Thiên Kim Sủng: Tà Y Hoàng Hậu

Quyển 2 - Chương 36: Chương 8 (1)



Một quán trà nhỏ trong đế đô nước Sở, bởi vì quán tương đối vắng vẻ, nên khách đến cũng cực kỳ ít, dĩ nhiên cũng không ai chú ý đến hai người đang ngồi ở trong góc khuất!

“Chậc chậc! Ngươi xem bên ngoài cũng nói thành như vậy rồi, lần đầu tiên ta gặp người tự hủy hoại danh dự như thế đó!”

Một giọng nói khác tức giận quát: “Ai cần ngươi lo!”

“Ta đâu muốn lo tới ngươi, chẳng qua là muốn nói cho ngươi một tin tức mà thôi, sứ thần nước Sở sớm đã đến Thiên Khải rồi, phụ hoàng của ngươi đọc thư xong thì để cho đại quân của Đông Phương Triệt dừng lại ở biên quan, không có tiến công, nói cách khác, chuyện này cũng có khả năng sẽ hòa giải, phải biết rằng, với trình độ tàn nhẫn của Sở Dạ, giết Đông Húc Vương để bình ổn chiến sự giữa hai nước cũng không phải là không thể, cho nên mới nói tâm tư này của ngươi có thể sẽ uổng phí rồi!”

“Đáng chết!” Đông Phương Hiểu nghiến răng, trong mắt đầy tức giận, ả nghĩ rằng chiêu đập nồi dìm thuyền của mình nhất định sẽ khiến cho hai nước có một hồi đại chiến, đến lúc đó đại quân của Sở Dạ công phá quân Mộ Dung rồi giết Mộ Dung Chinh, sau đó lại giết Mộ Dung Cẩm, thật không ngờ lại không đánh được!

“Nói đi! Cần phải làm gì?” Đường Tố nâng mắt: “Ta đã đồng ý giúp ngươi, bây giờ…… Ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho ngươi……”

Đông Phương Hiểu đột nhiên ngẩng đầu lên: “Quả thực cần ngươi đi làm một chuyện!”

“Xin rửa tai lắng nghe!”

“Hủy thi diệt tích!”

——Đường phân cách——

Mười ngày sau, một tin tức khiến cho người trong thiên hạ bị chấn động lần nữa được truyền ra, nha đầu trung thành của Đông Phương Hiểu liều chết chạy vào bái tế công chúa, nhưng lúc nàng ta đi vào, chỉ thấy một vũng máu, còn có mùi thuốc gay mũi, trải qua kiểm định đó chính là ‘hóa cốt thủy’, nói cách khác, nước Sở vì muốn bàn gi¬ao với Thiên Khải, không ngờ lại hủy thi diệt tích!

“Hủy thi diệt tích, cái cớ này thực sự không tệ!” Sở Dạ ngồi trên ghế chơi với một bình thuốc, nghe xong lộ ra một nụ cười lạnh: “Lần này nhìn rõ rồi chứ?”

Bạch Sơn tựa như một ngọn núi gật đầu, xem như là trả lời rồi!

“Nếu đã như vậy, thì theo bọn họ chơi đùa một chút đi! Triệu tập đại quân, hướng về Thiên Khải!” Trong con ngươi thâm trầm âm u lạnh lẽo như hàn sương, mang theo sự cuồng vọng và bá đạo không thể kháng cự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.