Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 229: C229: Tiểu tử khốn nạn



Nhưng mà từ sau Đan Nguyên cảnh, chính là tu luyện ba hồn bảy phách, đến lúc đó hẳn còn có thể nhanh chóng tiến bộ hay không, có thể đột phá thành công hay không, hắn hoàn toàn không biết, nhưng mà có quả Toái Hồn, hẳn đạt tới Thất Phách cảnh hẳn là không có vấn đề gì.

"Sao ngươi lại để quả Toái Hồn ở trong phủ Thần Văn?" Suy nghĩ một chút, Lý Phong bỗng nhiên hỏi.

Bảo vật thế này mà Huyền Long lại để ở trong phủ Thần Văn.

Nghe Lý Phong hỏi, Huyền Long trầm mặc một chút, nói: "Lúc trước ta ngoại trừ để lại một ít bố trí ở dãy núi Vân Vụ, thì cũng bố trí một ít ở trong phủ Thần Văn, vốn phủ Thần Văn chính là nơi ta muốn tới, mà quả Toái Hồn cũng là thứ mà ta chuẩn bị dùng ở trong này."

Lúc trước ở dãy núi Vân Vụ, nếu không phải xuất hiện ngoài ý muốn, ông ta đã hoàn toàn đoạt xá được Lý Phong.

Mà sau khi đoạt xá Lý Phong, ông ta sẽ đi thẳng tới phủ Thần Văn, gia nhập vào đây.

Ông ta chính là một vị Thần Văn sư cường đại, dựa vào việc triển lộ ra một tia thuật Thần Văn, ông ta chắc chắn sẽ được phủ Thần Văn bồi dưỡng thật tốt, có thể khiến thực lực của mình khôi phục nhanh hơn!

Đây là nơi tốt nhất để ông ta trưởng thành lần nữa.

Nghe được lời Huyền Long nói, trong lòng Lý Phong đã hoàn toàn hiểu được.


Cho dù Huyền Long đoạt xá, nhưng mà thực lực cũng không thể lập tức tăng lên tới Tam Hồn cảnh, nhất định cần tài nguyên bồi dưỡng.

Mà ngoại trừ dãy núi Vân Vụ, nhất định ông ta cũng lưu lại tài nguyên ở những nơi khác, để khi ông ta "Sống lại" lần nữa có thể trưởng thành nhanh hơn.

Mà phủ Thần Văn là nơi thích hợp nhất cho Huyền Long.

"Ngươi để quả Toái Hồn kia ở đâu?" Lý Phong trực tiếp hỏi: "Để ở trong phủ Thần Văn này, ngươi không sợ bị những người khác lấy được sao?"

"Yên tâm” Nghe vậy, Huyền Long liền lạnh nhạt cười nói: 'Nơi ta để ngoại trừ ta thì không có bất kỳ kẻ nào biết được, hoàn toàn không thể tra xét”

Lý Phong nghe được lời ông ta, bỗng nhiên nói

"Ngươi nói chính là Vực thẳm Cụ Phong?”

"Thông minh." Huyền Long gật đầu nói.

"Quả nhiên” Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.

'Vực thắm Cụ Phong là một chỗ cực kỳ nguy hiểm trong phủ Thần Văn, đó là một vách núi sâu, mà ở trong vực thẳm có từng trận cương phong, trong những trận cương phong này ẩn chứa uy lực cực kỳ kh ủng bố, cho dù là Đan Nguyên cảnh tiến vào khu vực trung tâm này, đoán chừng cũng không có bất kỳ lực ngăn cản nào, nháy mắt sẽ bị miểu sát!

_*cương phong: gió mạnh_

_*cương phong: gió mạnh_

Nhưng mà, ở trên vách đá, sức gió giảm đi rất nhiều, cho nên, đây là một chỗ rất tốt để rèn luyện thân thể, một số người sẽ tìm cơ hội để tiến vào đó.

"Ta cất giấu đồ vật ở một chỗ trong Vực thắm Cụ Phong này, ngươi cẩn thận một chút chắc chẩn sẽ không bị phát hiện. Hơn nữa ý thức hoàn toàn không 'thể tra xét bên trong Vực thảm Cụ Phong, ngươi cũng không cần lo lắng bị các trưởng lão của phủ Thần Văn nhìn trộm." Huyền Long lạnh nhạt nói.

Linh hồn không thế tra xét, đây là đặc điểm lớn nhất của Vực thẳm Cụ Phong.


Trước kia khi thực lực của ông ta cường đại đã đi tới phủ Thần Văn một chuyến, sau đó đặt đõ vào trong đó. Hơn nữa chỉ có ông ta mới có thể tìm ra, ông ta tin chắc cho dù những người khác đến gần, cũng hoàn toàn không phát hiện ra được cái gì khác thường.

Nghe xong Huyền Long nói, Lý Phong trực tiếp đứng lên, đi ra phía ngoài.

Nhìn thấy Lý Phong hành động như sấm rền gió cuốn, Huyền Long vội vàng nói: "Lý Phong, chuyện bảo. vật ta đã nói cho ngươi, vậy thỏa thuận.

Nghe vậy, Lý Phong trực tiếp đáp lại: "Chuyện thỏa thuận nói sau, hiện tại ngươi chỉ là nói miệng mà thôi, ta cũng không dám đảm bảo ngươi nói là thật”

“Tiểu tử khốn nạn nhà ngươi!!"

Thấy Lý Phong thế mà trực tiếp trở mặt, dáng vẻ không khách khí chút nào, Huyền Long lập tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Ông ta đã tiết lộ ra bảo vật rồi, thế mà Lý Phong còn không chịu đồng ý.

Rời khỏi chỗ ở, Lý Phong nhanh chóng đi đến một chỗ, tìm một hồi, rốt cuộc hẳn đi tới một chỗ.

"Phù!

Vừa đến đây, hẳn liền nghe được từng tiếng gió rít chói tai vang lên.


"Nơi này là vách đá Cụ Phong sao?"

Lý Phong nhìn xung quanh.

Nơi này cũng là một ngọn núi thật lớn, có điều ngọn núi này lại không có người ở, hơn nữa ngọn núi giống như là bị người trực tiếp phá hủy, phần trên của sườn núi hoàn toàn biến mất.

Toàn bộ ngọn núi thoạt nhìn cực kỳ cổ xưa, trên ngọn núi có rất nhiều đá vụn giống như vừa chạm vào sẽ vỡ ra, tân ra khí tức vô cùng mục nát, lâu đời.

Nghe đồn rất lâu trước kia, toàn bộ Đại lục Hắc U đều là một mảnh khu vực hoang dã, sau đó được Nhân loại không ngừng khai thác, rất nhiều thứ đã biến mất, nhưng vẫn còn rất nhiều vật cổ xưa được lưu lại.

"Nhìn kìa, là Lý Phong."

"Lý Phong cũng tới nơi này rèn luyện thân thể sao?”

"Chắc là vậy, đệ tử phủ Thần Văn tới đây, đều chỉ có một mục đích này”

"Hiện tại Lý Phong chính là đệ tử được coi trọng nhất phủ Thần Văn, có mười sáu cơ hội tiến vào Linh Huyết dược trì, lại đến nơi này lợi dụng cương phong rèn luyện thân thể, đợi cho rèn luyện xong mười sáu lần trong Linh Huyết dược trì, thực lực của hẳn chắc chắn có thể tăng lên một đoạn lớn."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.