện Chi và Tưởng Hoa An Đường Chí Lễ tất nhiên là cưỡi ngựa, Hạ Từ đang phẫn nữ trang và Đường Chí Tụy đang phẫn nam trang tất nhiên phải ngồi xe ngựa. Xưa nay Hạ Từ quen bước nhanh, lúc này phải lên xe ngựa, lại quên làn váy bó hẹp, cất bước đi trước, lại bị nghiêng ngả. Đường Chí Tụy phẫn nam trang đơn giản, đi lưu loát, chợp thấy Hạ Từ đang lảo đảo, nên vươn tay bắt lấy cánh tay hắn giữ thăng bằng. 

Hạ Từ rơi vào đường cùng phải phẫn nữ trang, luôn có chút ngượng ngùng, lúc này sau khi ổn định lại nói một tiếng cám ơn với Đường Chí Tụy. Đường Chí Tụy thấy làn váy hắn hẹp, không thể nhấc chân lên xe ngựa được, cố nhịn cười nhấc nách hắn lên, để hắn mượn lực bước lên. Hì hì, hôm nay phẫn nam trang, lại đỡ lại nắm, xem như bị ngươi chiếm tiện nghi đã được đòi lại! Vui lòng đọc truyện tại diễn đàn

Đợi lên xe ngựa ngồi vào chỗ của mình, Đường Chí Tụy bỗng nhớ tới bộ dáng Hạ Từ giả nữ trang, không khỏi cắn môi cười thầm, chợt nghe Hạ Từ nói: “Chuyện trong điện hôm nay, kính xin công chúa thứ lỗi!” 

Mặc dù ngươi nhào vào ta, nhưng ta là nam tử hán, phải rộng lượng, câu xin lỗi, tóm lại vẫn là ta nói ra. Thấy Hạ Từ phẫn nữ trang xinh đẹp như vậy giọng nói lúc này lại trầm trầm, cảm thấy tấm lòng bao dung. 

Muốn chết chắc, lại nói đến chuyện trong điện. Ngươi không thể quên chuyện này sao? Đường Chí Tụy đang cười trộm, nghe được lời Hạ Từ nói, ỷ vào ánh sáng bên trong xe ngựa hơi tối không nhìn thấy rõ bóng dáng đối phương, thấp giọng nói: “Trong điện hôm nay có phát sinh chuyện gì sao? Sao ta đã quên rồi!” Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn sớm nóng lên. Hừ, dù sao ta sẽ không thừa nhận có phát sinh chuyện gì, chính ngươi muốn nhớ thì cứ nhớ đi! 

Hạ Từ lặng lẽ thở phào một hơi, đã quên thì tốt, ta chỉ sợ ngươi mang thù đấy! 

Thẩm Nguyện Chi thấy Hạ Từ và Đường Chí Tụy giúp đỡ nhau lên xe ngựa, đánh ánh mắt với Tưởng Hoa An, âm thầm đắc ý. Bỗng lại liếc mắt nhìn Đường Chí Lễ, không phải ta muốn mưu tính muội muội của ngươi, thật sự là chuyện hai nước liên hôn là chuyện tiến hành tất yếu. Cùng với việc đưa cô nương nhã nhặn thanh tú gả đến nơi phương bắc lạnh khủng khiếp của các ngươi, còn không bằng để công chúa các ngươi đến phương nam giàu có và đông đúc của chúng ta. Huống hồ đều tự dịch trang, đứng cùng nhau cũng rất hài hòa, chính xác là một đôi uyên ương đấy! 

Lại nói hôm nay là sinh thần của phu nhân Chu Khuông Chính, buổi sáng hai phu thê vào cung, buổi chiều lại vội vàng cáo từ trước quay về phủ mình đón khách. Có nhiều khách nhân dự yến hội trong cung, lại vội vàng đi yến hội phu nhân Chu Khuông Chính. Chu Khuông Chính nhận được tin nói Tam hoàng tử và công chúa muốn đến dự tiệc, chính đang lo trái lo phải, yến hội lúc này cũng tán đi không ít bóng người, đang lo lắng, sớm có ám vệ báo lại, nói là Đường Chí Lễ và Đường Chí Tụy đến dịch quán bái phỏng đám người Tưởng Hoa An. Chu phu nhân thấy Chu Khuông Chính nhíu mày, lặng lẽ hỏi đến cùng, cười nói: “Hôm nay trong cung thấy mọi người nước Nam Xương, đều là đẹp người đẹp nết. Nghe Hoàng hậu nương nương nói muốn bàn luận đến nước Nam Xương cầu hôn Hạ phủ, có điều hôm nay chỉ nhìn thấy công tử Hạ phủ, lại không thấy cô nương. Thấy công tử đó vô cùng tuấn mỹ, tuy tuổi còn nhỏ, lời nói hợp lý, tương lai hẳn có thành tựu. Ca ca đã như thế, muội muội chắc hẳn cũng không kém. Đợi sau khi xong đại hội Tú Phẩm, chúng ta nghĩ biện pháp mời huynh muội Hạ gia đến phủ, người làm cữu mẫu ta đây, cũng phải nghĩ cách nhìn xem nàng dâu ngoại tôn tử thế nào!” 

Hai người trong lúc rảnh rỗi trong yến hội nói chuyện, lại nghe có người đến báo, nói Đường Chí Lễ cùng đám người Tưởng Hoa An đến đây, vội ngừng lại vội vàng đích thân nghênh đón. 

Chu Khuông Chính vừa thấy đám người Đường Chí Lễ, cười sang sảng nói: “Không nghĩ tới điện hạ lại tới cùng với Tưởng thiếu tướng Thẩm Trạng nguyên.” Thiên kim Hạ phủ_Cống Trà_....

Chu phu nhân thấy Đường Chí Tụy dịch nam trang đi theo Đường Chí Lễ, lúc này chạy tới gọi cữu cữu cữu mẫu, phân biệt một chút nói: “Sao lại nghịch ngợm như vậy, còn dám cải nam trang đến đây?” Nói xong lại thấy Hạ Từ đang giả nữ trang, giật mình ngẩn ra nói: “Chẳng lẽ đây là Viên cô nương, thật đúng là ngươi và ca ca ngươi lớn lên giống nhau như đúc. Tuy long phượng thai là cùng một lần bụng sinh ra, vẫn chưa nhìn thấy giống nhau như thế này đâu! Hôm nay ta chỉ thấy ca ca ngươi, nói ngươi đau đầu không vào cung được, nói vậy lúc này đã khỏe hơn rồi! Mau mau vào thôi!” 

“Hạ cô nương, xin mời!” Đường Chí Tụy thấy Chu phu nhân không nhận ra là Hạ Từ, nhịn cười kéo Hạ Từ nói: “Bậc thang hơi trơn, ngươi cẩn thận chút!” Vừa dứt lời, đã thấy đôi giày thêu của Hạ Từ bị vẹo, thân hình đang nghiêng về bên phải, không chút nghĩ ngợi, bèn kéo lấy. Không nghĩ Hạ Từ không mang quen đôi giày thêu kia, bị Đường Chí Tụy dùng sức lôi, chiếc giày thêu lại trượt sang bên trái, cả người trực tiếp ngã vào trên người Đường Chí Tụy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.