Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 232: C232: Chương 232



Lúc này kinh mạch trong người Lý Phong hầu như đều bị tổn thương, thậm chí hầu hết lục phủ ngũ tàng đều vỡ nát, ngoài ra vòng xoáy linh lực vùng đan điền thậm chí ở bờ vực sụp đổ.

“Trương Hàn muốn giết ta?" Lúc này trên mặt Lý Phong đầy vẻ khó tin.

Hắn có khải giáp Huyết Nguyên cấp Linh Huyễn tứ phẩm do Lý Hữu Huyền ban tặng, thương thế trên người thực tế không quá nghiêm trọng.

Với thực lực bây giờ hắn thôi động, lực phòng ngự thậm chí đạt đến cấp bậc Đan Nguyên cảnh sơ kỳ!

Nhưng nếu không có khải giáp mạnh mẽ này, bây. giờ cho dù hẳn không chết, ước chừng cũng bị trọng thương.

"Nhóc con, con đường tu luyện, lúc nào cũng gặp. phải nguy hiểm, người bên cạnh ra tay thì tính là gì, có lúc người nhà mình có thể bị khống chế, trực tiếp ra tay". Huyền Long hờ hững nói, cơ bản không hề dao động với chuyện Trương Hàn ra tay lúc nấy.

"Ngươi nói bị khống chế?" Nghe xong, Lý Phong hỏi.

"Đương nhiên, người vừa ra tay bị yêu tộc khống chế rồi." Huyền Long lạnh nhạt nói.

"Yêu tộc?" Lý Phong sững sở.


"Nhân tộc giam giữ yêu tộc, thậm chí săn giết tùy thích, còn nội đan của yêu thú cấp bậc Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ là mục tiêu của rất nhiều người, giữa nhân tộc và yêu tộc đương nhiên có thù hận rất lớn, yêu tộc mai phục một hai người đi vào nhân tộc thì có lớn lao gì? Huyền Long lạnh nhạt nói: “Ta từng gặp qua một thế lực lớn có cấp cao bị thế lực khác thâm nhập, đó mới gọi là khủng khiếp”.

Giọng điệu của ông ta không hề dao động: “Nhưng Trương Hàn ra tay hay không đều như vậy, ngược lại ngươi cũng phải tự diệt".

Lý Phong im lặng, tay phải hẳn vung lên, không sử dụng bất cứ dược dịch nào trước mặt, khắc họa Thần Văn

Chưa đến một giây, một Thần Văn khắc họa thành công.

"Răng rắc!"

Sau khi khắc họa thành công, hư không phía trước lại bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt, sau đó một chiếc nhẫn không gian bay ra.

"Đến rồi!"

Lý Phong liền nằm chặt nhẫn không gian, ý thức của hắn chìm vào trong nhẫn không gian, trong nhẫn có một số thứ đồ, nhưng nơi chính giữa là một loại quả to bằng bàn tay.

Quả này hiện ra màu xám, trên đó có từng hoa văn màu đen, những hoa văn màu đen này giống như luồng khí lưu màu đen đang liên tục chảy, rất kì lạ.

"Quả Toái Hồn linh dược cứu phẩm!"

Nhìn thấy loại quả này, trong mắt Lý Phong lập tức hiện ra tia sáng vô cùng khiếp người.

Bảo vật mạnh mẽ này cho dù thế lực lớn như phủ Thần Văn cũng chưa chắc có được.

Cho dù có, ước tính cũng sớm để người trong phủ mình sử dụng.

Dù sao trong phủ Thần Văn, số lượng cường giả cấp bậc Đan Nguyên Cảnh rất nhiều.

"Lý Phong, bây giờ ngươi bị trọng thương, nhưng theo ta thấy vẫn không đủ, bây giờ nhiều nhất ngươi có thể hấp thu chín phần dược hiệu của quả Toái Hồn, muốn hấp thu một trăm phần trăm, ngươi chắc biết nên làm thế nào.''

Trong lồ ng giam linh lực, trên mặt Huyền Long nở nụ cười, lạnh nhạt nói.


Ông ta lại nhìn Lý Phong một cách hứng thú.

"Ta biết". Lý Phong gật đầu, hẳn trực tiếp đặt quả này vào trong miệng, nhưng chưa nuốt xuống.

Còn thân thể của hẳn trực tiếp bay ra, đón lấy cương phong.

"Xoẹt xoẹt!"

Từng cương phong giống như lưỡi dao gió, điên cuồng chém qua cơ thể của Lý Phong, sức mạnh khủng khiếp thâm nhập vào cơ thể của hẳn, dưới sự thay đối này, vết thương của Lý Phong càng thêm nghiêm trọng.

Còn vòng xoáy linh lực ở vị trí đan điền càng không ngừng chấn động, dường như sụp đổ bất cứ lúc nào.

Loại đau đớn này, thậm chí Lý Phong có phần chịu không được, cả người liên tục run rẩy.

"Ha ha, nhóc con, chịu đau đớn đi, muốn bản thân hoàn toàn hấp thu quả Toái Hồn, là để vòng xoáy linh lực trong người mình tan vỡ hoàn toàn”. Tiếng cười lớn của Huyền Long truyền vào tai của Lý Phong

Cái gọi là phá rồi lại lập, chính là để cơ thể hoàn toàn phế bỏ, thế này dược hiệu mới đi vào trong người triệt để, tôi luyện các nơi trong cơ thể.

Lúc này trên mặt Huyền Long nở nụ cười, trước đó Lý Phong mang bộ dạng chảnh chọe trước mặt ông †a, bây giờ nhìn thấy Lý Phong chịu đau đớn, trong lòng ông ta lại rất vui mừng.

"Cương phong này quá khủng khiếp!"


Lúc này trên mặt Lý Phong có vẻ đau đớn, lưỡi dao gió khủng khiếp còn không ngừng chém tới, chỉ chít, lấy Lý Phong hình thành một vòng tròn, các nơi trên cơ thể hẳn đều đang chịu sự tấn công của lưỡi dao gió.

Thậm chí hắn cảm thận bộ phận cơ thể mình đều sinh ra từng lưỡi dao gió, bắt đầu cắt thân thể hắn.

Hơn nữa thực lực liên tục giảm xuống, nỗi đau đớn cơ thể hãn chịu đựng càng ngày càng lớn.

"Răng rắc!"

Cuối cùng, âm thanh vỡ vụn vang lên, sau đó vòng xoáy linh lực vùng đan điền của Lý Phong hoàn toàn sụp đổ, trong nháy mắt, Lý Phong cảm nhận thực lực của bản thân đang giảm xuống điên cuồng.

'Vòng xoáy linh lực sụp đổ, thực lực của hẳn thậm chí còn chưa đạt đến Tiên Thiên Cảnh.

"Chính là lúc này!"

Nhưng Lý Phong không hề hoảng hốt, trong thời gian vỡ vụn của vòng xoáy linh lực, hẳn quay về vùng bằng phẳng, răng cắn chặt, quả Toái Hồn trong miệng, hoàn toàn vỡ nát, sau đó năng lượng trong đó tràn ra, nhanh chóng đi vào người hắn.

Sau khi nuốt xuống, lúc này Lý Phong lại không hề cảm giác sự tồn tại của quả Toái Hồn, dường như chưa từng nuốt thứ gì.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.