Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 118: C118: Không đổi được nữa rồi



“Không đổi được nữa rồi."

Dựa theo phán đoán của hắn, đã có hai thế lực thu thập đủ một trăm quả Huyền Long rồi.

"Nhưng những thứ ta đạt được cũng đủ rồi!" Lý Phong khẽ cười nói

Tám mươi viên Tử đan yêu thú, hiện tại trên người hắn có hai mươi viên, còn có hai mươi viên trên người Lý Thiên Dương và những người khác. Hơn nữa, hẳn còn có được hai đạo Thần văn Thú hồn, một đạo Thần văn Tụ Linh, một Chiến ủng cấp Linh Huyễn, một thanh chiến đao cấp Linh Huyễn, một Hỏa Diễm Xích Tâm gần với Địa hỏa!

Có thể nói hân đã lấy được hơn phân nửa số bảo vật trong bảng danh sách!

Đây chắc chẵn là thu hoạch rất lớn!

....

Đúng như Lý Phong dự đoán, chỉ nửa giờ sau, hai chiếc khải giáp cấp Linh Huyễn cuối cùng đều được trao đối. Đến hiện tại, chỉ còn lại Truyền thừa Huyền Long không rõ điều kiện trao đổi.

"Trao đổi kết thúc."

“Chết tiệt, bên ta phái ra nhiều cường giả như vậy, nhưng ngay cả một bảo vật cũng không lấy được!”

"Ha ha, thực lực bên ta yếu, vậy mà lại có được. mười viên Tử đan yêu thú, đủ rồi!"


Có người tức giận, có người thì lại vui mừng.

“Còn một món cuối cùng là Truyền thừa Huyền Long!"

"Huyền Long này nắm giữ phép Thiên tượng, ít nhất là cường giả cấp Tam Hồn cảnh! Truyền thừa Huyền Long tuyệt đối là bảo vật quan trọng nhất!"

Không biết đổi như thế nào?”

“Truyền thừa này phải là của ta!"

Sau khi trao đổi kết thúc, tất cả thế lực đều lần lượt tập trung vào mảnh Truyền thừa Huyền Long cuối cùng, trong mắt bọn họ tràn đầy khao khát

Vù....

Trong không trung đột nhiên đông cứng lại lần nữa. Tất cả mọi người rơi vào trong sự đông lạnh, toàn thân căn bản không thể động đậy.

Phía trên không trung, tỏa ra rất nhiều tia sáng màu đen. Sau đó tia sáng màu đen ngưng tụ lại, một ông lão nhìn qua cực kỳ già nua xuất hiện, chính là Huyền Long. Lúc này, trên mặt Huyền Long lộ ra nụ cười, cúi đầu nhìn xuống dưới.

"Ha ha, xem ra đồ vật mà ta lưu lại tương đối hấp dẫn, người của nhiều thế lực đều tới đây”

Huyền Long nhìn những người phía dưới, cười nói: "Điều tiếp theo mà mọi người quan tâm nhất chính là Truyền thừa của ta đúng không?”

Mọi người đều đang nhìn, trong mắt bọn họ chứa đây sự khao khát.

Tam Hồn cảnh, đó là sự tồn tại bá chủ cường đại nhất trên đại lục Hắc U. Vì thế, có thể tưởng tượng. Truyền thừa của cấp Tam Hồn cảnh hấp dẫn như thế. nào.

“Muốn có được Truyền thừa rất đơn giản” Huyền Long cười nói.

Ông ta vẫy tay phải, sau đó, một cung điện khổng Tồ xuất hiện. Cung điện được hạ xuống nhanh chóng ở một nơi.

Vút! Vút! Vút!

Những cánh cổng màu trắng xuất hiện ở khắp mọi nơi bên dưới dãy núi Vân Vụ, trên toàn bộ khu vực dãy núi Vân Vụ.

"Cung điện này tên là điện Truyền Thừa. Các ngươi thông qua cánh cửa màu trắng này là có thể nhanh chóng đi tới trước điện Truyền Thừa. Đến lúc đó, các thế lực đã từng đối bảo vật trong bảng danh sách sẽ có cơ hội tiến vào điện Truyền Thừa. Sau khi tiến vào, điện Truyền Thừa sẽ chọn một chủ nhân. Truyền thừa của ta ở trong điện Truyền Thừa” Huyền Long cười nói.


"Muốn lấy được Truyền thừa, thì phải xem năng lực của chính mình. Chúc mọi người may mắn"

Vù..

Thân thể của ông ta hóa thành vô số đốm sáng. màu đen, sau đó liền biến mất.

“Là điện Truyền Thừa!”

“Ha ha, ta có được bảo vật, hoàn toàn có cơ hội đạt được truyền thừa."

“Chết tiệt, chỉ có những người đổi được bảo vật trong bảng danh sách mới có có hội tiến vào điện Truyền Thừa!”

Hừ! Cho dù ta không có cơ hội tiến vào, nhưng mà người nào là chủ nhân của điện Truyền Thừa cũng không có nghĩa là thực lực của người đó mạnh mẽ. Đến lúc đó, chúng ta tìm cơ hội cướp lấy!”

Trong mắt mọi người lập tức lộ ra vẻ khát vọng, không căn biết bọn họ có được bảo vật hay không, ai cũng chạy tới cánh cửa màu trắng cách mình gần nhất.

“Điện Truyền Thừa?"

Tại một khu vực, Lý Phong yên lặng đứng đó. Hắn nhìn về phía cánh cửa màu trắng cách mình không xa, nhanh chóng tiếp cận nó, sau đó tiền vào bên trong.

....

Tại một khu vực của dãy núi Hoang Nguyên có một cung điện sừng sững đứng đó, đây chính là điện Truyền Thừa. Lúc này đã có không ít người tới đây.

Cánh cửa màu trắng kia có thể đưa bọn họ nhanh chóng đến nơi này, nhưng tất nhiên không thể nào đến cùng một lúc.


Ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía điện Truyền Thừa, trong mắt tràn đầy khát vọng.

“Huyền Long ít nhất cũng là cường giả Tam Hồn cảnh, lão tổ đã phân phó, nhất định phải có được truyền thừa của ông ta!”

“Tam Hồn cảnh chính là chúa tể của đại lục Hắc UI Không có mấy người chân chính đạt tới cảnh giới này! Nếu như có được truyền thừa thì không dám nói đến chuyện đột phá đến Tam Hồn cảnh, nhưng Thất Phách cảnh thì hoàn toàn có khả năng!"

“Ở đại lục Häc U, ngoại trừ Tam Hồn cảnh thì những cường giả Thất Phách cảnh chính là những người có thực lực cường đại nhất

Những người này không nhịn được mà bàn tán.

“Đây là điện Truyền Thừa sao?” Lý Phong cũng nhanh chóng tới được nơi này. Hắn nhìn về phía cung điện, trong lòng yên lặng suy nghĩ.

Vút!

Bỗng nhiên có một âm thanh như xé gió lao tới. Sau đó, một con thuyền dài khoảng hai mươi mét từ hư không bay tới, giống như đang di chuyển trên sông vậy.

Toàn thân con thuyền này màu trắng, bên trên tản ra ánh sáng như hào quang. Mà đứng trên thuyền có một số người, dẫn đầu là một thanh niên mặc khải giáp màu vàng.

Thanh niên này nhìn không quá hai mươi tuổi, gương mặt tuấn lãng, hai tay chắp sau lưng, cả người tản ra một loại khí chất khó lòng giải thích được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.